Miệng vết thương tuy đã cầm máu, nhưng lại hiện lên màu nâu xanh. Còn có một mùi hương ngọt ngào cổ quái từ đó tỏa ra.
Quả nhiên là kịch độc.
Hơn nữa độc tính lại cổ quái đến cực điểm.
Con ngươi Lâm Hiên co lại, sắc mặt cũng trở nên phi thường ngưng trọng.
"Thế nào sư đệ, liệu có cứu được không?"
Thanh âm thiếu niên họ Long khẩn tràn đầy khẩn trương. Hắn khác với Lâm Hiên, từ nhỏ đã cùng Ngân Đồng nữ tử bái nhập Vân Ẩn tông. Cùng nhau học nghệ, cùng nhau trưởng thành, giao tình đã lên đến mấy vạn năm.
Chỉ cần có một tia hy vọng, hắn nhất định sẽ không buông tha.
Lúc này, Long thiếu niên chăm chú nhìn Lâm Hiên, chỉ hy vọng từ miệng hắn có thể nghe được bốn chữ "có thể cứu chữa."
Ngắn ngủi qua mấy nhịp thở, đối với hắn lại như vô cùng vô tận.
Lâm Hiên nhắm mắt lại, đem thần thức thả ra, hướng về miệng vết thương tìm kiếm.
Rất nhanh, sau thời gian uống cạn một chum trà, Lâm Hiên ngẩng đầu, một lần nữa mở mắt ra.
"Ai!"
Thở dài.
Tiếng thờ dài này lại khiến Long thiếu niên khẩn trương vô cùng. Trái tim thiếu chút nữa đã nhảy ra khỏi lồng ngực.
"Thế nào, chẳng lẽ sư tỷ đã không có cách nào cứu chữa sao?"
Thanh âm của hắn thậm chí còn mang theo vài phần nghẹn ngào.
"Không."
Lâm Hiên lại lắc đầu: "Sư huynh không cần lo lắng. Tuy sư tỷ thụ thương rất nặng, nhưng nếu độc tính chưa xâm nhập vào khí hải, Lâm mỗ tự nhiên vẫn có thể xoay chuyển được tình thế."
Long thiếu niên như đang nghe tiên nhạc, trái tim như bị nắm chặt, cuối cùng cũng có thể đập trở lại.
Ngân Đồng nữ tử mở mắt ra, trên dung nhan tiều tụy hiện lên vẻ mừng rỡ. Nàng đã chuẩn bị vứt bỏ thân thể này, nhưng đối với Tu Tiên giả thì đoạt xá dù sao cũng chỉ là hạ sách.
"Sư đệ, thực sự có thể sao?"
"Sư tỷ yên tâm, tiểu đệ tuyệt đối chắc chắn."
Lâm Hiên mỉm cười nói, nhưng hai người bên cạnh nào biết được, lời này của hắn đa phần là an ủi.
Tuy Lâm Hiên không nhận ra, chất độc trong cơ thể Ngân Đồng nữ tử là loại nào. Nhưng hiển nhiên không phải thứ tầm thường, cũng không thể dễ dàng giải trừ. Mấu chốt là độc đã xâm nhập vào tận tâm phế, trong kỳ kinh bát mạch, dường như không có chỗ nào may mắn thoát khỏi. Ngoại trừ đan điền khí hải, toàn thân đều đã bị độc tố xâm nhập. Loại tình huống này, muốn thay nàng khu độc lại càng khó khăn.
Huyễn Linh Thiên Hỏa cũng không thể làm được, mà những thần thông khác, Lâm Hiên lại càng không nắm chắc.
Nhưng hắn vẫn sảng khoái đưa ra một câu trả lời thuyết phục.
Bởi Lâm Hiên còn có Phiêu Miểu Cửu Tiên đan. Bảo vật thu được trong hành trình đi Băng Hải giới.
Tay áo Lâm Hiên phất lên, một bình ngọc trắng noãn từ bên trong bay vút ra.
Hắn mở nắp bình, một mùi hưỡng thấm vào ruột gan phiêu tán ra. Lâm Hiên dốc ngược bình, từ bên trong đổ ra một hạt tiên đan màu hồng nhạt.
Trong các loại Phiêu Miểu Cửu Tiên đan, khỏa màu hồng nhạt này có thể giải bách độc. Cho dù hiện tại độc tố đã xâm nhập lục phủ ngũ tạng, hẳn là nó vẫn phát huy hiệu quả.
Mà Lâm Hiên chỉ có ba khỏa như vậy.
Mỗi một khỏa, nếu xuất ra thì đều là vật có giá trị liên thành. Có thể khiến cho Tu Tiên giới dấy lên một màn tranh đoạt gió tanh mưa máu. Cho dù lão quái Độ Kiếp kỳ cũng thèm nhỏ dãi.
Vốn là Lâm Hiên cũng có chút không nỡ, nhưng hắn cũng không phải kẻ ích kỷ máu lạnh. Bình tâm mà nói, từ khi gia nhập Vân Ẩn tông đến nay, hắn đã được nàng chiếu cố rất nhiều. Nếu không buông bỏ, chẳng lẽ lại trơ mắt nhìn nàng chết sao? Phải biết rằng, trong tình huống này, cho dù có bỏ đi thân thể, đoạt xá một lần nữa, cũng chưa chắc có thể giải trừ được độc tố.
"Sư tỷ, đây là tiểu đệ nhờ cơ duyên xảo hợp mà có được vật này. Cho dù có trúng tam giới thập đại kỳ độc, viên thuốc này cũng có tác dụng nhất định. Ngươi mau phục dụng, sau đó luyện hóa rồi chuyển dược tính đến toàn thân là có thể biến nguy thành an rồi."
Lâm Hiên vừa nói, một bên đưa đan dược qua. Mà Ngân Đồng nữ tử cùng Long thiếu niên sau khi nghe xong thì sững sờ.
Nhất là Ngân Đồng nữ tử, tình huống trong cơ thể thế nào, nàng là người rõ ràng nhất.
Loại độc này tuyệt đối không tầm thường, hơn nữa còn ăn sâu vào lục phủ ngũ tạng. Muốn khu trừ nhất định là vô vàn khó khăn. Vốn nàng cho rằng Lâm Hiên sẽ thi triển đại thần thông nào đó để khu trừ, không ngờ lại chỉ đơn giản đưa cho nàng một khỏa đan dược.
Có lầm hay không!