Lâm Hiên nhẹ gật đầu, cuối cùng cũng biết rõ sự tình từ đầu đến cuối, Vân Ẩn Tông là một trong năm đại tông môn ở Thiên Sương Quận.Mà tại khu vực này lại là môn phái lớn nhất.Vì thế nên tất nhiên là có những thế lực bên ngoài phụ thuộc vào.Ví dụ như đệ tử bổn môn khai chi tán diệp thành lập tu tiên gia tộc chẳng hạn.
Những thế lực này cùng chia sẻ hoạn nạn với Vân Ẩn Tông nên dù không phải đệ tử bổn môn,nhưng với quan hệ chặt chẽ như vậy,nếu có những sự kiện như lần này thì bọn họ tham gia cũng không có gì là kỳ quái.
"Đa tạ sư muội giải thích nghi hoặc của ta." Lâm Hiên ôm quyền hướng thiếu nữ nói.
"Sư huynh lại khách khí rồi, hơn nữa ta vẫn còn chưa nói hết.Đúng là những người này đến đây vì muốn đổi lấy điểm tông môn cống hiến,nhưng không phải chỉ vì Tử Tâm Địa Hỏa " Lâm Ngọc Kiều mỉm cười nói.
"A, việc này đúng là Lâm mỗ không hiểu, thỉnh sư muội nói rõ." Lâm Hiên kinh ngạc, vội vàng tiếp tục chú ý nghe.
"Tử tâm địa hỏa rất khó có được, nhưng nhiều đồng môn như vậy thì làm sao có thể cứ mỗi lần cần tế luyện bảo vật là bọn hắn lại tới nơi này, hơn phân nửa là vi thiên tài địa bảo khác mà đến thôi.Chính thức vì tử tâm địa hỏa không có mấy người.Lần tụ họp này thật sự cũng giống như một đấu giá hội vậy.Không cần tiểu muội nhiều lời , sư huynh nhìn là sẽ hiểu được"
"Giống với đấu giá hội ư?" Lâm Hiên thì thào nói thầm một câu, rồi không làm gì nữa mà chỉ lẳng lặng ngồi chờ.
Sau nửa canh giờ,nơi này lại xuất hiện hơn trăm tu tiên giả khác, đương nhiên tất cả đều là cấp bậc Động Huyền.
Lâm Hiên vẫn bất động thanh sắc nhưng trong lòng suy nghĩ rất phức tạp.Đối với thực lực của Vân Ẩn Tông cần xác định lại một lần nữa.Thật không hổ danh một trong năm thế lực lớn của Thiên Sương Quận, có thể tập trung được 200 tên tu sĩ Động Huyền Kỳ.
Đang nghĩ đến đây thì cánh cửa lại được mở ra lần nữa.Người đến là một gã mặc trường bào,khoảng bảy mươi tuổi vô cùng quắc thước,đi thẳng vào bên trong.
Oanh!
Căn phòng chợt vang lên đủ loại âm thanh ân cần thăm hỏi.
"Thạch sư huynh đã hai trăm năm không thấy, không ngờ tu vi đã tinh thâm đến mức này, thật sự là đáng mừng, chắc hẳn Thiên Toàn kiếm quyết tầng thứ bảy đã đại thành rồi."
...
Những lời thăm hỏi này mang theo vài phần lấy lòng.Người mới đến này thân phận cũng rất cao, là Thiên Kiếm Phong Phong chủ, Vân Ẩn Tông Động Huyền Kỳ tu sĩ đệ nhất cao thủ,là người trong ngàn năm có khả năng nhất tiến giai đến phân thần.
Quả nhiên là thanh danh lan xa. Thiên Toàn Kiếm Tôn vừa đến, nửa câu cũng không nói nhưng lại có thể áp chế thanh thế của hơn 200 tu sĩ có cùng cấp bậc khác.
Tuy gần đây trong môn phái có nhiều lời đồn đại nói Lâm Hiên thay thế Thiên Toàn Kiếm Tôn, là bổn môn Động Huyền đệ nhất cao thủ.Nhưng nói loại lời này, phần lớn đều là đệ tử cấp thấp, còn những tu sĩ đẳng cấp cao căn bản không thèm để những lời vô cắn cứ này ở trong mắt.
Lâm Ngọc Kiều lúc này lại tò mò nhẹ giọng mở miệng : "Lâm sư huynh, nghe nói năm đó ngươi tại Linh Thanh Vụ Hải , ngươi dùng lực một người đánh bại cao thủ bốn mạch khác, đến cả La sư huynh của Thiên Kiếm Phong cũng bại trong tay ngươi?Lúc đó Long sư thúc mới tự mình xuất quan mời ngươi gia nhập bổn môn.Sư huynh có lẽ thực lực rất cao nhưng không biết so với Thiên Toàn sư huynh thì như thế nào?"
Tuy rằng Lâm Ngọc Kiều nói rất nhỏ nhưng ở đây đều là tu sĩ Động Huyền Kỳ, thần thức cường đại vô cùng.Thanh âm có nhỏ hơn nữa thì mỗi người đều nghe được rõ ràng từng câu từng chữ.Trong nháy mắt thạch thất nhất thời trở nên im ắng.
Lâm Hiên thật sự là dở khóc dở cười.Nếu không phải là thấy vẻ mặt vô tội của Lâm Ngọc Kiều thì hắn đã nghĩ nàng ta đang có ý hãm hại hắn.Lâm Hiên một lần nữa trở thành tiêu điểm.
Chỉ có điều bây giờ,mọi người ngoại trừ hiếu kỳ lại có thêm vài phần hả hê, Lâm Hiên cùng những Tu tiên giả ở đây hầu như không có tình đồng môn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Rất nhiều người đều ôm địch ý với Lâm Hiên. Ai bảo hắn trẻ tuổi như vậy, danh khí lại lớn như thế.Mọi người đều ước gì hắn ngã bổ nhào a!
Chỉ có điều trận chiến ở Linh Thanh Vụ Hải ,Lâm Hiên đã hiển lộ thực lực cường đại vượt xa cùng cấp .Vì không tận mắt nhìn thấy nên phần lớn tu sĩ đều không tin, nhưng bất kể thế nào thì trong nội tâm luôn luôn có vài phần kiêng kị, không muốn khiêu khích Lâm Hiên.
Chuyện ngày hôm nay rất hợp tâm ý bọn hắn.Thiên Toàn Kiếm Tôn là nhân vật bậc nào, mà tiểu gia hỏa kia lại không biết trời cao đất dày,chỉ tự chuốc lấy đau khổ mà thôi.Tất cả mọi người có chút hả hê chờ xem Lâm Hiên chịu đau khổ thế nào.
Thiên Toàn Kiếm Tôn vốn có chuyện khúc mắc với Lâm Hiên. Tuy hắn cao ngạo, không đặt ai trong mắt nhưng vẫn không dám đắc tội với hai vị sư thúc.Không cần nói đến tôn ti trật tự thì chênh lệch giữa Động Huyền và Phân Thần không phải chỉ là một vài lượng cấp.Thêm nữa ,Ngọc nhi tuy bị đánh hai má sưng đỏ, hàm răng rụng mất hơn nửa nhưng đối với tu tiên giả mà nói thì tổn thương ấy cũng không tính là nặng.Nói cách khác thì đối phương ra tay vẫn còn có chừng mực.Bởi vậy mà tuy Thiên Toàn Kiếm tôn dù muốn bao che khuyết điểm hay thật sự không cam lòng đi nữa nhưng cân nhắc lợi hại thì cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.Hắn ko thể trả thù,hưng sư vấn tội lại càng không được,chỉ có thể chờ cơ hội mà đòi lại danh dự thôi.
Nghe xong một câu như vậy, hắn quay sang nhìn Lâm Hiên, hai mắt như điện.Cao thủ phải có khí độ của cao thủ.Hắn với Lâm Hiên đều thuộc cùng một phái nên không thể cứ thế mà thả ra linh áp hay ra chiêu thử sâu cạn của Lâm Hiên.Nhưng ánh mắt hắn lại như hóa thành thực chất.
Lâm Hiên nở nụ cười, hắn cũng không phải là người sợ phiền phức huống chi chỉ một chút tiểu chiêu tiểu số thế thì hắn cũng không để vào mắt. Lâm Hiên không chút do dự mà ngẩng đầu nhìn lại.
Ánh mắt va chạm giữa không trung, đôi mắt đối phươg sâu hun hút, bên trong mang theo ma lực dường như muốn hút đi tâm thần bất cứ ai nhìn vào.Tuy không thể xuất nhưng muốn làm cho đối phương ăn chút đau khổ thì Thiên Toàn Kiếm Tôn vẫn nắm chắc.
Luyện kiếm vốn cần nhãn lực, Thiên Toàn Kiếm Tôn mặc dù không tu luyện linh nhãn bí thuật, nhưng công pháp hắn tu luyện cũng hỗ trợ rè luyện nhãn lực.
Lâm Hiên nhướng mày, nở nụ cười lạnh. Thật sự là múa rìu qua mắt thợ.Bên trong ánh mắt hắn xuất hiện một tia gai gai bạc,chỉ hơi lóe lên nhưng cũng đủ để bài trừ chiêu số của đối phương.
Thiên Toàn Kiếm Tôn vẫn bất động thanh sắc nhưng khóe mắt lại khẽ nháy,trong tâm hắn không hề yên tĩnh như bề ngoài.
Tiểu gia hỏa này cư nhiên có thể bài trừ thiên nhãn thần thông của mình,phải biết rằng thần thông này có thêm chút hiệu quả mê hoặc,Tu tiên giả cùng giai mà không để ý cũng sẽ chiu chút đau khổ.Xem ra lời đồn đại cũng có vài phần sự thực.Tiểu từ này cũng có vài phần thực lực.
Mà khi hai người so đấu bằng ánh mắt thì hơn hai trăm tu tiên giả ở bên cạnh không ai phát giác được. Thiên Toàn Kiếm Tôn lại tiếp tục đi lên phía trước,chỗ đó đã có Trưởng lão của Thiên Kiếm Phong nghênh đón sẵn.