Mục lục
Đan Đại Chí Tôn - Khương Phàm (fulll)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Khó mà gặp mặt, tỷ thí một chút?

- Nếu đã khó gặp mặt, gặp liền muốn đánh?

- Để cho ta nhìn xem những năm này ngươi trưởng thành như thế nào.

Trong ánh mắt Đường Tư Đồ lộ ra chiến ý cường đại.

Hắn điên cuồng khổ tu, tăng lên cảnh giới, thăng hoa linh văn, chính là muốn vào cái ngày gặp lại Khương Phàm đó, hắn sẽ tự tay đánh bại đối phương. Sau đó mang theo tự tin to lớn, chuẩn bị cho Sinh Tử cảnh.

- Tâm tình ta hôm nay không tốt lắm, vẫn là thôi đi.

Khương Phàm muốn lách qua Đường Tư Đồ, lại bị Đường Tư Đồ thô lỗ nắm lấy bả vai.

Đường Tư Đồ cùng nhìn chằm chằm Khương Phàm, toàn thân nhấc lên khí lạnh thấu xương:

- Tất cả mọi người đang nhìn, đừng không biết xấu hổ.

Khương Phàm lắc đầu:

- Ta nói, tâm tình ta không tốt.

- Tâm tình ta rất tốt!

- Ngươi không sợ ta đấm một phát chết tươi ngươi?

- Ha ha, nếu ngươi có thể đánh chết ta, ta chết đi đều...

Đường Tư Đồ ngưng tụ con ngươi, quả quyết rút lui về phía sau, bởi vì Khương Phàm đột nhiên vung lên nắm đấm, đánh tới mặt hắn.

- Khương Phàm, trận chiến này, ta đã đợi bảy năm.

Đường Tư Đồ tránh khỏi nắm đấm, bay lên không trăm mét, Chí Tôn thánh văn toàn diện thức tỉnh, khí lạnh thấu xương mãnh liệt lao ra. Tiếng tạch tạch vang vọng bầu trời, phảng phất đóng băng không gian.

Cao giai Linh Hồn cảnh, linh nguyên cơ bản đã cùng linh hồn dung hợp, đối với khống chế linh lực, cùng ngưng tụ võ pháp, đã hoàn toàn biến đổi.

Đám người xung quanh nhanh chóng lui ra, có người còn rời khỏi mấy ngàn mét.

Bọn hắn hết sức chăm chú, vừa khẩn trương lại càng chờ mong.

Thời gian qua đi bảy năm, Khương Phàm tái chiến thiên kiêu Cổ Hoa. Lại còn là Linh Hồn cảnh thất trọng thiên quyết đấu, khẳng định không phải tầm thường.

Nhưng... Không đợi bọn hắn chuẩn bị sẵn sàng, cũng không đợi Đường Tư Đồ ngưng tụ võ pháp, toàn thân Khương Phàm đã kịch liệt nổ vang, cuồn cuộn liệt diễm kéo lên giữa trời cao, giống như một ngọn núi lửa to lớn đột nhiên phun trào.

Sóng nhiệt ngập trời, liệt diễm như thủy triều.

Ngọn lửa màu vàng óng bao phủ cả khung trời, tuỳ tiện xua tán đi hàn băng đang ngưng tụ.

Linh văn của Khương Phàm biến đổi đến Thiên phẩm, liệt diễm chính thức biến đổi đến Chu Tước Yêu Hỏa, từ Thánh Hỏa biến thành Thiên Hỏa, nhiệt độ đã cực kỳ nóng bỏng, hỏa diễm càng là ẩn chứa yêu khí bá đạo.

Đường Tư Đồ lập tức phát giác được nguy hiểm, lấy Cực Hàn Băng Phách khống chế khí lạnh, vậy mà lại bị tuỳ tiện xua tán đi?

Hắn quả quyết kích thích linh lực toàn thân, lấy địa thế đầu gần như điên cuồng đánh ra luồng không khí lạnh, muốn mạnh mẽ áp chế liệt diễm.

Nhưng... Khương Phàm đưa tay chỉ lên trời, bỗng nhiên nắm lại.

Cuồn cuộn liệt diễm ngập trời đột nhiên bạo động kịch liệt.

Phần Thiên Quyết, hoắc loạn thiên hạ!

Từng luồng lực lượng hủy diệt ầm vang bộc phát ở sâu trong liệt diễm, còn hỗn tạp thêm vô số đóa hoa sen vàng, theo năng lượng hoắc loạn phóng thích, lít nha lít nhít dẫn bạo.

Ầm ầm!

Cả mảnh trời đều giống như đang sôi trào lên, không gian đều bị bóp méo, cùng với tiếng bạo hưởng đinh tai nhức óc, tất cả luồng không khí lạnh đều bị chôn vùi.

Đường Tư Đồ bị đánh đến máu thịt be bét, rơi xuống ở trên đồng cỏ.

