Không ngờ chiến hỏa không lan tới Hỗn Loạn Hải Vực mà uy hiếp từ những âm hồn quỷ vật đã sớm giải trừ nơi Đông Hải.
Những năm đầu Nhân Hải Yêu Tộc ở thế hạ phong, chẳng qua Hỗn Loạn Hải Vực ở khá sâu nên không bị ảnh hưởng.
Đã đến lúc không thể khoanh tay, Cửu Tiên Cung liền phát ra Triệu Tập Lệnh, kết minh cùng các đại môn phái và tán tu nơi Hỗn Loạn Hải Vực, chuẩn bị tham gia vào đại chiến.
Có điều ngoài dự đoán của tất cả mọi người, bất ngờ phân thần của Thiên Sát Minh Vương hàng lâm tới tiểu giới này!
Do cách giới chi lực, thần thông đã bị hạn chế rất nhiều nhưng Thiên Sát Minh vương vốn thuộc cấp bậc Tán tiên. Phân thần của Minh vương liền dễ dàng tiêu diệt những thủ lĩnh âm hồn phản nghịch.
Như vậy Thiên Sát Minh vương đã dùng hành động biểu lộ thái độ rằng, Âm ti sáu tộc bọn họ không có tâm tưởng bất lợi đối với Linh giới. Hàng lâm trước sau chỉ một tuần trà, Minh Vương liền trở về âm tào địa phủ tránh gây hiểu lầm giữa hai giới.
Mất đi đầu lĩnh, đám âm hồn xâm lấn Đông Hải liền như rắn mất đầu, bị liên quân của tam tộc đánh cho tan tác. Do tổn thương một phần lực lượng, nội chiến giữa tam tộc cũng tạm thời ngừng lại.
***
Không khí hòa bình cứ như vậy trôi qua, hôm nay Thượng Quan Nhạn đang trong động phủ tu luyện. Hiện tại nàng đã tiến giai Nguyên Anh trung kỳ, mà muội muội của nàng cũng tới cảnh giới Nguyên anh sơ kỳ đỉnh phong. So sánh với các nhi nữ thì tu hành tốc độ của Thượng Quan Mộ Vũ chậm hơn rất nhiều, bất quá hiện tại cũng là Nguyên Anh trung kỳ đỉnh phong.
Oanh!
Chợt một tiếng nổ mạnh khó có thể tưởng tượng truyền vào tai, Thượng Quan Nhạn mở mắt kinh ngạc. Lập tức hóa thành một đạo kinh hồng nhằm hướng phát ra tiếng nổ lớn bay đi.
Chỉ mấy nhịp hô hấp liền tới sơn cốc của sư tôn, nàng liền phát hiện mẫu thân cùng muội muội đã đến. Đệ tử Bách Thảo Môn cũng lặng yên chờ ở nơi này. Bộ dáng cả đám đầy vẻ hưng phấn.
Hộ phái đại trận đã được gỡ đi. Trên bầu trời có những đám mây ngũ sắc tỏa ra ánh sáng mỹ lệ chói mắt, là do thiên địa nguyên khí tạo thành.
“Nương” Thượng Quan Nhạn đến bên mẫu thân thi lễ, trên mặt có phần chờ mong: “Thiên địa nguyên khí nồng đậm như vậy, chẳng lẽ sư tôn trùng kích Động Huyền kỳ?”
Thượng Quan Linh ở một bên cũng dỏng tai lên nghe, nàng đương nhiên hi vọng sư tôn có thể tiến giai.
“Cảnh giới Động Huyền vốn cách chúng ta quá xa, có điều thiên địa nguyên khí nồng đậm đến mức này, nhiều khả năng đúng là….”
Thượng Quan Mộ Vũ chưa dứt lời thì thêm một tiếng nổ vang dội truyền tới. Bầu trời mù mịt, từng cơn gió xoáy thổi mạnh, những đám mây đủ mọi màu sắc dao động như đang nhảy múa. Thiên địa nguyên khí vô cùng hỗn loạn.
Thượng Quan Mộ Vũ thấy cảnh này liền nghiêm mặt: “Đệ tử Bách Thảo Môn nghe lệnh, tất cả trở lại động phủ, không có lệnh cấm ra ngoài.”
Lâm tiền bối ban cho Ngũ Hành Chân Giải thực sự thần kỳ, đệ tử tu luyện tiến triển rất nhanh nhưng thực lực kém xa cảnh giới. Ở lại không thể giúp gì mà còn bị tay bay vạ gió.
“Dạ, tông chủ.” Chúng đệ tử tuy kinh ngạc cùng tò mò về dị tượng nào dám trái lệnh, vội thi lễ rồi lui xuống.
Lúc này chỉ còn lại ba mẫu tử nhà Thượng Quan.
Đột nhiên những đám mây điên cuồn cuộn rồi tạo thành một động xoáy ngũ sắc sâu không thấy đáy. Qua một lát thì bên trong chợt bắn ra những cột sáng ầm ầm xuống sơn cốc.
Oành! Đá vụn bay tứ tán, những ngọn núi bên cạnh liên tiếp sụp xuống.
“A...”
Thượng Quan tỷ muội kinh ngạc cùng lo lắng. Lúc này toàn bộ sơn cốc đều bị vầng sáng ngũ sắc bao phủ, khói bụi mù mịt che kín bầu trời.
“Yên tâm, Lâm tiền bối là nhân vật kinh tài tuyệt diễm cỡ nào, nhất định người sẽ trùng kích bình cảnh thành công.”
Thượng Quan Mộ Vũ nắm tay hai nhi nữ rồi mỉm cười trấn an.
Chỉ nghe càng ngày âm thanh bạo liệt càng chói tai. Bên trong động xoáy vẫn bắn ra những cột sáng đủ màu sắc, lúc này còn có thêm lôi điện cùng hỏa cầu hỗn tạp, không giống như đột phá bình cảnh mà tựa như đang độ thiên kiếp. Lôi Hỏa kiếp vô cùng đáng sợ nhưng nếu vượt qua sẽ được dịch kinh tẩy tủy, không linh đan diệu dược gì sánh nổi.
Theo thời gian trôi qua, thiên địa nguyên khí càng dày đặc, động xoáy do những đám mây ngũ sắc hình thành ngày càng mở rộng.
Xẹt xẹt...
Tựa như tiếng xé vải, động xoáy đột nhiên khuếch trương dị thường, lớn hơn gấp mười lần vừa nãy, tuôn ra khí tức hủy thiên diệt địa cực kì đáng sợ.
“Nhạn nhi, Linh nhi, chúng ta tránh xa một chút” Thượng Quan Mộ Vũ nhìn bầu trời thì vẻ mặt càng ngưng trọng.
Ầm ầm!
Gần như lúc ba nàng vừa dời đi thì từ động xoáy bắn ra vô số cột sáng lôi hỏa, phô thiên cái địa nện xuống sơn cốc, khiến nó hoàn toàn biến thành bình địa.
Một cái hố sâu cực lớn tới hơn ngàn trượng xuất hiện mà Lâm Hiên vẫn ngồi ngay ngắn dưới đáy. Thân hình hắn đã bị vô số lôi hỏa tiễn vây kín. Năm loại Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ thiên địa linh khí thay nhau không ngừng oanh kích.
Cửu Thiên Linh Thuẫn sắp không chịu nổi. Đôi mày Lâm Hiên nhíu chặt. Lúc này trong khí hải đan điền, cả hai nguyên anh có vẻ kinh hoảng, yêu đan cũng nhảy loạn.
Do dự một chút thì song anh nhất đan chia ra điều khiển pháp lực trong kinh mạch tới các địa phương khác nhau. Quá trình này rất nguy hiểm, chỉ mất tập trung một chút là tẩu hỏa nhập ma thư thường.
Đồng thời Huyễn Linh Thiên Hỏa hiện ra bao phủ toàn thân hắn. Những băng trùy băng tiễn công kích thủy thuộc tính liền bị thuộc tính hàn băng của Thiên Hỏa băng phong lại.
