Mục lục
Sống Sót Trong Trò Chơi Với Tư Cách Một Barbarian
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch giả-kun : Bonus thêm 3 chương, nhớ năm ngoái hồi t mới đăng chương 168 bên mtc, có bạn đọc giả nói muốn thấy Erwin hoá Yandere nhưng mà k thoả mãn bạn đó được. Bây giờ, để t cho anh em xem cái gì mới là hoá Yandere.

Tâm trí tôi trống rỗng.

Mọi thứ trước mắt tôi đang vặn vẹo giống như một cái lon thiếc bị bóp dẹp và những lời Amelia nói cứ xoay tròn trong đầu tôi.

‘Gia đình Hoàng gia đã đưa ra thông báo chính thức rằng anh là một Ác Linh.’

‘Gia đình Hoàng gia đã đưa ra thông báo chính thức rằng anh là một Ác Linh.’

‘Gia đình Hoàng gia đã đưa ra thông báo chính thức rằng anh là một Ác Linh.’

Tôi cảm giác như hàng chục người đang vây quanh tôi, nghiền ép tôi bằng sức nặng của những lời ấy.

Nếu không nhờ có Amelia, tôi có lẽ sẽ kẹt trong trạng thái này thêm một lúc nữa.

“Jandel.”

“Ah…”

“…Anh ổn chứ?”

Khi tôi hồi tỉnh lại, khuôn mặt của Amelia đang ở sát ngay trước mắt tôi, bàn tay nhỏ của cô ấy đặt lên ngực tôi và ánh mắt cô ấy tràn đầy sự lo lắng.

“À, vâng…”

“Tôi hiểu anh cảm thấy thế nào, nhưng bây giờ không phải lúc cho chuyện đó.”

“Oh, xin lỗi.”

Amelia nhanh chóng nắm lấy cổ tay tôi và kéo tôi lên và tôi đi theo cô ấy như cái xác không hồn.

Bởi vì, theo phán đoán của tôi, những gì cô ấy nói là đúng.

[Không thể chắc cô ta có còn tình cảm với anh không…]

Erwin đã biết tôi là một Ác Linh.

Nói cách khác, bây giờ tôi khó mà hy vọng cô ấy sẽ tiếp tục coi tôi là đồng minh của mình.

Chuyện này có lẽ cũng tương tự với những người đồng đội khác.

‘Đúng vậy nhỉ…’

Tôi mở miệng ra trong vô thức.

“Cuối cùng thì ngày này cũng đến.”

Dù tôi đã chuẩn bị tinh thần cho việc bí mật này sẽ bị bại lộ từ rất lâu về trước, vẫn cứ bị tiếp tục kéo dài.

Tôi vẫn có một cơ hội, phải không?

Erwin đang đuổi theo Amelia, nghĩ rằng tôi đã chết. Có lẽ, chỉ có lẽ thôi, cô ấy vẫn sẽ đối xử với tôi như trước kia, dù tôi có là Ác Linh hay không.

Đúng vậy, khả năng đó vẫn sẽ tồn tại mà phải không?

“Tôi ổn rồi, không cần phải dắt tôi đi nữa.”

Tôi gỡ tay Amelia ra khỏi cổ tay tôi và tự mình chạy về phía trước.

Cô ấy nói đúng.

Amelia sẽ không thể bảo vệ tôi.

Kể cả khi cô ấy muốn vậy, cô ấy vẫn là một phần của tộc Fairy.

Nếu cô ấy giúp tôi, cô ấy sẽ phải làm hại đồng bào của cô ấy. Và cô ấy sẽ phải ưu tiên lợi ích chủng tộc của mình lên trên những cảm xúc cá nhân.

‘...Đó chỉ là những lời bao biện thôi.’

Tôi cười cay đắng trong khi chạy.

Dù cho tôi có thông minh hay hèn nhát đến cỡ nào, tôi cũng không thể tự lừa dối bản thân được.

Sự thật là, tôi sợ phải đối mặt với Erwin.

Tôi không thể biết cô ấy sẽ nói gì khi chúng tôi gặp nhau.

