Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) – Lê Hương – Mạc Tuân (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Huỳnh Tôn xoay Thẩm Hoa lại, ôm lấy mặt cô, thô bạo hôn xuống đôi môi đỏ mọng của Thẩm Hoa, mút mạnh.Vẻ mặt y nghiêm túc vô cùng, ánh mắt dịu dàng đong đầy thương nhớ khiến Thẩm Hoa nôn nao cả người, ôm cổ Huỳnh Tôn, nhiệt tình đáp lại. Hai người xô đẩy nhau, Huỳnh Tôn ghim Thẩm Hoa lên tường, chen đùi mình vào giữa hai chân cô, hạ thân cọ mạnh vào người cô, tay sờ loạn xuống ngực. 

Bởi vì Thẩm Hoa đang mặc váy liền thân nên Huỳnh Tôn không làm thế nào SV ngực được, phải Cởi áo khoác ngoài của cô ra rồi sỜ xuống đùi. Hạ thân y trướng căng lên đau đớn vì lâu lắm rồi chỉ chơi với ngũ chỉ cô nương. Hơi thở của Thẩm Hoa khiến ruột gan y lộn tùng phèo, sự quen thuộc vì va chạm xác thịt trào về trong tâm trí, Huỳnh Tôn vội vã mở thắt lưng tụt quần mình xuống lưng chừng, lấy bao trong ví ra trong khi vẫn đang ngấu nghiến hôn Thẩm Hoa không rời, luồn lưỡi vào miệng cố. Thẩm Hoa sờ cơ bụng, nắm lấy hạ thận Huỳnh Tôn và xóc.rên lên khe khẽ, luồn bao vào rồi cắn môi Thẩm Hoa. 

- Chị hư quá. Có gọi thằng khác đến không 

đó? 

- Sao hả? Cậu quản lý tối ư? – Thẩm Hoa cười tà, ánh mắt lúng liếng nhìn Huỳnh Tôn. 

Hắn cảm thấy bực bội vô cớ, hừ lạnh. - Em không dám. Chỉ tò mò thôi mà... 

Bàn tay Huỳnh Tôn luồn xuống sỜ Bùi Thẩm Hoa, tốc váy cô lên, kéo quần lót xuống, vội vã nâng một chân cô lên, ấn gậy của mình vào chỗ đó. 

- Nói đi... chị có gọi thằng nào khác đến không? Sao không gọi cho em? 

Thẩm Hoa khép hờ mắt tựa hẳn lưng vào tường ưỡn hông chờ đợi, miệng thở hổn hển không trả lời. Huỳnh Tôn nhíu mày, trừng mắt oán hận nhìn cô rồi bất thình lình thúc mạnh. Cây gậy đột ngột chen vào mê cung khiến Thẩm Hoa a lên một tiếng. Chỗ đó của cô mới chỉ ướt một chút, chưa vào được bao nhiêu. Huỳnh Tôn rút ra thúc mạnh liên hồi khiến Thẩm Hoa vừa đau vừa thích, ghì chặt lấy cỔ, cắn tai y. Huỳnh Tôn chất vấn. 

- Chị gọi bao nhiêu thằng? Nói đi... Đêm nay em nên chị bấy nhiêu lần. Có thằng nào giỏi hơn. em không? 

Cây gậy vào hết, thúc lên tận trên khiến Thẩm Hoa rên lên những tiếng kiều mị nhưng vẫn không trả lời Huỳnh Tôn.khó chịu trong lòng gì chặt lấy hông, nâng đùi Thẩm Hoa lên thúc liên hồi, âm 

thanh phập phân phát ra rất lớn khiến y càng bị kích thích, dồn lực xuống hông làm mạnh hơn. Thẩm Hoa thở hổn hển liếm tai y. Khoái cảm khiến Huỳnh Tôn tạm gác sự khó chịu trong lòng sang một bên, ấn Thẩm Hoa vào tường làm như ngày mai là tận thế, từng cú, từng cú thúc nhanh, mạnh, sâu vào tận bên trong. Sự tê tái truyền từ hạ thân lên đại não, xuống tận gót chân y khiến y mê muội, thì thầm. . 

- Em nhớ chị... Sao không chịu gọi cho em? Sợ em đeo bám à? 

Thẩm Hoa liếm cằm Huỳnh Tôn, ánh mắt vừa mê loạn vừa có chút gì đó gian xảo, cô mút môi hắn, ra lệnh. 

- Im miệng, làm mạnh lên. 

Huỳnh Tôn ngoạm lấy môi cô siết chặt eo Thẩm Hoa mà dập liên hồi khiến cơ thể cô nảy lên bần bật, bộ ngực rung rinh bên trong chiếc váy rực rỡ. Huỳnh Tôn muốn bóp nhưng tay đang bận sờ đùi và mông Thẩm Hoa nên không rảnh. Y nhìn khuôn mặt tận hưởng của Thẩm Hoa ở khoảng cách gần, cảm thấy thôi thì thỉnh thoảng có gọi mình một lần cũng được, còn hơn cứ dai dẳng chất vấn để Thẩm Hoa khó chịu không thèm dính đến. Mà giờ Huỳnh Tôn cũng có số cô, biết cô là hàng xóm nhà mình rồi, nếu nhớ quá y chạy sang ăn vạ một lúc cũng được. 

Bởi vì lâu ngày không làm, lại bị kích thích mạnh nên Huỳnh Tôn làm một lúc đã gồng mình. tiết ra. Cả hai ôm chặt lấy nhau, thở hổn hển một hồi. Huỳnh Tôn từ từ buông Thẩm Hoa ra, nhướn mày. 

- Chị có hài lòng không? 

- Tạm được. 

Thẩm Hoa không buồn mặc quần lót, nhặt nó lên, kéo lại váy cho chỉnh tề rồi cầm túi xách đi vào nhà. 

- Tôi dùng phòng tắm nhé. 

- Vâng.- Huỳnh Tôn hậm hực với chữ tạm được kia. 

Hôm nào gặp được thằng mà Thẩm Hoa gọi, Huỳnh Tôn phải nện cho nó một trận cho bõ tức mới được.Y tuốt bao, kéo quần lên, xách đùm thịt nướng vào bàn bếp để rồi dùng nhà tắm còn lại, mở nước ấm xối lên người. Sảng khoái thật. Huỳnh Tôn ngâm nga hát, vừa gội đầu vừa tắm thật nhanh để còn ra pha cafe cho Thẩm Hoa. Thế nhưng đang tắm, y nghe Thẩm Hoa gọi. 

- Huỳnh Tôn, tôi pha cafe nhé. - Vâng, em sắp xong rồi ạ. 

- Cũng chỉ có cafe tan thôi, tôi pha cũng được mà. Cậu cứ từ từ tắm đi. 

Huỳnh Tôn mỉm cười, vẫn tắm nhanh tay.Y muốn được ở bên cạnh Thẩm Hoa thêm chút nào hay phút đó. Hai nhà ngay cạnh nhau chắc cô sẽ ngủ lại đêm nay thôi. 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK