Lê Hương nghĩ lại những ngày tập luyện vất vả, cảm thấy mình đến được sàn diễn này quả là một sự nỗ lực thần kỳ. Người mẫu của bộ sưu tập thứ nhất theo lệnh của đạo diễn catwalk bắt đầu đi ra, sau đó anh ta cứ vẫy tay là người thứ hai, thứ ba tiến lên.
Lê Hương cảm thấy những cái vẫy tay ra hiệu kia thật quyền lực. Người mẫu đi vào sẽ đi sang cánh gà bên kia, quay trở lại phòng trang phục.
Thời gian tích tắc như rùa bò, Lê Hương hít thở sâu, nhớ lại lần mình đi nộp hồ sơ tuyển dụng
Derefout, khi quay ra cũng phải bước ngang qua một sàn catwalk toàn máy ảnh nháy liên tục như vậy. Cô nghĩ hiện tại chỉ cần lờ máy ảnh đi là xong. Lê Hương tiến dần về phía trước theo các đàn chị.Vị trí của cô là thứ tư trong bộ sưu tập số hai, có mười thiết kế trong bộ sưu tập này.
Khi bộ sưu tập thứ nhất kết thúc, người mẫu cuối cùng vào cánh gà, nhạc nền được đổi, người dẫn chương trình giới thiệu ngắn gọn hộ sưu tập thứ hai, đạo diễn vẫy tay. .
Những âm thanh xung quanh đột nhiên mờ nhạt hẳn đi, Lê Hương bước từng bước về phía trước, nhớ lại những bước đi thả lỏng mà mình được dạy, được các chuyên gia và đạo diễn gật đầu công nhận, luyện đi luyện lại nhiều lần để chờ đến giờ phút này. Người phía trước cô đi ra, cô nhìn về phía đạo diễn, chờ cái phất tay của ông, trái tim đập thình thịch trong lồng ngực.
Đạo diễn nhìn Lê Hương, phất tay, cô lập tức bước ra, cảm thấy như đang đi trên mây, cô đứng ở vị trí chính giữa, nhìn ra sàn diễn thấy rất nhiều người đến xem. Họ đều ăn mặc vô cùng đẹp, xung quanh là hai hàng máy ảnh nháy liên tục. Đạo diễn ra lệnh.
- Đi...
Lê Hương lập tức sải bước ra sàn diễn, từng bước tiêu chuẩn, theo nhịp điệu của bản nhạc nền phía sau.
Máy ảnh chớp lóe liên tục nhưng cô nhìn thẳng về phía trước, đi hết sàn diễn, tạo dáng, nhìn thẳng vào ống kính, xoay một vòng rồi quay lại. Đúng lúc này, cô nhìn thấy Mạc Tuân đang ngồi ở hàng ghế khách mời, tay cầm điện thoại quay video, miệng mỉm cười, khuôn mặt hắn vui vẻ và tự hào. Lê Hương cảm thấy chân mình giờ mới chạm đất, cô đi vào cánh gà, hoàn thành phần trình diễn, hổn hẳn ôm ngực thở, hú vía.
Lê Hương đi theo hướng dẫn của nhân viên, vội vã trở lại phòng thay đồ.
Cô được đưa cho bộ trang phục tiếp theo của bộ sưu tập số năm, thay vào, lặp lại quá trình như vậy. Khi Lê Hương cùng các người mẫu ra khỏi phòng thay đồ, bộ sưu tập số tám và chín được đẩy ra ngoài, tiếng ồn ào nhốn nháo vang lên. Lê Hương đi theo hàng, không dám ngoái lại xem chuyện gì xảy ra, tiếp tục chờ đến lượt.
Lần thứ hai bước ra, Lê Hương vẫn nhìn về phía trước nhưng dư quang hướng về phía Mạc Tuân, hắn lập tức giơ điện thoại lên, chụp hình, chăm chú nhìn cô trong điện thoại. Lê Hương không mỉm cười nhưng cơ mặt giãn ra, khi quay lại, Lê Hương liếc về phía Mạc Tuân, nháy mắt một cái. Hắn trông thấy, nhếch mép cười.
Khi Lê Hương quay trở lại phòng thay thì nơi đó đã hỗn loạn một đoàn. Thẩm Hoa đang quát lầm cả lên.
- Tìm kẻ phá rối ngay cho tôi... thay thế những bộ bị hỏng bằng bộ dự phòng. Khóc cái gì mà khóc... người mẫu, lập tức thay đồ dự phòng vào kẻo gián đoạn show diễn.
Căn phòng nhốn nháo, nhà thiết kế của bộ sưu tập số chín đang ôm mặt khóc hu hu cũng phải đứng lên lau nước mắt. Lê Hương nhìn qua vai các đàn chị, thấy năm trong số mười hai mẫu thiết kế có tông màu trắng sáng bị đổ cafe lên, lỗ chỗ nâu đen trông vô cùng xót ruột. Cô không có trang phục ở bộ sưu tập số chín nên nhận đồ của mình bộ sưu tập số mười vội vã thay.
Người mẫu của bộ sưu tập số chín nháo nhào nhận đồ dự phòng để mặc.
Những người được xếp cùng bộ sưu tập Số mười với Lê Hương vừa thay đồ vừa thì thầm.
- Ghế thật, bao nhiêu người thế này mà vẫn có đứa đổ cafe lên trang phục được.