- Ta nói, hôm nay, tâm tình ta không tốt. Ra tay hơi nặng, còn xin bỏ qua cho.

Khương Phàm đi qua bên cạnh Đường Tư Đồ.

Ngươi là Thánh phẩm, ta là Thiên phẩm.

Ngươi là hàn băng, ta là hỏa diễm.

Khiêu chiến ta?

Muốn chết!

Toàn trường yên tĩnh, biểu tình của tất cả mọi người đều cứng ở trên mặt.

Tình huống đây là như thế nào?

Còn chưa bắt đầu đã kết thúc?

Nói đùa sao!

Đường Tư Đồ khổ tu bảy năm, bước lên cao giai Linh Hồn cảnh trước tất cả đại tân sinh bọn hắn, càng triệt để dung hợp Cực Hàn Tinh Phách, thăng hoa phẩm cấp linh văn, thực lực cường đại, đã có tư thái dẫn dắt toàn thành.

Sự cường đại của hắn đã xâm nhập lòng người.

Làm sao có thể gánh không được một kích tùy ý của Khương Phàm?

Ngay cả Kiều Linh Vận đứng trước cửa phủ đều trừng to mắt, khó có thể tin được mà nhìn Khương Phàm đang đi tới.

Dễ dàng như vậy sao?

Nàng đã cùng Đường Tư Đồ đọ sức qua rất nhiều lần, đều là thế lực ngang nhau, nàng biết rõ Đường Tư Đồ cường đại, làm sao có thể đánh không lại một chiêu của Khương Phàm?

Bên ngoài đỉnh núi hơn ba mươi dặm, Đại hoàng tử cùng Tam hoàng tử đều đứng ở chỗ này.

Bọn hắn kích thích Đường Tư Đồ khiêu chiến Khương Phàm, là muốn nhìn Khương Phàm trưởng thành ra sao, sau khi đánh xong thuận tiện nghĩ cách xem mục đích hắn trở về.

Kết quả... Còn chưa bắt đầu đã kết thúc?

- Thấy rõ ràng chưa?

Tam hoàng tử khó có thể tin, đây chính là Đường Tư Đồ.

Sau khi bọn người Hoàng Phủ Chính Thiên, Tô Cao Nghĩa chết, hắn đã trở thành nhân vật thủ lĩnh trong đại tân sinh, làm sao có thể bị một chiêu đánh bại?

Đại hoàng tử chậm rãi lắc đầu, vẻ mặt nghiêm trọng.

Đừng nói thấy rõ ràng, hắn đều chưa có bắt đầu chăm chú nhìn đây.

- Có phải hắn đã dùng vũ khí gì hay không?

Tam hoàng tử cảm giác khẳng định có vấn đề.

- Ta đi chiếu cố hắn?

Đại hoàng tử ngăn cản nói:

- Tình thế hoàng thành bây giờ, chúng ta không nên nhúng tay bất cứ chuyện gì ở giữa các đại gia tộc.

- Thế nhưng...

- Xem tiếp đi.

Trước cửa phủ, Hoàng Phủ Nguyệt Thiền kịp phản ứng, chỉ vào Khương Phàm giận dữ mắng mỏ.

- Khương Phàm, ngươi là tên gia hỏa hèn hạ, ngươi giở trò lừa bịp!

Quá không biết xấu hổ.

Vậy mà dám ở ngay trước mặt nhiều người bọn hắn như vậy, vận dụng sát khí.

Đây là coi bọn họ là đồ đần sao?

Mục Vân Phi cũng liên tiếp hoàn hồn.

Giở trò lừa bịp?

Khương Phàm dùng vũ khí đặc thù nào đó sao? Không sai, khẳng định là như thế!

Mục Vân Hải ho nhẹ vài tiếng:

- Khương huynh, chúng ta không oán không thù, vì sao lại coi chúng ta là thiểu năng trí tuệ?

- Có vấn đề gì không?

Khương Phàm đi đến trước cửa phủ, quay người giằng co với các đệ tử hoàng thành.

Đường Nguyên Bá tra xét thương thế của Đường Tư Đồ, sắc mặt âm trầm:

- Chúng ta đặc biệt đến hoan nghênh ngươi, còn mời ngươi luận bàn võ pháp, cho ngươi đủ mặt mũi, vậy mà ngươi vụng trộm sử dụng vũ khí, có phải quá phận rồi hay không?

Khương Phàm ha ha cười:

- Tay của ta, chính là vũ khí của ta, toàn thân ta cũng đều là vũ khí. Chẳng lẽ còn muốn ta đứng bất động đấy, mặc cho các ngươi đánh?

- Ta đánh với ngươi! Đường đường chính chính, quang minh chính đại đánh!

Đường Nguyên Bá đứng dậy, thân thể hùng tráng dần dần phồng lên, linh văn thức tỉnh, hấp thu Thổ nguyên lực cùng Hỏa nguyên lực mênh mông.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK