Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) – Lê Hương – Mạc Tuân (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Hân Lạc lẽ ra phải bị loại mới đúng. Cô ta gọi toàn anh em họ hàng đến mua ủng hộ, đâu có phải khách của trung tâm thương mại, cũng chẳng thể trở thành khách quen. Sau khi cô ta đi khỏi vị trí, những vị khác đó sẽ chẳng trở lại thêm lần nào nữa. 

Thẩm Lăng gật gù, mặt trầm xuống. 

- Biết vậy nhưng Hân Lạc là do anh trai của Dực Minh nhét vào Derefout, vuốt mặt phải nể mũi một chút chứ. Dực Minh còn không dám loại ra ngay, anh đã là cái gì? 

- Thì ra. – Lê Hương à lên. -Tôi còn tưởng Hân Lạc là người yêu cũ của Dực Minh. 

Thẩm Hoa hừ lạnh, mặt nhăn lại. 

- Dực Minh chọn bạn gái cũng không kém gì ông anh đâu, tôi gặp cô ta suốt, tính tình tồi tệ không thể tả nổi. Làm như chỉ mỗi mình Dương 

gia nhà cô ta giàu có ấy. À, hình như Dương Huế kia còn chơi thân với cả anh nữa hả Thẩm Lăng? 

Lê Hương liếc Mạc Tuân thăm dò. Hắn cứ trơ ra như thể không biết Dương Huế là ai, nghe với tư thế thờ ơ vô cùng. Thẩm Lăng gật gù. 

- Cũng vì anh chơi cùng Dực Minh nên mới biết Dương Huế. Phiền lắm. Mỗi lần Dực Minh cãi nhau với cô ta, Dương Huế lại gọi điện thoại cho anh khóc lóc, rủ đi uống rượu. 

Thẩm Hoa phá lên cười. - Anh thì uống được mấy chén chứ? 

- Thì đó. Chủ yếu gọi anh đi để nghe Dương Huế phàn nàn về Dực Minh thôi. Gọi ngày nghỉ, ngày đi làm, thậm chí cả nửa đêm... ai rảnh rỗi mà hầu mãi được. Hừ... 

Thẩm Lăng liếc về phía Mạc Tuân, ngại vì mới quen, không muốn nói xấu người khác trước mặt hăn nên ngừng lại. Đồng Quyên nhíu mày khó chịu. 

- Gọi cả nửa đêm sao? Không sợ Dực Minh hiểu lầm à? 

- Cô ta thì không sợ nhưng anh sợ.Anh từ chối suốt, hồi nãy Dương Huế vừa gọi đấy. Hỏi anh đang ở đâu, bảo anh đến đón nhưng anh lấy Cớ bận việc không đến. Dương gia nuôi không dưới năm tài xế để phục vụ người trong nhà, Dương Huế có tài xế riêng, chẳng bao giờ sợ 

quên đường về. 

Lê Hương cười nhạt lia mắt sang Mạc Tuân. Thế mà tên đàn ông này kiếp trước lúc nào cũng xăm xăm chạy đến bên cạnh Dương Huế, sợ cô ta uống say bị người nọ người kia mạo phạm, chịu thiệt thòi. Xem kìa, không có anh thì Dương Huế vẫn còn Mạc Tuân hai, Mạc Tuân ba, còn năm, bảy tài xế Dương gia để mà gọi, đã chết đầu. Tính cô ta như vậy, luôn thủ sẵn bên người lốp dự phòng để “tâm sự” mỗi khi cãi vã với Dực Minh. Chỉ có Mạc Tuấn kiếp trước là thấy cô ta trong trắng như đóa bạch liên, nghĩ cô ta tốt đẹp, lộng lẫy, ra ngoài lập tức bị người khác ức hiếp nên sẵn sàng lao tới mọi lúc mọi nơi để che chở, bảo vệ. Đúng là nực cười. 

Mạc Tuần hiện tại ngồi cạnh Lệ Hương, thản nhiên như không. Kiếp trước mà Lê Hương nói động đến Dương Huế hắn sẽ nhảy dựng lên ca bài: cô ấy không phải người như vậy. Ca tận đến khi Dương Huế đẩy ngã Lê Hương khiến cô sảy thai hắn vẫn nghĩ Dương Huế tốt đẹp, không tin lời cô. 

Cô chỉ muốn đứng lên sút cho Mạc Tuần một cú nhưng hắn của kiếp này vô tội, chẳng biết gì cả, chẳng quen Dương Huế, trút giận lên đầu hắn có khi mọi người nghĩ cô bị thần kinh. 

- Gần tới giờ chiếu phim rồi, vào thôi. 

– Thẩm Hoa xem đồng hồ. 

Năm người lục đục đứng dậy cầm vé, bỏng, nước kéo nhau vào phòng chiếu phim.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK