Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) – Lê Hương – Mạc Tuân (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mạc Tuân: Chiều nay anh có việc đi qua công ty em, có cần anh đưa về không? (Tin nhắn lúc ba giờ.) 

Mạc Tuân: Em ăn tối chưa? (Tin nhắn lúc tám giờ mười phút.) 

Lê Hương cảm thấy vừa khó chịu vừa thắc mắc. 

- Hắn ta rảnh rỗi lắm à? Ngày xưa thì cả tuần mới được ba tin, giờ thì ngày nào cũng... Dương Huế đâu? Sao không đi mà nhắn tin cho Dương Huế ấy? 

Lê Hương thở dài, nhăn mặt nhăn lại. 

Lê Hương: Em ăn cơm rồi.Anh đang ở đâu đấy ạ? 

Mạc Tuân nhắn lại ngay. Mạc Tuân:Anh đang trên đường về nhà. 

Về nhà giờ này ư? Không đi hầu rượu Dương Huế, an ủi cô ta, hộ tống cô ta đi tiệc tùng này nọ a? Hay khi tán tỉnh thì bỏ bạch nguyệt quang ra sau đầu, tán được rồi, lấy người về rồi thì chán, quay lại mơ mộng người trong lòng? 

Mạc Tuân nhắn tiếp một tin nữa. 

Mạc Tuân: Em không hỏi anh ăn cơm chưa sao? Không muốn biết điều gì về anh à? 

Cái gì cô cũng biết cả rồi, cần gì phải hỏi nữa. 

Lê Hương: Giờ này chắc anh đã ăn cơm rồi. Anh có bạn thân không? 

Tay Lê Hương khẽ run lên khi soạn tin nhắn. 

Mạc Tuân: Sai.Anh chưa ăn cơm.Anh không có người bạn nào đặc biệt thân thiết cả. 

Nói dối. Lê Hương bật cười không nhắn lại, quẳng điện thoại sang một bên đi đắp mặt nạ và bôi kem dưỡng da. 

Thứ hai cô nộp hồ sơ, sáng thứ tư đã có kết quả rồi. Phòng nhân sự của thời trang Derefout gọi điện cho Lê Hương báo cổ đã trúng tuyển, hỏi bao giờ thì cô có thể đi làm. Lê Hương cần phải xin nghỉ ở chỗ cũ nên hẹn thứ hai tuần sau. Họ cho cô số điện thoại của quản lý Cao Thùy, người sẽ chịu trách nhiệm về các hoạt động của Lê Hương sau này để cô liên lạc. 

Lê Hương gọi cho Cao Thùy, chị ta hẹn sáng thứ hai tám giờ có mặt tại cổng chào trung tâm thương mại Đặng Tuấn Quy 

Lê Hương lập tức viết đơn xin nghỉ việc ở công ty giấy. 

Công ty này xin nghỉ rất đơn giản, chỉ cần bàn giao lại toàn bộ công việc là có thể nghỉ ngay. Lê Hương dùng hai ngày thứ năm, thứ sáu để bàn giao, ba giờ chiều ngày thứ sáu, mọi việc xong 

xuôi. Cô trả lại thẻ nhân viên, chìa khóa, nhẹ nhõm ra khỏi công ty đi bộ trên vỉa hè. 

Đang tận hưởng giây phút thoải mái một mình thì Mạc Tuần gọi đến. Lê Hương đảo mắt, ấn nghe. 

- Em nghe ạ. 

- [Em đang ở ngoài đường à? Sao ồn ào vậy?] Mạc Tuần hỏi bằng giọng cố gắng làm ra vẻ nhẹ nhàng nhưng dường như không được thoải mái. 

Cô nhìn xe cộ đi lại dưới lòng đường, nén tiếng thở dài. 

- Vâng ạ. Em vừa ra khỏi công ty, đang định đi mua đồ. Quần áo trong tủ của em cũ cả rồi. 

- [Có cần anh đi cùng không?]- Giọng Mạc Tuân hơi cao lên một chút, có vẻ hy vọng. 

- Thôi, anh bận rộn như vậy em cũng không muốn làm phiền. 

- [Không phiền gì đâu, anh xong việc rồi.] 

Nói dối. Kiếp trước Mạc Tuần lấy cô về lúc nào cũng ở trong trạng thái việc chồng lên đầu, chẳng có thời gian đi nghỉ dưỡng mấy ngày. Mấy lần đặt vé đi chơi đều phải hoãn lại, lần thì vì công việc, lần thì vì Dương Huế mệt mỏi cần phải đi bệnh viện. Mạc Tuần dùng hết thời gian rảnh rỗi để chạy đến bên cạnh Dương Huế nhưng không dám nói, không thèm nói cho cô biết, thành ra cứ phải mang việc về nhà làm, làm cả ngày nghỉ, chẳng có thời gian mà dành cho một cái bóng thừa thãi như cô. 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK