Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) – Lê Hương – Mạc Tuân (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Cậu đang ở đâu? Mua hộ tôi hai phần ăn sáng, đem đến địa chỉ hôm qua tôi nhắn nhé. Mang cả quần áo ở trong cốp xe vào cho tôi. 

- [Vâng thưa sếp.] 

Mạc Tuân cúp máy, đi xuống nhà dùng nhà tắm dưới tầng một, xả nước nóng tắm cho thoải mái. Hắn vừa tắm xong thì chuông cửa vang lên, Mạc Tuân lau sơ người, quấn khăn ngang hông đi ra mở cửa. Huỳnh Tôn ngạc nhiên nhìn bộ dạng của hắn, trên tay y xách một bọc đồ ăn sáng lớn và túi đựng quần áo. Huỳnh Tôn lắp bắp: 

- Sếp, nhà này... . 

- À, nhà Lê Hương, người mà tôi đang tán tỉnh ấy. Hôm qua cô ấy sốt mê man nên tôi ở lại chăm sóc, không có chuyện gì đâu. Cậu vào đi. 

- Vâng.- Huỳnh Tôn đảo mắt hoang mang, đưa túi đựng quần áo cho Mạc Tuân, cả người cứng đơ đi vào nhà, tìm đường vào bếp. 

Mạc Tuân nhìn theo dáng người cao lớn, áo vest chỉn chu của Huỳnh Tôn, đôi mắt tối tăm lóe sáng. Hắn cầm quần áo vào nhà tắm mặc áo, đang sấy tóc thì Lê Hương đi xuống. 

Mạc Tuân ngước lên nhìn, thấy cô đã thay quần áo, trang điểm xong xuôi, nhướn mày. 

- Em định đi làm? 

- Vâng ạ.- Lê Hương có vẻ ngạc nhiên khi thấy Mạc Tuân tắm trong nhà cô. -Anh mang quần áo theo sao? Hôm qua anh vào bằng cách nào? 

- Anh vừa gọi lái xe mang quần áo tới. Hôm qua em không khóa cửa nhà nên anh vào được. Cậu ấy mua cả đồ ăn rồi, vào ăn sáng đã. Không thể nghỉ một ngày sao, còn uống thuốc mà? 

Lê Hương cảm thấy khá may mắn vì Mạc Tuân chạy đến chứ nếu hắn không đến, kẻ gian lẻn vào nhà lúc nửa đêm thì cô chẳng thể tưởng tượng nổi chuyện gì sẽ xảy ra với mình. 

- Không được nghỉ đâu. Cảm ơn anh vì đã chăm sóc em. Em nhớ anh nói mình không thuê lái xe mà. 

- Anh gặp được người ưng ý nên thuê luôn. Cậu ấy cũng tên là Huỳnh Tôn, cùng tên với bạn thân của em, anh có cảm tình hơn. 

Lê Hương mỉm cười vì nghe ra sự khác lạ 

trong giọng điệu của Mạc Tuân. Hắn mà có cảm tình với Huỳnh Tôn ấy à? Nói láo. Mạc Tuân là một tên độc đoán với máu hoạn thư sôi sùng sục như núi lửa, không đời nào hắn thích có đàn ông khác quanh quẩn bên cạnh Lê Hương, kể cả người đó có là gay đi chăng nữa. Lê Hương định lợi dụng sự ghen tuông đó để diễn lại màn “bạn thân trong sáng” muốn hành Mạc Tuân chơi, có điều giờ cô thấy không cần thiết nữa. 

Lê Hương đi vào bếp, ngẩn người khi thấy Huỳnh Tôn vừa sắp đồ ăn xong đang định đi ra. 

Mạc Tuân theo phía sau, mỉm cười giới thiệu. 

- Huỳnh Tôn, đây là Lê Hương, người mà tôi đã kể với cậu. Lê Hương, kia là lái xe mới của anh, tên cậu ấy là Huỳnh Tôn. 

Lê Hương tròn mắt nhìn Huỳnh Tôn, cảm thấy chuyện này thật khó tin. Huỳnh Tôn nhìn lại cô với ánh mắt bối rối, rõ ràng là không biết chuyện, hiện tại đang cảm thấy khó hiểu lắm. Lê Hương quay lại nhìn Mạc Tuân, hắn mỉm cười với cô, đôi mắt sâu thẳm bình thản đến lạ lùng. Cô nói: - 

- Đây là Huỳnh Tôn, bạn thân của em, không phải người trùng tên với người đầu. Anh thuê đúng bạn em lái xe rồi. 

-Vậy sao? – Mạc Tuân nhướn mày và ngạc nhiên. 

Lê Hương nhìn phản ứng của hắn, thở hắt ra 

một hơi, không biết nên bực tức hay khó chịu. Mạc Tuân cố tình thuê Huỳnh Tôn làm lái xe để kiểm soát mối quan hệ bạn bè giữa cô với Huỳnh Tôn, khiến Huỳnh Tôn kẹt giữa bạn thân và sếp, khi nói chuyện sẽ vô tình tiết lộ nhiều điều về Lê Hương. Cơn giận bùng lên trong ngực Lê Hương thổi bay toàn bộ sự biết ơn của cô vì những ân cần chăm sóc của hắn đêm qua.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK