Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) – Lê Hương – Mạc Tuân (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- [Cũng không rành lắm. Chiều mai anh sẽ đón em về nhà anh. Em báo với bố mẹ ngủ ở ngoài đi nhé, không cho từ chối. Em chối anh vẫn đón]. 

- Hiện giờ toàn người chửi em là gái gọi, lỡ anh đón em, có người chụp được ảnh thì sao? – 

Lê Hương thở dài, cảm thấy bức bối. 

Mạc Tuân chép miệng. 

- [Không sao đâu, đừng lo. Người nổi tiếng ai chả có antifan. Em yên lặng làm việc, không phát ngôn linh tinh, không va chạm với ai thì mọi chuyện sẽ từ từ dịu đi thôi. Những tài khoản bình luận tiêu cực kia chủ yếu là clone, quấy không lên sóng gió tự khắc sẽ phải ngừng. Em đừng đọc bình luận nữa.] 

Lê Hương cho là phải, mỉm cười. - Vâng, em sẽ làm như vậy. 

Mạc Tuần nói thêm dăm ba câu rồi cúp máy, ngồi xuống sofa phòng ngủ vừa hút thuốc vừa nhắn tin cho thư ký. 

Mạc Tuân: Điều tra thế nào rồi? 

Thư ký: Là thủy quân được thuê ạ. Chưa điều tra được người đứng sau nhưng chúng tôi sẽ cố gắng hết sức. 

Mạc Tuân: Dẹp nhanh gọn cho tôi. Điều tra bằng được người thuê rồi báo lại. 

Hắn bực bội ném điện thoại xuống sofa, bưng cafe lên hớp một ngụm. 

Lê Hương đọc bình luận bực mình một thì hắn bực mình mười. Dù kẻ thuê người ném đá giấu tay, núp dưới danh nghĩa người tiêu dùng hạ thấp danh dự và nhân phẩm của Lê Hương là ai hắn cũng nhất định phải tìm cho bằng được, trả đủ cả 

vốn lẫn lời. Người mẫu cùng công ty với Lê Hương hắn cũng đã điều tra một vài người nhưng đa số họ không đủ tiềm lực để gây ra sóng gió. Muốn ngáng chân kẻ khác cũng phải có tiền chứ không phải ngáng bằng không khí, dùng lá cây để thuê thủy quân. 

Tháng trước cũng có một loạt nick clone nổi lên bình luận vớ vẩn bên dưới ảnh của Lê Hương nhưng cô không đọc hết được các bình luận của fan nên không nhìn thấy, sau đó Mạc Tuần thuê người xử lý, các nick đó đều bị khóa. Đám kia có tiền thuê thủy quân chẳng lẽ hắn không có sao? Đội ngũ của hắn chuyên nghiệp hơn, mạnh mẽ hơn nhiều. Bài đăng của Dương Huế phát tán rộng là nhờ công của hắn đây chứ ai. Dương Huế kiểu gì chẳng được một trận lao đao vì vi phạm hợp. đồng của Sattain. Đáng đời, tự nhiên nhảy ra cướp hợp đồng của Lê Hương, quả báo đến sớm. 

Mạc Tuần ngồi trầm ngâm một hồi thì có tin nhắn gửi đến. Hắn mở ra xem. 

Huỳnh Tôn: Sếp, trong cốp xe ô tô có cái gì thế a? 

Mạc Tuân nhíu mày nghĩ ngợi một hồi rồi giật thót mình nhắn lại. 

Mạc Tuân: Để yên thứ đó ở đấy cho tôi. Tôi quên mang về nhà. 

Khuôn mặt đẹp trai cau lại khó chịu nhưng không kém phần lo lắng. Huỳnh Tôn không nhắn tin mà trực tiếp gọi lại. 

- Alo, tôi nghe. 

- [Sếp, anh định dùng cái này để làm gì? Anh kiếm ở đâu vậy?] 

- Đồ mua chui ấy mà. Cậu đừng quan tâm, cứ để yên đó, mai tôi mang về. 

- [Anh có biết mang cái này theo mà cảnh sát giao thông kiểm tra cốp xe là rắc rối to không ạ? Anh định dùng nó làm gì?]- Giọng Huỳnh Tôn vừa lo lắng, vừa cáu giận. 

- Thứ đó... - Mạc Tuấn chớp chớp mắt, nắm tay siết chặt. – Để trả thù. 

- [Trả thù? Thù hằn với ai mà dùng đến tận cách này? Nếu chỉ là tranh cạnh tranh làm ăn thì phương pháp này quá dã man.. 

Mạc Tuân nhếch mép cười lạnh, ánh mắt lóe sáng độc địa, giọng rung lên dữ tợn. 

- Huỳnh Tôn, tôi bảo cậu để đó thì cứ để yên đó. Cậu là lái xe hay là bố tôi? 

- [Mạc Tuân, tôi là lái xe của anh nhưng tôi cũng lo lắng cho anh nên mới hỏi. Nếu đối phương khiến anh chết đi sống lại, anh trả thù như thế này tôi cũng không ý kiến gì...] 

- Đúng vậy đấy. Thế thì cậu “không ý kiến gì” đi. Mạc Tuần này tâm lý hoàn toàn bình thường, sống ở đời nước sông không phạm nước giếng. Để làm đến mức đó thì tội lỗi của kẻ kia như thế nào, cậu tự tưởng tượng ra đi. 

Nói xong hắn lập tức cúp máy, khuôn mặt đằng đằng sát khí.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK