Mặc gia cùng đám Kỳ Lân lập tức bắt đầu chuẩn bị, hai canh giờ nói ngắn cũng không ngắn, nói dài cũng không dài, chuyện đột nhiên xảy ra để bọn hắn đều có chút bối rối, cũng may sớm làm chuẩn bị, không đến mức náo ra oanh động và hỗn loạn.
Sau hai giờ, Mặc Kỳ Lân cùng Mặc gia chia ra năm đường, lặng lẽ rời khỏi quê hương mà bọn hắn đã sinh sống vạn năm.
Trong lòng đều có cảm giác không muốn bỏ, nhưng thời gian cấp bách, bọn hắn không có sức để thương cảm, chỉ hy vọng có thể mau chóng chạy khỏi nơi này.
Trong hư không, các Không Võ Đế tộc đạt được toàn bộ nội dung đối thoại, bọn hắn lập tức truyền cho ngoài vạn dặm trấn giữ Thiên Quân Đại Thần Tôn.
Cái máy chuyển tin tức này để Thiên Quân Đại Thần Tôn cảm thấy ngoài ý muốn, vốn định một mẻ hốt gọn, không nghĩ tới Khương Phàm lại xảo quyệt, vậy mà đưa ra 'phân lưu'.
Không hổ là nam tử sống ở trong âm mưu và chiến tranh, làm việc điên cuồng lại không thiếu cẩn thận.
Sau khi Thiên Quân Đại Thần Tôn cẩn thận phân tích 'nội dung đối thoại', phân phó tất cả Không Võ nhìn chằm chằm bốn đường khác, hắn thì tự thân đến Vọng Hải nhai.
Phải giải quyết các Thánh Hoàng đỉnh phong như Đông Hoàng Càn trước!
Huống chi nơi đó còn có hoàng phi của Khương Phàm, Đông Hoàng Như Ảnh!
Cho nên nơi đó hẳn là đội ngũ quan trọng nhất.
Chờ sau khi xử lý xong nơi đó, lại săn giết từng Không Võ khác.
Hắn muốn mấy chục vạn dặm đường biển Đông Bắc Bộ Tân Hải Thái Sơ đến Tây Nam bộ Tân Hải Thương Huyền, biến thành nơi không đường về của Đông Hoàng tộc.
Nhưng... Hắn không biết là, tại thời điểm Thủy Kỳ Lân bí mật đến Bất Hủ Thần Sơn, Khương Phàm đã kích phát Thông Thiên Trụ tại hải vực, xuyên suốt Thiên Khải chiến trường, xuất hiện ngắn ngủi ở phía trên, sau khi gây nên giật mình thì lại nhanh chóng trở về hải vực, lao thẳng đến Vọng Hải nhai tại Đông Bắc Bộ Thái Sơ.
Khi Thiên Quân Đại Thần Tôn đạt được tin tức tại Bất Hủ Thần Sơn, lại chạy tới Vọng Hải nhai, các Đế Thành tại Thiên Khải chiến trường đều chiếm được tin tức Khương Phàm xuất hiện tại Thiên Khải, cũng truyền về lục địa, tất cả Đế Quân suy đoán tên hỗn đản Khương Phàm kia lại muốn lập lại chiêu cũ, nhao nhao thức tỉnh, lao thẳng đến Đế Thành tọa trấn.
Một thời gian chênh lệch xảo diệu!
Vọng Hải nhai.
Hải triều nơi này chảy xiết, sóng cả mãnh liệt, tiếng sóng lớn vỗ bờ oanh minh cả ngày đêm không ngớt, vang vọng khắp rừng rậm cùng Tân Hải.
Mặc Thần, Mặc Quyết, Mặc Dao và các nhân vật quan trọng của Mặc gia, cùng hai vị Thánh Vương là Thủy Kỳ Lân, Thổ Kỳ Lân dẫn đầu các Kỳ Lân quan trọng trong tộc, đã bí mật tới nơi này.
Chi đội ngũ này đúng là bộ phận tinh nhuệ nhất của Bất Hủ Thần Sơn, cho nên hành động cực kỳ cẩn thận.
Thổ Kỳ Lân cảm ngộ ngọn núi cao lớn, Thủy Kỳ Lân tìm kiếm hà triều, hồ lớn.
Bọn hắn dừng lại ngắn ngủi tại chỗ vách núi, sau khi xác định không có truy tung, lại mượn tiếng sóng lớn vỗ bờ, liên tiếp xông vào hải dương, dưới sự bảo vệ của Thủy Kỳ Lân, bằng tốc độ nhanh nhất lao tới phương xa.
Không lâu sau Thiên Quân Đại Thần Tôn chạy tới nơi này, nhưng không có lập tức theo sau, để tránh kinh động đến Đông Hoàng tộc 'khả năng' đang tuần sát ở trong hư không.
Nếu Đông Hoàng tộc cẩn thận như vậy, rất có thể vẫn tồn tại bố trí bí mật khác, cho nên... Hắn phải kiên nhẫn!!
Thiên Quân Đại Thần Tôn đứng trong tầng mây đêm tối, yên lặng ngắm nhìn Kỳ Lân Yêu tộc đi xa, tính toán thời gian.
Nếu như dựa theo vạn dặm mà tính, lấy tốc độ của Thủy Kỳ Lân tại hải vực, khoảng chừng là buổi sáng ngày mai.
Hắn có thể xuất phát trước tờ mờ sáng.
- Cửu Thiên Thần Tôn... Không Võ ngươi giao phó cho Phần Thiên Thần Hoàng, tất cả sẽ phải chôn vùi toàn bộ ở chỗ này.
Thiên Quân Đại Thần Tôn ngóng nhìn thâm không, nhẹ giọng tự nói.
Làm cường giả Nhân tộc gần với Đế Quân nhất, tuổi thọ của hắn đã mạnh hơn cực hạn Thần Tôn, đến nay đã gần sáu ngàn tuổi, đều không nhớ rõ đã bao lâu không có tự mình ra tay, càng không nhớ rõ lúc nào tự mình vận hành một sự kiện.
Mặc dù hơi có vẻ lạnh nhạt, nhưng vừa vặn xem như làm nóng người cho cuộc chiến Thương Huyền!!
Dù sao lại một khắc chân chính đặt chân vào Thương Huyền này, tất cả cường giả của Thái Sơ đại lục đều để cho hắn tự mình thống lĩnh!
Lão tộc trưởng Thánh Vương Thủy Kỳ Lân suất lĩnh toàn bộ Thủy Kỳ Lân, dán chặt lấy dãy núi dưới đáy biển lén lút đi, không chỉ có muốn tránh cho gây cho hải thú cảnh giác, còn phải tận lực tăng thêm tốc độ.
Từ đêm khuya đến bình minh, từ trời sáng cho đến giữa trưa.
Thủy Kỳ Lân từ đầu đến cuối vẫn luôn tiến về phương hướng Thương Huyền, cũng mặc kệ khoảng cách, cũng mặc kệ thời gian, lúc nào gặp được Đông Hoàng tộc lúc đó coi như kết thúc.
- Bây giờ là lúc nào rồi?
Mặc Quyết ngước nhìn hải triều hắc ám thâm thúy.
Thủy Kỳ Lân dù đã biết được kết hoặc nhưng hắn vẫn mãi luôn khẩn trương.
Nơi này là nơi cực sâu dưới đáy biển, khoảng cách mặt biển năm, sáu ngàn mét, thậm chí có thể đạt tới vạn mét, hắc ám giá lạnh, không nhìn thấy bất cứ tia sáng nào, cho nên rất khó xác định thời gian cụ thể.
- Hẳn là trời đã sáng rồi.
Mặc Thần ngồi ở trên lưng kỳ lân, yên lặng nghĩ sáng suốt.
- Ta cảm giác không sai.
Mặc Quyết bội phục định lực của lão phụ thân.
- Cũng nhanh gặp thôi.
- Ta cảm thấy lấy hẳn là đã sớm gặp. Không phải chúng ta đi nhầm phương hướng rồi đấy chứ?
- Đông Hoàng Càn là Không Võ Thánh Hoàng đỉnh phong, có thể tuỳ tiện bắt năng lượng trong vài trăm dặm thậm chí ngàn dặm. Chúng ta còn có thể chệch hướng ra hơn nghìn dặm?
- Đó chính là bọn họ không có chờ tại vị trí cố định.
- Ngươi đó, làm việc không có kiên nhẫn, chờ...
Mặc Thần đột nhiên mở hai mắt ra, ngóng nhìn mặt biển, các Kỳ Lân đang phi nước đại nhao nhao dừng lại, cũng ngóng nhìn mặt biển.
- Thế nào?
Bọn người Mặc Dao lập tức đề phòng.
- Phía trên có năng lượng rất mạnh.
Lão tộc trưởng Thủy Kỳ Lân khống chế hải triều, lao thẳng đến mặt biển.
- Dưới Thánh Linh đều ở lại phía dưới.
Mặc Thần nhanh chóng đuổi theo.
Phía trên mặt biển cách đó năm ngàn mét, sóng lớn động trời, hải triều va chạm, gió lốc cuồng quyển lấy Thiên Hải.
Một trận ba động khủng bố hủy trời diệt đất khuấy động cuồn cuộn, đánh thẳng vào bốn phương tám hướng.
Thiên Quân Đại Thần Tôn xuất hiện, cách không gian giằng co với một nam tử cao lớn ánh mắt lãnh tuấn.
Hai loại thần uy đang va chạm kịch liệt, hình thành trận vực kinh khủng, vặn vẹo càn khôn, hình thành lực phá hoại kinh người. Xa xa nhìn lại, ở giữa Thiên Hải bạo loạn lại mơ hồ, không chỉ có hải triều đang vỡ vụn, không gian đều giống như muốn sụp đổ.