Chương 528
Ai cũng không dám làm mich lòng nhà họ Liễu Hà Nội chỉ bởi vì một Tôn Trình Tông nhỏ nhoi.
Đưa mắt khắp toàn thành phố Hà Nội, trừ nhà họ Tưởng ra thì sợ rắng không ai dám đi làm mich lòng Tập Đoàn Bắc Lieu.
Hai cha con Tôn Trình Tông đã không ở thành phố Hà Nội này được nữa rồi.
Từng tin tức truyền đến văn phòng của Kim Tuyết Mai, khiến cho cô rất kinh ngạc, tin sau lại càng ghế gởm hơn tin trước.
Mà sự kinh ngạc của cô lại càng cao hơn khi người của Tập Đoàn Bắc Liễu gọi điện cho cô. “Tổng giám đốc Mai, Tập Đoàn Bắc Liễu của chủng tôi chân thành mời quý công ty hợp tác với chúng tôi, nếu như cô cần thì có thể để cho người của công ty tôi tới bàn bạc.”
Liễu Gia Bình nói rất trực tiếp, trong giọng nói của ông ta tràn ngập cung kính, khiến cho Kim Tuyết Mai nghe mà sửng sốt hồi lâu.
Đơi đến khi Kim Tuyết Mai tình táo lại thì lh đã cúp điện thoại từ lâu rồi. “Tổng giám đốc Mai, hợp tác cùng tập đoàn lớn như Tập Đoàn Bắc Liễu chính là chuyện tốt đó!”
“Bây giờ chúng ta đang cầm trong tay hợp đồng của bất động sản Phong Mai, lại thêm sự trợ giúp của Tập Đoàn Bắc Liễu nữa thi không muốn phát triển cũng khó. “Đồng thời hợp tác với hai công ty này, về sau thì công ty chúng ta sẽ phát triển vượt bậc, cô cũng không cần vất và như thế nữa!”
Trong lòng của giám đốc Phùng rất kinh ngạc. “Đúng thế…” Kim Tuyết Mai ngơ ngác gật đấu.
Cô chưa hề nghĩ rằng vấn để mà mình bối rối lâu như thể mà Cao Phong chỉ cần một cú điện thoại là có thể giải quyết sạch sẽ.
Giờ trong tay xí nghiệp Kim Thiên có hợp đồng của bất động sản Phong Mai và Tập Đoàn Bắc Liễu thì cũng chẳng cần đoán đã biết tương lai xí nghiệp Kim Thiên sẽ lên như diều gặp gió.
Kim Tuyết Mai không tự chủ được mà đứng thẳng người lên đi thẳng tới văn phòng tổng giám đốc cách đó không xa.
Mặc dù cô đã tự hứa trong lòng mình rằng không nên hỏi quá nhiều đến chuyện của Cao Phong, chờ anh chủ động nói cho cô.
Nhưng lúc này cô vẫn có chút không thể kiềm chế được.
Kim Tuyết Mai nhẹ nhàng đầy cửa ban công ra thì phát hiện Cao Phong đang nằm trên bàn công tác ngù ngon lành! “Ngủ trong giờ làm việc, anh được lắm Cao Phong!” Kim Tuyết Mai có hdi nghe lời, nhưng cuối cùng vẫn nhẹ tay nhẹ chân đi vào.
Kim Tuyết Mai nhìn Cao Phong đang ngủ say, trên mặt của anh còn mang theo một chút mỏi mệt thì bỗng nhiên cảm thấy đau lòng. “Em không biết đến cùng anh đang làm cái gì, nhưng em biết chắc chắn anh muốn dựa vào sự cố gắng của mình đề nhà họ Kim tán thành chúng ta.”
Kim Tuyết Mai nhìn chằm chằm Cao Phong một chốc rồi thở dài một tiếng: “Cảm ơn anh…”
Sau đó Kim Tuyết Mai nhẹ nhàng cời áo khoác ra rồi đắp lên người Cao Phong, rồi lại nhẹ nhàng quay người rời khỏi phòng.
Trong biệt thự của nhà họ Đường ở Hà Nội.
Đường Bảo Nam đang ngồi trên ghế bành, Đường Mộng Thanh đứng bên cạnh bóp vai cho ông ta. “Mộng Thanh à, mấy ngày nay cháu có tâm sự.” Trên mặt của Đường Bảo Nam mang theo nụ cười nhạt, ông ta nhìn về phía rừng trúc xa xa rồi nói. “A?” Đường Mộng Thanh nghe vậy thì sững sờ, sau đó cô ta nói: “Không có đâu ông nội, con có thể có chuyện gì được chứ?”
“Máy ngày nay trang thái của con không đúng lắm, cử một mực ở trong biệt thự, đây không phù hợp với tỉnh cách ham chơi của con.” Ông cụ Nam cười nói.
Đường Mộng Thanh nghe thế thì than nhẹ một tiếng rồi không nói gì thêm. “Là vì Cao Phong à?” Trôi qua mấy giây, Đường Bảo Nam bỗng nhiên cất lời.
Đường Mộng Thanh nghe thế thì giật mình, cô ta ngập ngừng nhưng vẫn không nói chuyện. “Mấy ngày nay ông đã để cho người điều tra một chút! Cao Phong là cháu ở rể của nhà họ Kim, hèn gì lúc trước ông nghe thấy cái tên này lại thấy quen thuộc.” Ông cụ Nam nhắm mắt lại.
Vẻ mặt của Đường Mộng Thanh thay đổi, cô ta có hơi ngượng ngùng mà tầng hắng một cải. “Cháu lừa mọi người không sao cà, nhưng tuyệt đổi không nên đùa giả thành thật, lừa gạt mình!” Ông cụ Nam cũng than nhẹ một tiếng. “Cháu biết rồi ông nội, giữa cháu và Cao Phong không có gì cà.” Đường Mộng Thanh lên tiếng giải thích. “Thế thì tốt! Chỉ là ông vẫn không hiểu tại sao Tập Đoàn Bắc Liễu lại khách sáo với Cao Phong như thế, cháu có biết nguyên do không?” Đường Bảo Nam hỏi.
Đường Mộng Thanh suy nghĩ một chút rối trả lời: “Cháu cũng không biết, cháu luôn cảm thấy thân phân của Cao Phong rất bí ẩn, để cho cháu có hơi tỏ mò, muốn hiểu rõ anh ta một chút.”
“Cao Phong chịu đủ châm chọc khinh thường ở nhà họ Kim mà ở ngoài nhà họ Kim lại là người có năng lực đến thế, hiểu biết Thái Cực thì cũng thôi đi, lại còn khiến cho Tập Đoàn Bắc Liễu cung kính với cậu ta như thể.”
“Không chỉ vậy, hôm qua khi ông nói chuyện với Triệu Thiết Quyển, truyền nhân của nhà họ Triệu thì cậu ta cũng nhắc tới Cao Phong, nói là dựa theo thực lực của cậu ta thì chỉ có thể đảnh được ba chiều với Cao Phong mà thôi.”
“Cho nên không chỉ cháu tò mò đâu, cả ông cũng rất tò mò về cậu ta.”
Những lời mà Đường Bảo Nam nói ra khiến cho Đường Mộng Thanh rất bất ngờ.