Chương 646
“Về mặt cơ bản, ở trên mỗi một thành phố lớn, chúng tôi đều sẽ đặt một chi nhánh Công ty chuyên môn” Lý Khải
Kiệt vẫn giữ nguyên nét mặt tươi cười, chào hỏi Cao Phong. Cao Phong cười khẽ rồi gật đầu coi như đáp lại, sau đó tạm biệt Lý Khải Kiệt, rời khỏi Khu dân cư cao cấp Bồng
Thiên cùng với Lâm Vạn Quân.
Đến lúc đứng ở bên dưới chân của Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên rồi, Cao Phong lại chậm rãi ngẩng đầu lên, phóng ảnh mặt lướt qua từng tăng từng tăng của căn Biệt thự, lao thẳng đến tầng thứ chín ở trên phía cao nhất kia.
Nơi dừng chân của bậc Đế vương, nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt “Chủ Quân, buổi tối ngày hôm nay cháu sẽ dọn vào ở trên tầng thứ chín trong căn Biệt thự chín tầng này Cao Phong bằng nhiên mở miệng nói.
Lâm Vạn Quân nghe vậy thì nhất thời cũng cảm thấy sửng sốt một chút, Cao Phong vậy mà lại muốn dọn vào ở tầng thứ chín trong căn Biệt thự chín tầng kia? “Cậu chủ Phong! Không thể được đầu, người đứng đầu tay lái của Tập đoàn Thiên Long đang sống ở tầng thứ năm của căn Biệt thự kia!”
“Mối quan hệ của Công ty Bất động sản Phong Mai và Tập đoàn Thiên Long bây giờ là không chết không thôi! Long Tuấn Hạo kia vốn dĩ cũng đã rất có lòng thù địch đối với cậu rồi, vậy mà cậu lại còn ở gần với Công ty Bất động sản Phong Mai đến như vậy, khó lòng đảm bảo được bọn họ sẽ không chuyển hết lòng thù hận lên trên người của cậu!”
“Nếu như cậu mà dọn vào sống ở phía trên đó thì chắc chắn sẽ là đưa dễ vào miệng hổ đấy!”
“Trước khi chúng ta phân rõ thắng bại với Tập đoàn Thiên Long kia thì tôi đề nghị cậu chủ Phong không nên dọn vào sống trong căn Biệt thự kia. Khuôn mặt của Lâm Vạn Quân hiện lên vẻ vô cùng nghiêm túc.
“Chú Quân, lúc này chúng ta đang phải đối diện với một cục diện chỉ có chết không thấy sống, mà cháu cũng đã nghĩ ra được phương pháp để phá vỡ cục diện này! Đó chính là việc dọn vào ở trong tầng cao nhất trong tòa Biệt thự kia, tin tưởng cháu, cháu đã nằm chắc được phần thắng rồi.” Trên khỏe miệng của Cao Phong thoảng qua vẻ tự tin.
Lâm Vạn Quân nghe vậy thì cảm thấy rất là khiếp sợ, Cao Phong đã nghĩ ra được phương pháp phá vỡ cục diện hiện tại rồi hay sao, còn nằm được phần thắng nữa?
Nhưng mà chỉ có điều là ông ta quả thực không nghĩ ra được, phương pháp để phá vỡ cục diện hiện giờ thì có liên quan trực tiếp gì đến việc dọn vào sống ở trên tầng cao nhất của căn Biệt thự trong Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên này.
“Nếu như cậu chủ Phong đã quyết định xong, vậy thì lão già cổ hủ này cũng sẽ không ngăn cản nữa! Bây giờ tôi sẽ sắp xếp mấy người Vệ sĩ đến ngay lập tức, để cho bọn họ đi theo bên người bảo vệ sự an toàn cho cậu.” Lâm Vạn Quân vừa nói vừa nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, rõ ràng là muốn hành động ngay lập tức.
Nhưng mà cũng đúng trong lúc này, Cao Phong lại đưa tay lên ngăn cản hành động của Lâm Vạn Quân lại.
“Cháu chỉ muốn ở một mình.” Cao Phong lại đưa mắt nhìn lên Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên kia một lần nữa, sau đó xoay người lên xe.
“Cậu chủ Phong, nhưng mà cái này cái này cái này… Lâm Vạn Quân làm sao mà đồng ý cho được.
“Chú Quân!” Cao Phong cau mày gọi Lâm Vạn Quân một tiếng, sau đó giọng nói của anh lại hòa hoãn lại một chút mà nói: “Tin tưởng cháu.”
Lâm Vạn Quân yên lặng ước chừng mười mấy giây, sau đó không biết làm sao, chỉ đành gật đầu nói: “Được!”
“Nhưng mà tôi vẫn sẽ sắp xếp một ít người, để cho bọn họ ẩn núp ở khu vực gần đây. Nếu như xảy ra bất cứ chuyện gì thì cũng có thể đảm bảo được bọn họ sẽ tập hợp lại để bảo vệ và viện trợ cho cậu chủ Phong với tốc độ nhanh nhất.” Lâm Vạn Quân vừa thỏa hiệp vừa giữ vững lập trường nói.
“Được!” Lần này thì Cao Phong không từ chối nữa.
Lâm Vạn Quân ngồi lên ghế lái ở phía trước, hỏi: “cậu chủ Phong, bây giờ chúng ta đi đâu?”
“Đưa cháu đến tòa nhà cao ốc của Công ty nhà họ Kim đi, Tuyết Mai vẫn còn đang chờ món quà từ cháu”
Khóe miệng của Cao Phong cong lên một nụ cười mỉm, đùa nghịch chiếc hộp nhỏ được chế tạo tinh xảo ở bên trong lòng bàn tay, chuỗi dây chuyền kim cương Trái tim của Biển xanh ở bên trong hộp bị va chạm, tạo thành những tiếng vang “Lách cách, lách cách”.
Lâm Vạn Quân nhanh chóng gật đầu, sau đó lái xe lao vào bên trong Thành phố Hà Nội.
Bên trong tầng thứ năm của căn Biệt thự trong Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên.
Long Tuấn Hạo chắp tay sau lưng mà đứng ở phía trước khung cửa sổ kính sát đất, ánh mắt nhìn theo chiếc xe đang đưa Cao Phong rời đi.
Trên khuôn mặt cương quyết và nghiêm nghị kia của Long Tuấn Hạo thì không nhìn ra được có bất kỳ một sự thay đổi nào.
Nhưng mà các loại cảm xúc lẫn lộn đang hiện lên ở trong chỗ sâu thẳm nơi đáy mắt của anh ta, lại là sự chứng minh rõ nét cho việc trong lòng của anh ta lúc này đang cảm thấy vô cùng phức tạp.
“Chú Bân, bây giờ ông có còn nói được là cái tên Cao Phong kia không có quan hệ gì với nhà họ Cao nữa hay là không?”