Tôi sợ sẽ phải thấy sự căm ghét có thể sẽ xuất hiện bên trong mắt cô ấy.

[Aynar từng nói, “Tù trưởng từng ra lệnh phải giết tất cả các Ác Linh ngay khi nhìn thấy”]

[Chuyện này đã từ rất lâu rồi, em không hiểu tại sao. Nhưng bây giờ em đã hiểu, tại sao người ta nói không nên tin một Ác Linh.]

Những lời của Misha cứ vang vọng trong đầu tôi.

[Sẽ thật không ngoan nếu xử lý cũng ngay khi có cơ hội. Hãy nhìn xem kết quả của việc tin tưởng một Ác Linh– kết quả ở ngay đây này.]

Những lời của Ông Gấu.

Tôi nghiến chặt răng.

Chỉ suy nghĩ về chuyện đó thôi cũng đủ tệ hại rồi, tôi phải làm sao nếu chuyện đó xảy ra ngay trước mắt tôi.

Tôi sẽ có biểu cảm như thế nào lúc đó nhỉ?

“...”

Nếu tôi có thể trộn thoát khỏi nơi này, có lẽ tôi có thể ngăn ngừa ngày đó trước khi nó sẽ xảy ra.

Vì thế, tôi theo sau Amelia, chạy với tất cả những gì tôi có.

“Jandel, đường này.”

Chúng tôi rời khỏi quảng trường trống rỗng, băng qua những con phố tối tăm của thành phố dưới lòng đất và hướng thẳng tới lâu đài của lãnh chúa ở khu vực trung tâm.

Có một lối đi bí mật trong lâu đài lãnh chúa, bên dưới lớp xi măng.

Ưu tiên lớn nhất của chúng tôi là trở lại mặt đất thông qua lối đi.

“Rắc.”

Ngay khi chúng tôi đến trước lâu đài lãnh chúa và tôi dùng sức lên cánh cửa đang đóng chặt.

“Jandel, cúi xuống.”

“Hả?”

Amelia đẩy tôi theo hướng cánh cửa vừa mở, và ngay giây phút đó…

Thịch.

Một mũi tên im lặng đâm xuyên thật sâu vào lưng của Amelia.

“…!”

Miệng cô ấy mở ra vì sốc và cơ thể cô ấy nghiêng về phía trước, đổ gục về phía tôi.

“Thật may mắn…”

“...May mắn? Cô đang nói gì thế–?”

“Ánh mắt của cô ta… Cô ta sẽ không làm hại anh…”

Lời của cô ấy rất khó hiểu, nhưng tôi không có thời gian để nghe giải thích.

Tôi nhanh chóng nhấc Amelia lên bằng hai tay.

“Két, an toàn…”

Ngay cả trong tình huống này, cô ấy vẫn cố nói gì đó, nhưng những lời cô ấy nói ra không trọn vẹn.

Rắc.

Amelia nổ tung.

Ngay trong vòng tay tôi.

Erwin fornacci de tersia đã sử dụng [Shatter]. (Vỡ nát)

Thịch, thịch, thịch.

Hàng chục mảnh vỡ rơi xuống mặt đất.

Một cách tưởng thực sự kinh khủng.

“Ame…lia…”

Trọng lượng trong tay tôi bỗng nhiên biến mất.

Tôi thậm chí không thể nghĩ đến việc cử động đôi tay giờ đã trở nên vô dụng của mình.

Amelia chết rồi sao?

Bằng một cách như vậy…?

Dưới tay của Erwin…?

Cơ thể tôi đông cứng như một bức tượng, nhưng đúng lúc đó tôi lại nhận ra một điều.

“Máu.”

Không có gì cả.

Một vụ nổ đủ để chia tách cơ thể một người sẽ làm vương máu khắp nơi. Nhưng không có một giọt nào trên người tôi cả.

[Bản sao của Amelia Rainweilz đã nhận quá nhiều sát thương.]

[Việc triệu hồi đã bị hủy bỏ.]

Ah, vậy ra đó chỉ là bản sao được triệu hồi từ [Self-Replication].

Phew, tôi tưởng cô ấy đã chết thật rồi.

‘Cô ấy có thể nói với tôi mình chỉ gửi một bản sao tới ngay từ đầu mà.’

Tôi giật mình đến mức muốn mắng Amelia một trận, nhưng tôi nhanh chóng gạt những cảm xúc đó sang một bên.

Bây giờ không phải lúc cho chuyện đó.

Tôi đạp mạnh lên mắt đất, tiếp tục bỏ chạy.

Tôi đã nhớ đường đến lối ra bí mật trong lần gần nhất đến Noark với Amelia. Vấn đề bây giờ là tôi có thể đến đó an toàn không…

Tap, tap.

Chưa có mũi tên nào bay về phía tôi, nhưng ai biết được điều đó sẽ kéo dài bao lâu?

Vì thế…

‘Tôi có thể thắng… nếu quay lại chiến đấu không?’

Tôi bắt đầu cân nhắc đến trong hợp xấu nhất.

Nếu Erwin muốn chống lại tôi và cô ấy cố giết tôi…

Tôi nhớ lại khoảng khắc khi cơ thể Amelia bị nổ tung.

“Hiệu ứng đó…”

Đó không phải một vụ nổ thông thường.

Không có lửa.

Cũng không gây sát thương cho những thứ xung quanh.

Chỉ đơn giản là tách ra thành từng mảnh, như một khối xếp gỗ bị sụp đổ.

‘Vậy đó chính là [Shatter].’

Hiệu ứng của Shatter rất đơn giản.

Mặc kệ đó là một mũi tên, một thanh kiếm, một chiếc rìu, một lưỡi dao cắt đủ sâu để tạo thành một lượng sát thương thoả yêu cầu, chỉ số chính của người sử dụng sẽ khuếch đại lượng sát thương đó lên.

Nó bỏ qua khả năng kháng vật lý, kháng phép và mọi thuộc tính khác.

Giống như phiên bản kỹ năng của “Aura”.

'Và cô ấy đã có được Dòng máu thuần chủng và lập giao ước với Tinh linh Vương…'

Cho dù đó có phải là [Shatter] hay không thì khả năng tôi chiến thắng trong cuộc chiến một chọi một với cô ấy có vẻ rất mong manh.

Với chỉ số cơ bản của cô ấy, trang bị của cô ấy chắc hẳn cũng đáng gờm không kém.

'Làm sao tôi có thể chiến thắng nếu không có vũ khí?'

Khi tôi tiếp tục chạy nước rút, suy nghĩ đó lại đè nặng lên tôi.

Vù vù—

Đột nhiên, những viên ngọc phát sáng chiếu sáng thành phố ngầm tối tăm mất đi ánh sáng.

Đây không phải là hiện tượng tự nhiên. Tôi đã sử dụng ngọc phát sáng nhiều lần rồi nên tôi biết.

Những công cụ ma thuật này sẽ dần mất đi độ sáng khi mana của chúng cạn kiệt, chứ không phải ngay lập tức như thế này.

'…Một Tinh Linh Bóng Tối?'

Tôi không ngờ cô ấy cũng có thể kiểm soát được cả nguyên tố đó.

Tôi dừng chạy.

Thịch.

Tôi luôn giỏi ghi nhớ đường đi.

Nếu tôi tập trung vào đếm sải chân và bước đi của mình, có lẽ tôi có thể tìm được đường xuyên qua bóng tối để đến đích.

Nhưng chỉ khi không có kẻ truy đuổi nào đuổi theo tôi.

'Cuộc trốn thoát không thành công.'

Với phán đoán đó, tôi nhắm mắt lại.

Lúc này việc nhìn không còn ý nghĩa gì nữa nên tôi tập trung vào các giác quan khác.

Sau đó, nhờ thính giác nhạy bén, tôi nghe thấy tiếng bước chân của ai đó.

Tap.

Điều đó thật bất ngờ.

Tôi nghĩ đầu tiên tôi sẽ nghe thấy tiếng mũi tên đâm xuyên qua không khí.

'Well, ngay cả khi cô ấy nghĩ tôi là một Ác Linh, cô ấy vẫn muốn nói chuyện trước.'

Tôi gồng cơ chân, sẵn sàng di chuyển bất cứ lúc nào, trong khi nhớ lại những lời cuối cùng của Amelia.

[Ánh mắt của cô ta… cô ta sẽ không làm hại anh…]

Có lẽ điều đó là đúng.

Ánh mắt của Amelia sắc bén hơn tôi nhiều.

Có lẽ cô ấy đã chạm mắt với Erwin, người đang bắn tên từ trong bóng tối.

Nhưng…

'Làm sao cô ấy có thể chắc chắn chỉ qua một cái nhìn?'

Không ai có thể biết Erwin đang nghĩ gì khi cô ấy bước về phía tôi trong bóng tối.

Vì thế…

"Là cô phải không, Erwin?"

Tôi gọi cô ấy.

Không có câu trả lời.

Tiếng bước chân dừng lại.

Thịch—!

Chỉ có tiếng tim tôi đập thình thịch vang vọng trong sự im lặng như tiếng sấm.

“…Mister.”

Đã lâu lắm rồi tôi mới nghe lại cái tên đó. Và cùng với nó, những viên ngọc phát sáng lại lóe lên ánh sáng.

Vù—

Ánh sáng lan tỏa khắp mọi hướng, chiếu sáng cả khu vực.

Và lúc đó tôi nhận ra rằng—

“Thì ra đó là lý do tại sao…”

Tại sao Amelia lại nói là ổn rồi.

Tại sao cô ấy chắc chắn Erwin sẽ không làm hại tôi.

“Mister… có thực sự là anh không…?”

Chỉ cần nhìn vào biểu cảm của Erwin, tôi cũng có thể nhận ra.

Vâng, ít nhất là vào lúc này, khuôn mặt cô ấy đang khẳng định điều đó.

***

"Đúng vậy."

Khoảnh khắc câu khẳng định thốt ra khỏi miệng tôi, đôi mắt màu hổ phách của Erwin run rẩy với vô vàn cảm xúc.

Niềm vui, sự nhẹ nhõm, hy vọng, lo lắng, sợ hãi.

Và…

"Nhưng bằng cách nào…?"

Nghi ngờ.

“Anh… anh đáng lẽ đã chết…”

“Ừ, tôi biết rồi.”

“Anh chỉ có thể nói thế thôi sao?! Sao anh có thể nói như vậy được?!”

Trong một khoảnh khắc, cảm xúc của cô tăng vọt, và giọng nói của cô to lên đột ngột. Sau đó, đột nhiên, cô cắn môi, im lặng.

“…Có phải là do con đĩ đó làm không?”

Cô ấy lẩm bẩm như thể vừa nhận ra điều gì đó.

Cùng lúc đó, ánh mắt của cô trở nên sắc bén hơn.

“Ngươi là ai?”

Whoa, tôi không ngờ cảm xúc của cô ấy lại thất thường đến thế…

Tôi đột nhiên không chắc liệu cô ấy có thực sự sẽ không làm tổn thương tôi không. Nhưng tôi vẫn giữ giọng bình tĩnh khi trả lời.

“Còn có thể là ai nữa? Tôi là Bjorn Jandel.”

“Nói dối.”

“Như thế nào, tôi phải dùng [Gigantification] để chứng minh à?”

“Làm đi.”

Cách nói ngắn gọn của cô ấy có vẻ kỳ lạ và đáng lo ngại, nhưng không nói thêm lời nào nữa, tôi kích hoạt [Gigantification].

“Cái gì… thực sự là anh sao?!”

Giọng điệu của cô nhanh chóng trở lại bình thường, nhưng chỉ trong chốc lát.

“Đúng vậy, giờ thì cô tin rồi chứ—”

“Không, tôi vẫn không tin anh.”

"…Cái gì?"

“Cho tôi xem thứ khác đi.”

Biểu cảm của cô ấy, thứ chỉ vừa dịu đi một giây trước, giờ lại lạnh lùng trở lại. Tôi miễn cưỡng sử dụng [Leap] theo yêu cầu của cô ấy, cố gắng chứng minh bản thân.

Và…

“Thật sự là anh… Mister…!”

“Thấy chưa? Cuối cùng cũng bị thuyết phục rồi—”

“Không, thế này vẫn chưa đủ.”

Chu kỳ này cứ lặp lại. Bất kể tôi có cho cô ấy xem kỹ năng gì, dường như vẫn chưa đủ.

Khi cô ấy yêu cầu tôi sử dụng [Flesh Explosion], tôi gần như ngất đi.

“…Rốt cuộc thì ngươi cũng chỉ là đồ giả mạo thôi.”

Sự điên cuồng và sát khí trong mắt cô ấy khiến dạ dày tôi quặn lại.

Tuy nhiên, tôi không giải thích rằng tôi đã xóa Tinh chất đó mà thay vào đó, tôi bắt đầu chứng minh danh tính của mình bằng cách kể lại những điều chỉ có hai chúng tôi biết.

“Thứ anh ấy tặng tôi vào ngày đầu tiên chúng tôi gặp nhau.”

“Lá Richo.” (Erwin bị thương, Bjorn lấy nhúm lá thảo dược cầm máu cho Erwin)

“Tên của nhà trọ nơi chúng tôi nghỉ lại đêm đầu tiên.”

“…”

“Không trả lời được à?”

“Quán trọ đó tên là Tỏi và Muối.”

“Quá chậm.”

“Ý tôi là, ai mà không bối rối khi cô đột nhiên nói 'đêm đầu tiên' chứ? Chúng ta chỉ kiểm tra một số khả năng của cô thôi, không có gì khác…”

“Ừm.”

Chúng tôi nói chuyện như thế một lúc, ôn lại những kỷ niệm chung. Dần dần, những thay đổi cảm xúc của cô ấy giảm bớt, và cuối cùng, mọi nghi ngờ đều biến mất khỏi khuôn mặt cô ấy.

Ít nhất là cho đến bây giờ.

Mặc dù tôi không chắc chắn khi nào cô ấy sẽ quay lại và nhắm vào trán tôi.

“Ah, Mister…!”

“Lâu rồi không gặp. Tôi nghe nói là đã hai năm sáu tháng rồi?”

Phải mất một lúc, nhưng cuối cùng tôi cũng có thể chào cô ấy tử tế.

Erwin, lúc này đã hạ thấp cung, nắm chặt tay như thể đang cố kìm nén sự thất vọng.

“Tại sao… tại sao bây giờ anh mới xuất hiện?! Anh vẫn còn sống suốt thời gian qua… Tại sao anh không đến tìm em?!”

À. Tôi đoán theo quan điểm của cô ấy thì mọi chuyện hẳn phải như vậy.

Không phải là tôi không muốn quay lại…

“Đã có một vài chuyện xảy ra.”

Tôi trả lời nhanh, không muốn cảm xúc của cô ấy lại bùng nổ. Cô ấy do dự trước khi thận trọng hỏi.

“Chuyện xảy ra… ý anh là về việc bị tuyên bố là Ác Linh sao?”

Đây có lẽ là câu hỏi quan trọng nhất trong cuộc trò chuyện này.

Đó là rào cản mà cuối cùng tôi phải đối mặt.

Nhưng ngay khi tôi đang tìm cách giải quyết thì…

"Đồ ngốc."

Erwin lẩm bẩm nhẹ nhàng.

“Làm như em quan tâm đến mấy chuyện đó vậy…”

“…Vậy ý của cô là cô không tin vào lời tuyên bố của Gia đình Hoàng gia?”

Lời nói của cô ấy khiến tôi vừa cảm thấy tội lỗi vừa nhẹ nhõm.

Erwin rõ ràng đã quyết định không tin điều đó. Sự thật rằng cô ấy đang đứng đây, nói chuyện với tôi mà không chút do dự, chính là bằng chứng cho điều đó—

“Không. Ý em là, dù nó có đúng hay không, với em cũng không quan trọng.”

“Hả?”

Tôi nghiêng đầu, hoàn toàn bối rối trước giọng điệu thản nhiên của cô ấy.

Thấy tôi bối rối, cô ấy giải thích bằng giọng điệu kiên nhẫn, gần như giảng đạo.

“Mister, chúng ta lần đầu gặp nhau khi đã trưởng thành rồi đúng không?”

“Ừ, vâng?”

“Ác Linh chỉ xuất hiện khi ai đó đến tuổi trưởng thành.”

"…Và?"

“Vậy thì, việc anh có phải là một Ác Linh hay không thì có quan trọng gì?”

"…Thật sao?"

Tôi không thể giấu được sự ngạc nhiên, nhưng Erwin vẫn bình tĩnh nắm lấy tay tôi, hơi ấm của bàn tay cô lan tỏa qua làn da tôi.

“Anh là người đã liều mạng bảo vệ em trong hang động đó. Anh là người đã dạy em mọi thứ em biết. Khi chị gái em chết, anh là người đã giúp em đứng dậy lần nữa.”

Cô ấy nắm chặt hơn một chút.

“Bất kể ai nói gì, với em, anh vẫn luôn là Bjorn Jandel.”

Thật không thể tin được khi nghĩ rằng vẫn còn có người tin tưởng tôi đến vậy.

“…”

Những từ như "cảm ơn" hiện lên trong đầu, nhưng có vẻ quá hời hợt. Cuối cùng, tôi chỉ im lặng, mím chặt môi.

Tôi không nghĩ Erwin nhận ra điều đó.

Những lời đơn giản của cô ấy vừa rồi đã an ủi tôi biết bao…

"Nhưng…"

Đột nhiên, cô ấy đột nhiên buông tay tôi ra.

Biểu cảm của cô lại đanh lại và cô ấy hỏi với giọng điệu như trước.

“Anh có chắc mình thực sự là Mister không?”

Tôi cảm thấy mình sắp phát điên rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
02 Tháng sáu, 2025 22:57
Ủa hint j thế. T đọc hoài ko thấy hint á
Hieu Le
29 Tháng năm, 2025 22:44
web tạm dừng cho thành viên mới đăng truyện, không hiểu, hoàn toàn không hiểu
Dangcong57
29 Tháng năm, 2025 20:37
Bác có nghĩ đến việc up lại bên mtc không, ta nghĩ bộ này cần đc biết đến nhiều hơn ấy vì thể loại giết quái rớt tinh chất (kỹ năng) khá là hiếm gặp, mà bác dịch cũng có tâm nữa nên ta nghĩ sẽ có nhiều người ủng hộ
Hieu Le
28 Tháng năm, 2025 00:08
lộ quá hả, nhưng mà giờ mà không hint thì tới chương 700 mn mới nhận ra
luulinh
27 Tháng năm, 2025 23:35
Add hint black lộ nhỉ :D
Hieu Le
26 Tháng năm, 2025 17:53
đừng tin đọc giả Hàn, tin t nè
Thiên Hoàn
26 Tháng năm, 2025 16:53
Từ sau cái bộ solo leveling là k có chút niềm tin nào ở tác Hàn. Bộ đấy mà cũng hot đc là đủ hiểu gu độc giả Hàn như nào, còn tệ hơn là độc giả Tàu.
Hieu Le
26 Tháng năm, 2025 13:15
bạn có thể đọc bên manhwa trước cũng được, xong qua bên này đọc tiếp, bao giờ t rảnh t trau chuốt lại mấy chương đầu
Hieu Le
26 Tháng năm, 2025 13:14
hồi đầu dịch chưa quen ấy, đằng sau t lên tay hơn một xíu r
SkiesN
26 Tháng năm, 2025 12:50
Anh anh em em đọc mà phát chán . Cứ như đang xem isekai 3 xu vậy
SkiesN
26 Tháng năm, 2025 10:52
đầu truyện tâm thoại nhiều quá đọc bực . sau này có bớt ko
Hieu Le
21 Tháng năm, 2025 21:24
Lẹ lên t đợi
Hieu Le
21 Tháng năm, 2025 20:39
không được, truyện hay quá, để tối nay t overnight làm tới đoạn đấm nhau với dreadfear cho mn
Hieu Le
18 Tháng năm, 2025 00:49
haha t nhớ hồi nhỏ mê thể loại võng du nên đọc nhiều, có một bộ hình như tên là trùng sinh thuẫn chiến gì gì đó, bựa vl thuẫn chiến gì mà có skill tàng hình, xong rồi oneshot diện rộng, mỗi lần đánh nhau là nó tàng hinh vô gõ đầu thằng chỉ huy bên kia trước, chán thiệt sự
Dangcong57
17 Tháng năm, 2025 23:20
Haizzz có bác nào có truyện thể loại main chơi thuẫn chiến hoặc thuần tank như này không cho ta xin với Trung Hàn gì ta tiếp hết, quá khó kiếm.
Dangcong57
17 Tháng năm, 2025 23:12
Review phát sơ sơ bối cảnh tại thấy bảo nhiều ng kêu khó hiểu thì nôm na là main kiếp trc là 1 thg rác rưởi mê cờ bạc vì từ nhỏ đã có con mắt có thể nhìn thấy điềm lành và điềm xấu. Sau này chơi dữ quá mất luôn nên đi chôm tiền mượn ng nhà ko trả nên bị ghét và đuổi khỏi nhà ncl chuẩn rác rưởi luôn. Đang trong lúc tuyệt vọng thì bị 1 tập đoàn chọn để đến Thiên Đường (Địa Ngục thì đúng hơn) để giúp đỡ thế giới đó đổi lại sẽ nhận đc tiền (vì Thiên Đường có ma pháp và siêu phàm nên lấy đồ về chế thuốc kiếm tiền) nhưng anh main bị lừa ký hợp đồng Nô Lệ. Thế là chuỗi ngày đau khổ tiếp diễn nhưng main sống tới tận cùng diệt vong khi chiến đấu vs Trùng tộc (kẻ thù chính ở đó) và giết đc 1 trong các Đại tướng của Trùng tộc (điều mà trc đó chưa ai làm được) và đc 1 trong 7 vị thần Gula ban cho điều ước. Thì main ước đc về quá khứ thay đổi lại nhưng mà thế đ nào mà đủ đc nhưng con công chúa của Hoàng Gia (thế lực chủ đạo ở Thiên Đường) trả giá cả thêm cả giá trị của hoàng tộc nó nữa nên anh main đc back về quá khứ nhưng tất cả ký ức sẽ biến thành 1 giấc mơ mà có khi sẽ quên đi hoặc mơ hồ. Nói chung là siêu phẩm
Dangcong57
17 Tháng năm, 2025 22:55
Lâu r nên tui ko nhớ nữa nhma đọc ở sttruyen cũng đầy đủ đó, có điều mobile thì fake ip ms vô đc
helloemdx
17 Tháng năm, 2025 22:13
đọc ở chỗ nào thế bác
Hieu Le
17 Tháng năm, 2025 18:28
sẽ là cỡ 2c mỗi ngày, tui k chắc về thời gian lắm nhưng mà nếu hôm nào t không đăng thì hôm sau sẽ có 4c, k khất nợ (nhân tiện thì lâu lâu t cố ý ko đăng chươbg tại chương đó ko cuốn, phải ngắt ngay chỗ hay mới vui)
Hieu Le
17 Tháng năm, 2025 18:27
ok, tối nay đọc thử
Dangcong57
17 Tháng năm, 2025 14:15
Đề cử Ksama đọc Khát Vọng Trỗi Dậy nha, main số cũng khổ vãi đái mà cuộc đời cũng thất bại, diễn biến tâm lý khá hay và world cũng Dark
Dangcong57
17 Tháng năm, 2025 13:25
Nghe bảo cvt đang làm đề án tốt nghiệp nên mấy nay bận á
dungtaylai
16 Tháng năm, 2025 22:57
Chương mới tùy tâm cvt, sáng trưa tối đêm có hết. Lâu lâu nổ chục chương
helloemdx
16 Tháng năm, 2025 21:31
ở đây đăng chương mới lúc nào bác biết k
helloemdx
16 Tháng năm, 2025 21:20
SS lúc đầu mới lạ t cũng cày ác lắm, tầm 1k chương thì thấy loãng, nhai lại với nói linh tinh nhiều phát bực ra nên drop.
BÌNH LUẬN FACEBOOK