- Mọi chuyện luôn đến vào những lúc con người ta không ngờ đến nhất. Thực ra dù bố cô không gọi, tôi vẫn sẽ sắp xếp cho cô ký hợp đồng Với Drenos. Chúng ta chắc chắn sẽ là người nhà, nâng đỡ chị vợ là điều nên làm, không cần đợi bố Vợ nhún nhường nhờ vả. Có điều, nếu cả Lê gia chấp nhận tôi thì mọi chuyện viên mãn hơn rất nhiều.
Nhìn người đàn ông đẹp trai lồng lộng, có mọi thứ trên đời trước mặt, Lê Hương cười nhạt.
- Anh định nghiêm túc với Huy Nam lâu dài sao? Còn gia đình, dư luận xã hội? Hai người đều là đàn ông, có thể công khai cưới xin được không?
- Có gì mà không thể, chỉ cần Huy Nam muốn tôi sẽ làm cho bằng được.
Dực Luân nghiêm túc và tự tin khẳng định chắc nịch.
Thật đáng nể phục. Một người bản lĩnh kinh thiên động địa như Dực Luân, ma xui quỷ khiến thế nào mà lại thích em trai cô... Chuyện đời đúng là khó lường, khó tin.
Bức ảnh của Dương Huế thực sự gây ra sóng to gió lớn.
Sau khi đăng tải ba giờ đồng hồ, bức ảnh được like và share với tốc độ chóng mặt. Dương Huế ngạc nhiên vì tương tác tăng đột biến, hoàn hỉ ngồi trong phòng trà uống cafe, lướt xem những bình luận khen mình xinh đẹp, tài năng... Đang vui vẻ thì quản lý của Sattain gọi đến.
- Alo, có chuyện gì thế? – Dương Huế nói với giọng điệu trịch thượng, kẻ cả.
- [Cô Dương Huế, cô làm cái gì vậy? Tại sao cô lại đăng ảnh của Sattain lên trang cá nhân? Chúng tôi đã nhấn mạnh rằng những bức ảnh đó chỉ để cho cô xem thôi mà..
Quản lý cao giọng trách móc, có vẻ đang rất bực bội.
Dương Huế nhăn mặt ngồi thẳng người dậy, nói lớn tiếng.
- Đó là ảnh của tôi, tại sao tôi không thể đăng? Anh nói linh tinh cái gì thế?
Quản lý thở hắt ra một hơi, bất lực hoàn toàn.
- [Phải, đó là ảnh của cô nhưng cô ký hợp đồng với Sattain chụp ảnh quảng cáo cho sản phẩm của chúng tôi, công ty đã trả tiền cho cô tức là đã mua bản quyền ảnh từ cô. Tiền chúng tôi trả cô rồi, ảnh phải là của chúng tôi chứ. Cô có quyền gì mà công khai đăng tải, không hỏi ý kiến Sattain? Dù cô có hỏi thì chúng tôi cũng không thể cho cô đăng được cơ mà. Nếu cô tự mình chụp ảnh với phấn mắt của chúng tôi, cô muốn đăng bao nhiêu thì đăng, không ai cấm cô cả. Cô có hiểu không?
Dương Huế tức điên người, quát lên.
- Đăng thì đã làm sao? Tương tác trên trang cá nhân của tôi tốt như vậy, đăng lên cũng quảng bá sản phẩm cho các người thôi, có gì hại đâu mà phải đao to búa lớn như vậy?
- [Đây là vấn đề vi phạm hợp đồng đấy. Dương tiểu thư ạ. Chúng tôi không yêu cầu người mẫu phải đăng ảnh lên trang cá nhân để quảng bá cho công ty và cũng sẽ không cảm ơn cô vì hành động đó đâu. Các bức ảnh chụp ra, được chọn lựa đều có kế hoạch sử dụng riêng, không phải đang tự nhiên chúng tôi bỏ tiền thuê ekip, thuê người mẫu chụp ảnh cho vui. Người mẫu yêu cầu được xem ảnh thì không vấn đề gì nhưng đáng lung tung như vậy là không được phép. Chúng tôi có thể kiện cô vì vi phạm bản quyền]
- Kiện thì kiện, sợ gì. Hợp đồng vô lý như vậy mà cũng đưa ra được.
Dương Huế không chịu thua, xù lông nhím quát to hơn. Quản lý tức nghẹn thở, cúp máy luôn.
Bởi vì không thể chửi được mấy câu nên Dương Huế càng tức, đứng bật dậy đi qua đi lại trong phòng, đá thúng đụng nia. Rõ ràng là ảnh chụp cô ta, đăng lên trang cá nhân quảng bá cho bọn họ, họ không cảm ơn thì thôi lại còn nói cô ta vi phạm bản quyền, đòi kiện cáo.Vô lý ầm ầm. Cứ kiện thử đi xem mèo nào cắn mỉu nào.