Để đối phó với bốn thuộc tính công kích còn lại. Nghĩ ngợi một chút thì giờ chỉ còn Ngũ Long Tỷ là có thể hiệu quả, hắn liền tế lên đỉnh đầu.
Chẳng qua Ngũ Long Tỷ lóe lên, thoát khỏi sự điều khiển của Lâm Hiên mà bay lên cao ngàn trượng, liền chui vào động xoáy nọ.
“Điều này....” Tuy đã dự đoán Ngũ Long Tỷ có rất nhiều tác dụng mà huyền bí mà lúc này Lâm Hiên cũng kinh ngạc đến trừng mắt.
Chỉ thấy, sau một khắc thì thiên địa nguyên khí bốn phía đang hỗn loạn, lại tựa như nước lũ cuồn cuộn bị hút vào động xoáy. Sau đó tất cả đều bị Ngũ Long Tỷ thôn phệ.
“Tỷ, nếu muội nhìn không lầm thì sư tôn vừa tế ra bảo vật gì đó, rõ ràng đã hóa giải lôi kiếp.” Thượng Quan Linh đầy vẻ kinh hỉ mà Thượng Quan Nhạn cũng cảm thán quay sang: “Mẫu thân, người có biết chăng?”
“Mẫu thân cũng không rõ, nhưng quản nhiều làm gì, chỉ cần Lâm tiền bối hóa hiểm thành an là tốt rồi.” Thượng Quan Mộ Vũ mỉm cười.
Qua một lúc, Ngũ Long Tỷ không những khiến động xoáy ngừng phun lôi hỏa mà đám mây ngũ sắc cũng dần bị hấp thu. Sắc trời tối lại, những đám mây bị hấp thu chỉ còn một điểm nhỏ.
Ô...
Ngũ Long Tỷ như một kẻ tham ăn nuốt trọn sau đó bành trướng, bên ngoài không ngừng lưu chuyển ngũ sắc lưu ly, năm con Kim Long tựa như vật sống phát ra hào quang kì dị.
Âm thanh cực kì thê lương truyền ra, Ngũ Long Tỷ tỏa ra khí tức man hoang thái cổ. Sau đó Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ ngũ sắc chói lòa nổ tung rồi bảo vật trở nên tiêu thất.
Lâm Hiên thất kinh, nhịn không nổi mà ngẩng đầu, thi triển Thiên Phượng Thần Mục thì mới nhìn ra tung tích bảo vật.
Tay phải hắn nâng lên, hư không dao động thì một đại thủ màu xanh hiển hiện, như thiểm điện vồ tới Ngũ Long Tỷ.
Tốc độc của đại thủ cực nhanh nhưng nhưng dễ dàng bị Ngũ Long Tỷ phá tan.
Sắc mặt Lâm Hiên vô cùng khó coi. Hiện tại nếu động thủ thì rất dễ tẩu hỏa nhập ma nhưng không thể để mất bảo vật nghịch thiên như Ngũ Long Tỷ. Thân hình hắn lóe lên, vẫn giữ nguyên tư thế đả tọa lao tới bắt lấy nó.
Không ngờ bảo vật cắn trả, lóe lên linh quang rồi hung hăng đánh ngược trở lại. Lâm Hiên kinh hãi, đành miễn cưỡng chuyển thân tránh nơi yếu hại.
Bảo vật chưa tới nhưng hắn đã cảm ứng được sức mạnh khủng khiếp khiến người nghẹn họng, công kích toàn lực của Cự Kình Vương cũng không mạnh bằng.
“Mạng ta xong rồi.”
Ánh mắt Lâm Hiên chợt lộ vẻ tuyệt vọng, chẳng qua khi bị nện vào thì nơi ngực chợt hiện một bức họa đồ. Nhìn quen thuộc như Lam Sắc Tinh Hải trong đan điền được bút pháp thần kì phác họa lên.
Không ngờ sức mạnh đáng sợ của Ngũ Long Tỷ hoàn toàn bị triệt tiêu, đồng thời nó liền chìm vào thân thể Lâm Hiên.
Không chút cảm giác đau nhức, cứ như vậy hóa hiểm thành an, Lâm Hiên kinh qua nhiều chuyện huyền bí mà cũng không kịp phản ứng.
Cả người hắn ngây ngốc ra. Không ngờ pháp lực toàn thân lại có cảm giác tựa như nước chảy thành sông, thoáng chốc đột phá bình cảnh.
“Chúc mừng sư tôn, chúc mừng sư tôn.” Hai nha đầu ở xa thấy Lôi kiếp khủng khiếp nọ đã tan, khí thế toàn thân Lâm Hiên biến đổi thì vội thi lễ, trên mặt hiện rõ vẻ hưng phấn.
“Chúc mừng tiền bối tiến giai Động Huyền, tiên đạo lại gần thêm một bước, tin tưởng ngày sau nhất định người sẽ phi thăng Tiên giới”
Ánh mắt Thượng Quan Mộ Vũ cũng đầy sự hâm mộ. Động Huyền Kỳ, chưa nói đến thực lực mà riêng thọ nguyên đã tới mấy vạn năm.
“Ta... Ta tiến giai thành công?”
Lúc này Lâm Hiên mới phát hiện pháp lực toàn thân tăng lên gấp đôi mà cảm ứng thiên địa nguyên khí cũng tinh tế hơn trước rất nhiều.
Vừa ngẫm tình cảnh xảy ra mà hắn không khỏi sợ hãi, thi triển Nội Thị Thuật thì thấy Lam Sắc Tinh Hải vẫn lơ lửng trong đan điền, vô vàn những quang điểm lập lòe xoay tròn mỹ lệ. Chẳng qua ở trung tâm Tinh Hải có một vật lơ lửng đầy khí tức thần bí, chính là Ngũ Long Tỷ.
Trong chốc lát thì khó ngẫm ra nguyên nhân, Lâm Hiên thu hồi tâm tình.
“Sư tôn, vừa rồi người thật khiến Linh nhi sợ hãi” Thượng Quan Linh đưa tay vuốt vuốt ngực, trên mặt vẫn còn hiện sự sợ hãi.
Thượng Quan Nhạn cũng khẽ gật đầu, nàng mơ hồ nhận thấy lúc sư tôn tiến giai Động Huyền xảy ra vấn đề nhưng không hỏi gì thêm.
“Vi sư không sao.” Lâm Hiên mỉm cười, nhìn tỷ muội Thượng Quan với vẻ hài lòng: “Không tồi, cả hai đều đã kết thành nguyên anh.”
“Chúc mừng tiền bối tiến giai, theo ý của thiếp thân thì chúng ta phải ăn mừng thật lớn.” Thượng Quan Mộ Vũ mỉm cười.
“Được rồi, chúng ta tới tổng đà” Đám người liền tới tổng đà Bách Thảo Môn.
“Môn chủ, xem ra những năm này quý phái phát triển không tệ.” Lâm Hiên mỉm cười.
“Ha ha, là nhờ hồng phúc của tiền bối.” Thượng Quan Mộ Vũ cảm kích.
“Chúc mừng tiền bối tiến giai Động Huyền kỳ.” Nhận được lệnh thì cả ngàn đệ tử Bách Thảo Môn đã tới quỳ xuống, ánh mắt đầy vẻ sùng kích cùng ngưỡng mộ.
“Không cần đa lễ như vậy” Lâm Hiên khoát tay, lại tế ra la liệt bảo vật, đa số là Linh Khí cùng pháp bảo ban thưởng cho đám này.
Tiệc rượu chờ sẵn, sơn hào hải vị hảo tửu mỹ thực. Lâm Hiên khổ tu hai trăm năm nên cũng mở lòng, sảng khoái yến tiệc với chúng đệ tử một phen.
…
Ngày hôm sau, trong một động phủ mới mở. Lâm Hiên khoanh chân mà ngồi.
Trong khí hải đan điền, song anh ngồi đối diện còn yêu đan lơ lửng trên đỉnh đầu, so với trước thì cường tráng hơn rất nhiều.
Còn thủy hồ linh lực lúc này dường như phải gọi thành biển lớn, thỉnh thoảng có sóng gợn dập dờn.
Thần thức Lâm Hiên khẽ động, nước biển đột nhiên biến thành màu xanh. Tiến giai Động Huyền thì không chỉ thể tích mà độ tinh thuần của linh lực đều vượt xa trước đây.
Thần thức cũng tăng cường rất nhiều, hiện tại không ngờ còn vượt cả tu tiên giả Động Huyền hậu kì đại thành.
Nhưng điều mà Lâm Hiên tò mò chính là liên hệ giữa Ngũ Long Tỷ và Lam Sắc Tinh Hải. Thần thức hướng về sâu trong đan điền.
Rất nhanh vô số quang điểm màu lam mỹ lệ ánh vào mắt. Ngũ Long Tỷ đang trung tâm tinh hải. Lâm Hiên thử điều khiển nhưng bảo vật này dường như đang ngủ say, không thể thao túng.
“Ồ…!”
Đột nhiên Lâm Hiên phát hiện, các quang điểm màu bạc rõ ràng gia tăng hơn nhiều, toàn bộ đều tập trung quanh Ngũ Long Tỷ.
Hắn liền ngưng thần chăm chứ quan sát. Không ngờ hết tới nửa tuần trăng mới ngẩng đầu, từ từ mở mắt.
Quả nhiên Ngũ Long Tỷ có quan hệ với Lam Sắc Tinh Hải. Theo quan sát thì Ngũ Long Tỷ thì có thể tăng khả năng biến dị cho Lam Sắc Tinh Hải. Số lượng quang điểm màu bạc ít nhất cũng tăng lên mấy trăm, tốc độ so với trước quả là một trời một vực.
Hiện tại đã có bảy tám ngàn quang điểm màu bạc tụ lại quanh Ngũ Long Tỷ, chậm rãi xoay chuyển tạo thành một vòng tuần hoàn nhỏ.
Nhìn xa trong đan điền như có đến hai tầng tinh hải. Một cái là lam sắc tinh hải, qua nhiều năm bồi dưỡng tăng trưởng cùng pháp lực, diện tích thực sự rộng lớn tựa như đại dương. Còn một cái thì ở sâu trong, lấy Ngũ Long Tỷ làm trung tâm thì có một ngân sắc tinh hải mỹ lệ thần bí lưu chuyển, thỉnh thoảng có lam sắc quang điểm bị vòng tuần hoàn ngân sắc hút vào.
Lâm Hiên quan sát, để biến quang điểm màu lam thành màu bạc thì cần ba trăm sáu lăm vòng tuần hoàn. Chính là số ngày trong một năm. Trong một ngày thì ngân sắc tinh hải quay được vài chục vòng. Như vậy chỉ cần hơn chục ngày là hoàn thành quá trình dị biến.
Có điều thần thức vẫn không thể liên hệ với Ngũ Long Tỷ. Chẳng qua dục tốc bất đạt, Lâm Hiên tạm gác lại để đả tọa củng cố cảnh giới.
Thêm bảy năm bế quan.
Vào một buổi sớm yên bình chim chóc líu lo. Chợt cánh cửa động phủ hé mở. Một thiếu niên vận thanh bào bước ra, không ngờ toàn thân không chút linh lực hệt như phàm nhân.
Tiến giai Động Huyền, pháp lực Lâm Hiên đã đến mức phản phác quy chân. Chẳng qua các lão quái vật Động Huyền thường không đạt tới trình độ này. Ví như Độc Long Lão Tổ, toàn thân lệ khí có thể chấn nhiếp tu tiên giả cấp thấp nhưng vô dụng với tu sĩ cùng cấp. Nếu với cảnh giới phản phác quy chân của Lâm Hiên thì không đáng nói.
Hiện tại Lâm Hiên giơ chân nhấc tay, mỗi cử động đều hòa hợp với tự nhiên, đừng nói Động Huyền kỳ mà không biết lão quái Phân Thần Kỳ có đạt đến độ phản phác quy chân hay không.
Phản phác quy chân là tu luyện đến cảnh giới đạo pháp tự nhiên, hô hấp cũng là cảm ngộ tự nhiên, càng dễ dàng cảm ngộ thiên địa pháp tắc. Tu tiên giả cấp cao muốn lĩnh hội được thiên địa pháp tắc, cảnh giới Phản phác quy chân chính là cánh cửa mơ ước ban đầu.
Thực ra Lâm Hiên đạt đến độ này chính là do tu luyện Mặc Nguyệt Thiên Vũ Quyết trấn tộc chi bảo của Mặc Nguyệt Thần Tộc, chính là một trong công pháp cổ xưa huyền bí nhất. Uy lực vượt xa cả Cửu Thiên Huyền Công
Trong bảy năm nay, hắn chỉ mất hai năm để củng cố cảnh giới, không vội xuất quan mà bắt đầu tu luyện bí thuật này. Có thể nói công pháp này mỗi chữ mỗi từ đều chứa đựng huyền cơ.
Mặc Nguyệt Thiên Vũ Quyết có bốn phần. Thượng thiên, Trung thiên, Hạ thiên cùng Phi thăng thiên ứng với Ly Hợp, Động Huyền, Phân Thần, Độ Kiếp bốn đại cảnh giới.
Trên chiếc nhẫn mà Lâm Hiên thu được chỉ ghi lại Thượng thiên. Hơn nữa không ngờ cổ ngọc giản mà Bách Độc Thần Quân đưa cho hắn lúc ở Nhân giới chính là khẩu quyết tu luyện Trung thiên.
Phượng Vũ Cửu Thiên Quyết chỉ tu luyện được tới Ly Hợp kì đỉnh phong. Sau khi cân nhắc Lâm Hiên quyết định lấy Mặc Nguyệt Thiên Vũ Quyết làm chủ tu, có thể tu luyện đến Động Huyền kì đỉnh phong.
Gác lại chuyện công pháp, vừa rời động phủ thì Lâm Hiên mở bàn tay, một con Ngọc La Phong lộ ra.
Đã qua hai trăm năm, rốt cục Ngọc La Phong đã phá kén mà ra. Hình thể tuy nhỏ hơn trước nhưng bộ dáng càng thêm phần hung ác, toàn thân có những đốm màu bạc.
Thân hình Lâm Hiên lóe lên, liền bay vút về một khu rừng rậm có nhiều dã thú sinh sống.
Rất nhanh hắn đã tìm được một con dã trư.
“Ngao!” Dã trư thấy Lâm Hiên chỉ như một phàm nhân, theo bản năng hung hãn ầm ầm lao tới.
Vù! Lâm Hiên vung tay, Ngọc La Phong liền vỗ cánh bay ra. Lúc này dã trư mới cảm thấy bị uy hiếp. Ánh mắt sợ hãi muốn quay đầu muốn bỏ chạy. Chẳng qua đã bị Ngọc La Phong chích vào trán khiến nó gào thét inh ỏi. Trong chốc lát thân thể liền bị lão hóa rồi đổ sầm xuống.
Ánh mắt Lâm Hiên đảo qua thi thể đã già nua nhăn nhúm của con dã trư thì lẩm bẩm: “Quả nhiên là thời gian chi độc”!
Thì ra dã trư không trúng độc bình thường mà bị chết già giống hệt Thông Vũ Chân Nhân miêu tả về Ngọc La Phong năm xưa. Chẳng qua dã trư không phải là yêu tộc, độc tính mạnh yếu vẫn chưa rõ. Lúc gặp kẻ địch mới có thể kiểm nghiệm thêm.
Công thủ nhất thể, ngoài hiệu quả độc thời gian thì còn phải xem Ngọc La Phong phòng thủ ra sao.
Lâm Hiên nâng tay phải búng ra một đạo kiếm khí. Chịu một kích này thì ngọn núi trăm trượng cũng bị chẻ làm đôi. Chẳng qua nghe một tiếng “phanh” vang lên, Ngọc La Phong bị bắn ra nhưng không hề hấn gì.
Lâm Hiên thực sự kinh ngạc. Hiện Ngọc La Phong vẫn chưa phải là thể trưởng thành nhất mà thực lực đã như vậy. Hắn kinh hỉ một phen rồi thu hồi ma trùng.