Chương 848
Hứa Viễn Nam là một lão già thành tinh, đương nhiên sẽ biết cách đâm trúng yếu điểm của Kim Tuyết Mai.
Nhìn thấy Kim Tuyết Mai đã hơi dao động, Hứa Viễn Nam nhếch miệng cười một tiếng, lộ ra hai cái răng mạ vàng.
“Đồng thời, nếu như cô làm trợ lý của tôi, cô sẽ không cần phải làm việc của nhân viên phục vụ nữa. Vào lúc tôi cần thì cô mới đi làm, không có chuyện gì thì cô có thể về nhà.”
“Có thể nói là có tương đối nhiều thời gian rảnh, như thể cô sẽ có thêm nhiều thời gian hơn để chăm sóc cho em trai của cô.”
Câu nói này của Hứa Viễn Nam cuối cùng cũng thành giọt nước tràn lỵ.
Kim Tuyết Mai không do dự nữa, đưa tay cầm lấy xấp tiền năm triệu trên mặt bàn, siết trong tay thật chặt.
Do dự một chút, rồi vẫn bỏ vào trong túi.
“Tôi sẽ chỉ đi gặp khách hàng với ông, những chuyện khác tôi không làm được đâu!”
“Ai. Chắc chắn là như vậy rồi.”
Hứa Viễn Nam vỗ hai tay vào nhau, sau đó đứng dậy, định dẫn Kim Tuyết Mai đi gặp khách hàng.
Kim Tuyết Mai không nói một câu nào, đi theo sau lưng Hứa Viễn Nam.
Hai người cùng đi xuống dưới lầu, mấy nhân viên đang tám chuyện với nhau nhìn thấy Hứa Viễn Nam đi xuống thì vội vàng bắt đầu làm việc.
“Nào nào nào, tôi thông báo một chút. Kể từ hôm nay trở đi, Kim Tuyết Mai chính là quản lý của nhà hàng chúng ta.”
“Lúc tôi không có ở đây, mấy người các cô các cậu, bao gồm cả cô Đào nữa đều phải nghe lời Kim Tuyết Mai”
Hứa Viễn Nam trở nên nghiêm túc, nói với mấy người.
Kim Tuyết Mai nghe vậy thì sững sờ, mấy nhân viên phục vụ thì càng ngạc nhiên hơn.
Kim Tuyết Mai đã được coi như quản lý của bọn họ rồi
Đồng thời, địa vị còn cao hơn quản lý sảnh là chị Đào Mặc dù trong lòng mọi người cảm thấy hơi bất mãn, à? nữa? nhưng vẫn không dám nói thêm gì.
Vội vàng cúi đầu ngoan ngoãn chào hỏi Kim Tuyết Mai: “Chào quản lý Mai a.”
Chị Đào cũng vội vàng đứng lên, nói với Kim Tuyết Mai: “Chào quản lý Mai”
Kim Tuyết Mai nhìn thoáng qua bọn họ, muốn nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn không mở miệng.
Mà trong lòng mấy nhân viên phục vụ ngoài ghen ghét ra thì còn cảm thấy hơi thấp thỏm.
Trước đó các cô bắt nạt Kim Tuyết Mai đủ kiểu, để cô làm hết những công việc bẩn thỉu nặng nhọc, thi thoảng còn làm khó dễ cô.
Bây giờ Kim Tuyết Mai đã nhậm chức quản lý, nếu tính nợ cũ với các cô, chỉ sợ không ai trong số các cô có thể thoát được.
Nhưng Kim Tuyết Mai căn bản không để ý các cô suy nghĩ như thế nào, đi theo Hứa Viễn Nam rời khỏi nhà hàng.
Cô không muốn gây chuyện thị phi, mà căn bản chuyện này cũng chẳng có gì đáng phải xé to ra, nên cô cũng không để ý lắm đến mấy nhân viên phục vụ kia.
Sau khi Kim Tuyết Mai đi rồi, mấy người phục vụ mới thở phào một hơi nhẹ nhõm, bọn họ liếc nhìn nhau, nhưng không ai dám hé miệng nói nửa lời.
Hứa Viễn Nam thể hiện mình là một người quân tử, dẫn Kim Tuyết Mai đi gặp hai khách hàng.
Mà hai vị khách kia cũng có dáng vẻ của một người chính trực, ngay thẳng.
Nhưng dù vậy, trong toàn bộ quá trình ăn cơm với bọn họ, Kim Tuyết Mai vẫn rất ít khi mở miệng nói chuyện, lại càng không chịu uống rượu, căn bản là cô không định cho Hứa Viễn Nam bất cứ cơ hội nào. Thấy Kim Tuyết Mai không muốn uống, không ngờ ông ta cũng không kiên trì ép buộc cô, chỉ ngồi đó bàn chuyện làm ăn với hai người bạn của mình.
Ăn xong bữa cơm này, quả nhiên Hứa Viễn Nam “hết lòng tuân thủ lời hứa”, tạm biệt hai người bạn của mình, sau đó đưa Kim Tuyết Mai về thẳng nhà.
Ông ta vốn định lái xe đưa Kim Tuyết Mai về nhà, nhưng lại bị Kim Tuyết Mai từ chối.
“Được rồi, công việc hôm nay của cô đã hoàn thành, về nhà chăm sóc em trai của cô đi!”
“Nếu có gì khó khăn, thì cứ nói với tôi là được.”
“Cô là nhân viên cấp dưới của tôi, tôi chắc chắn sẽ dùng hết sức mình để giúp đỡ các cô.” Hứa Viễn Nam ra vẻ đạo mạo tử tế nói.
Nếu không phải trong mắt ông ta thỉnh thoảng lại lóe lên chút ánh sáng khó hiểu, thì quả thật trông ông ta đúng là một người lịch sự ngay thẳng.
“Cảm ơn Giám đốc Nam. Kim Tuyết Mai gật đầu đáp lời, rồi sau đó đi thẳng ra khỏi nhà hàng.