Dương Huế nhìn trừng trừng vào Cổ Phương, có vẻ không hài lòng nhưng vẫn phải học theo. Đến khi quay vào diễn, cô ta bắt chước vẻ mặt
E
của Cổ Phương, trông lại càng lố bịch. Lê Hương thích thú ngồi nghe đạo diễn chửi Dương Huế nhưng các diễn viên khác bắt đầu sốt ruột, thì thầm.
- Cứ như thế này thì bao giờ mới đến cảnh quay của chúng ta?
- Mai tôi còn phải quay một cảnh sáng sớm nữa. Thế này liệu nửa đêm có xong không?
- Chán chưa từng thấy. Lê Hương, kia có phải là người mẫu cùng công ty với em không?
Một chị quay sang hỏi Lê Hương. Cô gật đầu.
- Vâng ạ. Là Dương Huế, đại tiểu thư của Dương thị, mới vào công ty em ạ.
- À...
Mấy diễn viên phụ nhìn nhau ẩn ý, biết Dương Huế chẳng có thực lực gì, chắc bơm tiền vào đầu tư để lấy một vai phụ rồi. Thế nhưng lấy vai có nhiều cảnh diễn nội tâm quá, ngay cảnh đầu tiên đã không đạt, những cảnh sau này chắc khổ sở lắm đây.
Đạo diễn bực bội mà nam chính Kha Nghị cũng bực mình không kém vì anh ta là diễn viên phải thực lực.Anh ta khó chịu nói với đạo diễn.
- Đạo diễn Chu, anh cho tôi diễn cảnh của mình xong rồi để cô ta quay đặc tả một mình đi. Tôi làm gì có sức lực mà đứng đây cả ngày.
- Đúng đấy đạo diễn. Chúng tôi còn phải chờ đến bao giờ nữa?
Những người khác ở bên ngoài nói vào. Họ đều là diễn viên kỳ cựu, ngồi xem một con ranh trợn mắt cũng cảm thấy khó chịu. Đạo diễn đành phải để Dương Huế diễn lại một mình sau, cho cảnh tiếp theo lên.
Mỗi bối cảnh trong nhà có rất nhiều cảnh quay và đã được sắp xếp theo thứ tự hợp lý căn cứ vào lịch trình của các diễn viên nổi tiếng vì họ rất bận. Các cảnh quay đã được xếp lịch đàng hoàng, nếu không hoàn thành sẽ ảnh hưởng đến những người khác và cả ekip làm phim bởi vì họ phải dựng cảnh và bày đạo cụ.
Lê Hương hoàn thành các cảnh của mình, diễn càng ngày càng nuột, nhập tâm vào vai diễn. Dù cảnh quay đó cô chỉ đứng một chỗ nghe người khác nói chuyện thì ánh mắt và vẻ mặt của cô cũng được đặc tả vài lần vì thần thái quá tốt. Chỉ cần khẽ liếc mắt nhìn sang, khóe miệng nhếch lên thể hiện sự coi thường cũng khiến người xem biết được nhân vật trong phim đang nghĩ gì. Dương Huế ghen tị nổ mắt nhưng không có thời gian mà chành chọe Lê Hương bởi vì dàn diễn viên phụ nhìn chằm chằm vào cô ta như nhìn một cây nấm độc ngưng đọng thời gian. Các cảnh quay của Dương Huế đều phải đẩy xuống cuối để tránh làm mất thời gian của người khác, thế nhưng vẫn chẳng khá là bao. Dương Huế giống như một cây
định đâm vào mông đoàn làm phim, các diễn viên. diễn kém khác thấy cô ta là biết ơn lắm lắm ấy, vì nhờ cô ta mà họ mới không bị đạo diễn mắng chửi nhiều.
Lê Hương mong chờ đến cảnh quay chung với Dương Huế để thực hiện kế hoạch của mình.
Cuối tháng mười một, cảnh quay ấy cũng đến.
Đó là cảnh quay diễn ra ngoài sân khi Lệ Hằng đến thư phòng của Tống Hàn để tặng bánh, quay ra thì gặp Tống Trang.Tống Trang nghe nói Tống Hàn thích Lệ Hằng nên ghen ghét từ lâu, hiện tại tìm cớ để mạt sát, gây sự.
Lê Hương diễn cảnh bản thân hùng hổ đi từ bên ngoài, đứng trong sân nhìn Lệ Hằng từ thư phòng của Tống Hàn đi ra. Khuôn mặt cô lạnh đi, nụ cười trên môi trở nên giả tạo, mắt tóe lửa. Cô cứ tưởng tượng đến cảnh con nhỏ Dương Huế kia vừa vào phòng gặp Mạc Tuần rồi đi ra là diễn được ngay thôi mà.
Dương Huế đang vui vẻ hớn hở xách giỏ ra ngoài, thấy Lê Hương thì sững lại.