Mạc Tuân: Gặp ở đâu thế?
Lê Hương: Ở quán cafe trước cửa cao ốc Thập Bạch ạ.
Thang máy mở ra, Lê Hương vội bỏ điện thoại vào túi, sải bước ra cửa lớn, đi ra ngoài. Cô có
cảm giác mình đang bị mời lên gặp hiệu trưởng vì mấy tội nghịch dại trong giờ học. Lê Hương bằng qua đường, đi vào quán cafe, nhìn quanh. Cô thấy một người phụ nữ ăn mặc sang trọng, búi tóc đẹp tuyệt đang ngồi ở một bàn gần cửa kính. Đây là lần đầu tiên Lê Hương nhìn trực diện Thái Cầm ngoài đời, không phải qua những bức ảnh hay nhìn ngang như lần trước. Cô căng thẳng bước tới, cúi chào.
- Cháu chào cô ạ.
Thái Cầm ngước lên, nhìn Lê Hương với ánh mắt lạnh như băng, nhàn nhạt ra hiệu.
- Cô ngồi đi.
- Vâng ạ.
Lê Hương ngồi xuống, thẳng lưng như đi thi vấn đáp. Nhân viên mang nước ra, Lê Hương gọi một ly sữa chua đánh đá theo thói quen. Thái Cầm nhìn kỹ Lê Hương rồi hỏi:
- Nghe nói cô là người mẫu của Derefout? - Vâng ạ. Cháu cũng mới được nhận thôi...
- Mới được nhận mà tiến xa đấy nhỉ. - Thái Cầm ngắt lời, nhếch mép cười lạnh.-Tôi cũng điều tra sơ sơ về cô rồi, phải nói là tiến rất xa mới đúng. Mặc dù cô cũng có chút nhan sắc nhưng tiến xa như vậy cũng thật đáng ngờ. Chẳng trách có tin đồn cô câu dẫn Dực Minh.
Vừa gặp đã nói như tát vào mặt Lê Hương như vậy cô không quen, cảm thấy bực mình.
- Xin lỗi cô, cháu không biết cô nghe những điều đó ở đầu nhưng cháu không làm trò đó đầu ạ. Cháu cũng là con nhà có gia giáo.
- Nhưng nhà cô phá sản rồi, chẳng phải cô cần tiền sao? Năm xưa bố cô giúp đỡ nhà tôi chút tiền vốn, chồng tôi nhớ mãi, đã trả ơn bao năm rồi còn gì. Giờ nhà cô phá sản, nghe nói Mạc Tuân chạy tới tự động trả nợ hộ nhà cổ, còn giấu mọi người con số cụ thể. Cô đu được vào nó rồi còn không biết đủ, ở công ty đá lông nheo với Dực Minh. Mà không chỉ Dực Minh thôi đầu, tôi còn nghe đồn Thẩm Lăng cũng rất ưu ái cô, còn chỉ đạo em gái Thẩm Hoa sử dụng cô như người mẫu mũi nhọn nữa.
Lê Hương cảm thấy lời đồn mà Thái Cầm nghe được thật là độc ác. Cô khó chịu vì tự nhiên bị các đồng nghiệp trong công ty đồn đoán vớ vẩn để mẹ của Mạc Tuần biết được. Dù sao hai nhà cũng có chút giao tình nhưng mẹ của Mạc Tuân chẳng bao giờ đến nhà cổ khiến bố mẹ cô cũng ngại đến Mạc gia chơi.
- Đó chỉ là lời đồn ác từ những kẻ ghen ăn tức ở. Nhà cháu cần tiền thật nhưng chưa đến nỗi đi bán thân. Cô đừng nghe những lời vớ vẩn bên ngoài mà xúc phạm cháu như vậy. Nếu cháu làm gì có lỗi, Mạc Tuần sẽ là người biết đầu tiên.
Thái Cầm trừng mắt, rít lên.
- Mạc Tuần nhà tôi là đứa sống có tình có nghĩa, luôn chăm chăm báo ơn nên mới bị cô qua mặt, lừa cho ngay trước mũi mà không biết. Cô đừng tưởng tôi cũng hiền lành như con trai tôi. Cô đá lông nheo với Dực Minh, để cậu ta ngược đường mà đưa cô về bao nhiêu bạn, tôi điều tra ra hết. Mạc Tuân còn chạy xe phía sau xe Dực Minh, nhìn Dực Minh chở cô về tận nhà nữa cơ.
Lê Hương cảm thấy choáng váng vì thông tin vừa nghe được nhưng cũng khó chịu khi đời tư bị một người xa lạ đào bới. Cô cao giọng đáp trả.
- Cô cũng thật rảnh rỗi và tài giỏi khi điều tra ra cả đường đi lối về của cháu. Nhưng cô nhầm rồi, cháu chẳng đá lông nheo với ai cả, cô đừng xâm phạm đời tư của người khác một cách quá đáng như vậy. Hãy dành thời gian vào việc khác có ích thì hơn, không cần lãng phí tiền và sức lực vào chuyện không phải của mình.