Đã là phúc thì không phải họa, mà đã là họa thì e rằng khó tránh, cổ nhân thật không lừa ta.
Sắc mặt Lâm Hiên trở nên vô cùng lo lắng!
Nhưng việc đã đến nước này, có phiền muộn hơn nữa cũng không tác dụng, thiên kiếp rất nhanh sẽ giáng xuống, việc cấp bách bây giờ là làm thế nào để có thể vượt qua cửa ải này.
Ý niệm trong đầu Lâm Hiên nhanh chóng xoay chuyển, động tác cũng không hề chậm trễ. Nguồn: http://truyenfull.vn
Tay áo phất một cái, một cái bình ngọc bay vút ra.
Nắp bình vừa mở , một hương thơm thấm tận ruột gan tỏa ra.
Vạn niên linh nhũ!
Đương nhiên đây là bảo vật đã trải qua chiết xuất của Lam Sắc Tinh Hải.
Lâm Hiên mặc dù là Tu Tiên giả đẳng cấp cao nhưng chỉ cần uống xong vài giọt cũng có thể nhanh chóng khôi phục pháp lực.
Nguyên vốn nên dùng nó trong lúc đấu pháp, nhưng Lâm Hiên vừa mới đột phá bình cảnh, tuy nhờ cơ duyên mà vượt qua nhẹ nhàng song pháp lực vẫn tiêu hao rất lớn.
Nếu thiên kiếp mấy ngày sau mới hàng lâm thì hắn tự nhiên có thể thong dong điều tức để khôi phục pháp lực, nhưng hiện tại đã không kịp.
Bất đắc dĩ, Lâm Hiên đành phải sử dụng tới vạn năm linh nhũ.
Độ trân quý của thứ này như thế nào không cần nói cũng biết, mà nếu dùng nó quá nhiều còn xuất hiện tác dụng phụ, song hiện tại Lâm Hiên chẳng quản được nhiều như vậy, mạng nhỏ vẫn quan trọng hơn. Sau đó muốn cân nhắc gì thì tính sau.
Những trận pháp do Atula Vương bố trí xung quanh không tạo nên chút hiệu quả nào. Uy của thiên địa huyền diệu há sức người có thể ngăn cản.
Lâm Hiên ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời xa xăm, chỗ đó gió giục mây vần, càng thêm đáng sợ chính là tất cả Thiên Địa Nguyên Khí ở phụ cận thoáng cái liền trở nên vô cùng hỗn loạn, điên cuồng tràn tới nơi này.
Lâm Hiên khẽ híp mắt lại, chỉ thấy thiên địa Nguyên Khí dung hợp với mây trắng tạo thành vòng xoáy cực kỳ quỷ dị.
Đường kính của nó lớn hơn ngàn trượng sâu không thấy đáy, bên trong mơ hồ tản mát ra khí tức pháp tắc.
"Aizz!"
Lâm Hiên thở dài, những gì ghi trên thượng cổ điển tịch quả nhiên không sai, thiên kiếp đến nhanh tất uy lực không gì sánh được. Khảo nghiệm còn chưa bắt đầu nhưng với nhãn lực của mình, hắn biết những tu sĩ bình thường không sống sót được được 1%.
1%, so với cửu tử nhất sinh càng thêm hiểm ác, chẳng khác gì bản án tử hình đã được tuyên.
Nhưng trên mặt Lâm Hiên vẫn không có vẻ gì là sợ hãi.
Hắn dù sao cũng không phải là tu tiên giả bình thường, người khác khó có thể vượt qua nhưng với chính mình thì lại là một chuyện khác.
Đương nhiên vẫn không thể chủ quan.
Vô số ý niệm hiện lên trong đầu Lâm Hiên, hắn hít một hơi thật sâu rồi vỗ túi trữ vật lấy ra một chiếc nghiên mực nhỏ cỡ vài tấc, đen xì.
Nhìn qua thấy không có gì thần kỳ, nhưng nếu quan sát kỹ lại phát hiện ra tạo hình của nó vô cùng cổ xưa, hoa văn phía trên càng cực kỳ huyền diệu.
Huyền Vũ chân linh nghiễn! Lâm Hiên có được bảo vật này từ Băng Tuyết Thánh Tổ, tuy không phải Tiên Thiên chi bảo, nhưng phẩm chất uy lực cũng không tầm thường.
Lúc này phải đối mặt là thiên kiếp, trước cứ tế ra pháp bảo phòng ngự tất không sai.
Mà thủ đọa của Lâm Hiên đương nhiên không chỉ có thế.
Chỉ thấy hắn há miệng phun ra một đoàn thanh khí, càng huyền diệu nữa là bên trong tựa hồ có một vật gì đó, sau khi thanh khí tản ra hiện rõ thân hình một tiểu đỉnh phong cách cổ xưa.
Linh quyết đỉnh!
Loại vật này đối với những tu sĩ phân thần kỳ bình thường đừng nói là có ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua.
Thực lực Lâm Hiên hơn xa tu sĩ cùng giai rất nhiều, ngoài pháp lực thâm hậu cùng sở học uyên bác ra thì pháp bảo cũng đóng vai trò quan trọng.
Hai kiện bảo vật vừa xuất, Lâm Hiên mặc dù không khí định thần nhàn như bình thường nhưng trên người hắn mơ hồ tán phát ra mấy phần tự tin.
Thiên kiếp đáng sợ thì sao chứ, từ khi mình xuất đạo đến giờ đã trải nghiệm bao gió tanh mưa máu, cửa ải lần này tuy khó nhưng nhất định cũng sẽ vượt qua.
Vừa nghĩ tới đây, tiếng nổ vang làm lòng người run rẩy liên tiếp truyền đến, Lâm Hiên lập tức ngẩng cao đầu nhìn tới hỏa quang chói mắt trên bầu trời.
Nhất thời, hỏa cầu đầy trời rơi xuống như mưa. Mỗi khỏa có kích cỡ không đều nhau nhưng nhỏ nhất cũng phải hơn trượng, thanh thế vô cùng dọa người.
"Tê. . ."
Lâm Hiên hít sâu một ngụm lương khí.
Mặc dù trong lòng hắn sớm đã có sự chuẩn bị với thiên kiếp đáng sợ này nhưng lượt công kích đầu tiên vẫn mãnh liệt vượt ngoài dự đoán ban đầu.
Song kinh ngạc thì kinh ngạc, động tác Lâm Hiên vẫn không hề chậm đi, tay phải lập tức đưa lên chỉ về phía trước: "Đi"
Huyền Vũ chân linh nghiễn chợt lóe hào quang, thoáng cái biến thành hơn trượng che phủ hoàn toàn thân hình Lâm Hiên, đồng thời sương mù đậm đặc cùng hương thơm bút mặc theo đó tỏa ra xung quanh. Không dừng ở đấy, những luồng vụ khí này hóa thành lợi kiếm công kích tới hỏa cầu.
Tiến công chính là cách phòng ngự tốt nhất, những Kiếm khí huyền diệu này chưa chắc đã có thể ngăn trở được hảo cầu nhưng dù sao cũng có thể khiến chúng suy yếu đi ít nhiều.
Oanh!
Sau một khắc, lợi kiếm cùng Hỏa cầu va chạm gây nên vụ nổ chấn động đất trời.
Huyền Vũ Chân Linh Nghiễn uy năng không nhỏ, nhưng Kiếm khí không tạo được hiệu quả mong muốn, đám hỏa cầu trên trời kia vẫn phô thiên cái địa ào ào trút xuống.
"Không tốt!"
Đồng tử Lâm Hiên hơi co lại, hắn vừa nhìn liền biết cho dù là bản thể của Huyền Vũ Chân Linh Nghiễn cũng chưa chắc đã ngăn trở được toàn bộ.
Lông tóc sau lưng Lâm Hiên dựng đứng, mơ hồ cảm nhận được uy hiếp. Nếu trúng phải chiêu này, chưa đến mức vẫn lạc nhưng cũng khó tránh khỏi trọng thương.
Lâm Hiên vô cùng kinh hãi, hắn lập tức biến đổi pháp quyết.
Phốc. . .
Một âm thanh nặng nề truyền ra. Chỉ thấy Linh Quyết đỉnh tỏa xuất quang mang rực rỡ, theo đó là một tầng lục mang bao bọc lấy thân hình Lâm Hiên.
Cả quá trình nói ra thì phức tạp nhưng kỳ thật được hoàn thành trong nháy mắt.
Như vậy hẳn là đủ để ngăn chặn đợt công kích này rồi!
Lâm Hiên lẩm bẩm nói nhỏ. Hắn rất tin tưởng vào uy lực của bảo vật huyền thiên. Tuy nhiên sau một khắc, một màn khó tin đột nhiên xảy ra.
Thứ nữa!
Thế tới cực mạnh của Hỏa cầu tự dưng dừng lại, nhưng không phải tan đi mà huyễn hóa thành hỏa điểu chín đầu, tướng mạo vô cùng hung ác.