Mục lục
Rể quý rể hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai (full) – Truyện tác giả: Nhật Đồng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 842

Tất cả những gì mà người ngoài có thể biết chính là, trong một đêm hôm đó giới thương hội của Thủ đô Hà Nội rung chuyển, vô số Tập đoàn công ty rời khỏi sân khấu Thủ đô Hà Nội.

Bọn họ giống như một nắm hạt giống bị gieo rắc ra bên ngoài, mang theo hy vọng trên người, không biết sẽ bám rễ từ đầu.

Họa phúc ở đời, khó mà lường trước được.

Bất kể là chuyện gì, tất nhiên đều sẽ có hai mặt của nó.

Thật giả khôn lường, lòng người khó đoán. Củ đánh từ nhà họ Cao đã hoàn toàn xáo trộn thế lực mà Cao Phong tập hợp trong khoảng thời gian này. Có người không thể chịu đựng được thử thách mà ngã về phía Cao Bằng bên kia.

Cho nên lão Lâm Quân hiểu rõ, nếu Cao Phong có thể sống sót qua tai họa lần này…

Như vậy, cháo đón anh chính là huy hoàng không gì sánh được.

Ngày qua ngày.

Một tháng.

Hai tháng…

Thời gian dần trôi, trong nháy mắt, thời gian ba tháng trôi qua.

Ba tháng, chín mươi ngày.

Nói dài cũng không dài lắm, bảo ngắn cũng không ngắn lắm, nhưng đủ để thay đổi rất nhiều thứ.

Thị trấn Biển Đông, là một thành phố nhỏ xa xôi, nơi cách Thủ đô Hà Nội hai thành phố.

Lúc này, trong một nhà hàng cấp thấp.

“Kim Tuyết Mai, lương cơ bản là ba triệu sáu, tiền hoa hồng là một triệu một trăm hai mươi sáu nghìn, bốn triệu bảy trăm hai mươi nghìn.” Quản lý sảnh hô một tiếng, đưa tiền trong tay cho Kim Tuyết Mai.

Trên người Kim Tuyết Mai mặc quần áo bồi bàn, khuôn mặt tái nhợt vì suy dinh dưỡng, vội vàng đưa tay ra nhận, trong miệng không ngừng nói lời cảm ơn.

“Mỗi lần cô ta nhận tiền hoa hồng đều cao hơn chúng ta mấy phần, đúng là không biết vì sao lại có chuyện như thế.”

“Cái này cô nhìn không ra à? Người ta xinh đẹp, khách khứa đều vui lòng đến bàn do cô ta phụ trách để ăn cơm.”

“Haiz, người so với người tức chết mà, quả nhiên là thời đại chỉ nhìn mỗi mặt mà làm việc.”

“Hừ! Để tôi nói cho mấy người biết, bộ dạng đẹp thì có ích gì, nhìn thấy chả khác gì mấy con hồ ly tinh” Mấy nhân viên phục vụ bên cạnh thấy phần trăm hoa hồng của Kim Tuyết Mai vậy mà nhiều gấp hai lần các cô, nhịn không được mà ghen tị một hồi.

Kim Tuyết Mai nghe mấy lời bọn họ nói, ủ rũ cúi đầu, nằm chặt hơn bốn triệu đồng kia trong tay.

Ở loại nhà hàng nhỏ này, tiền lương rất thấp, tố chất nhân viên cũng rất thấp. Nhưng làm việc ở đây không cần giấy tờ thông tin chứng minh thân phận, đó chính là nguyên nhân Kim Tuyết

Mai lựa chọn nơi này.

Kim Tuyết Mai thở dài một tiếng, không suy nghĩ nữa mà xoay người rời đi.

Hết giờ làm, cô còn muốn nhanh về nhà để chăm sóc cho Cao Phong.

“Chị nói nè Tuyết Mai, em có phải kẻ ngốc không thể? Làm nhân viên phục vụ thì làm sao mà có tương lai?”

“Ông chủ nói cho em làm trợ lý của ông ta, cái gì cũng không cần làm, cả ngày ngồi trong chiếc BMW nhỏ, chỉ việc ra ngoài gặp khách hàng, mỗi tháng cho em bốn mươi bốn triệu!” Quản lý sảnh mở miệng gọi Kim Tuyết Mai lại.

Kim Tuyết Mai cười trừ một tiếng, trả lời: “Chị Đào, em cảm thấy được bấy nhiêu tiền là ổn rồi, cảm ơn chị.”

“Đi đi! Về nghĩ thông suốt rồi nói cho chị biết, đến giờ em có thể tan làm rồi, về nhà đi!” Chị Đào vẫy tay áo.

“Cảm ơn chị Đào”

Nói xong câu đó, Kim Tuyết Mai đến phòng thay đồ dành cho nhân viên phục vụ thay quần áo, rồi rời khỏi nhà hàng.

Trên đường, Kim Tuyết Mai lặng lẽ đi về phía trước.

Người ngoài chỉ thấy cô mặc quần áo phong phanh lại bình thường, một cô gái tầm thường trên mặt không trang điểm gì.

Cho dù là ai thì cũng không thể ngờ rằng, cô từng Chủ tịch của nhà họ Kim ở Hà Nội.

Cũng sẽ không có người nào tin tưởng, cô từng được cả Thủ đô Hà Nội nâng ở trong tay hầu hạ như hòn ngọc quý.

Lúc này thời tiết đã bắt đầu lành lạnh.

Cây cối hai bên đường đang từ từ thay lá vàng, sau đó trôi dạt rồi rơi xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK