Chương 467
Đây là chuyện trước đây mà bọn họ chưa từng tưởng tượng ra, thậm chí bọn họ cũng không tin một tên phế vật như Cao Phong lại có sức lực mạnh mẽ đến như vậy.
“Lần này tôi giơ cao đánh khẽ. Nếu lại không hối cải nữa, thì vị trí trong bệnh viện sẽ có một phần dành cho các người.” Cao Phong từ trên cao nhìn xuống, lãnh đạm nhìn đám người.
Một đám con cháu nhà họ Kim nhanh chóng đứng dậy sau đó lầm lũi đứng sang một bên.
Nhìn thấy Cao Phong kiêu ngạo như vậy, người nhà họ Kim đều vô cùng tức giận!
Tuy nhiên, không đợi bọn họ phát ra sự bạo nộ, thì Cao Phong đã chậm trãi nói trước.
“Lũ sâu mọt các người chỉ biết bám vào cây to của nhà họ Kim mà ký sinh!”
“Kim Tuyết Mai đã làm bao nhiêu điều, hơn nữa cô ấy phải chịu đựng bao nhiêu đau khổ, điều này các người hiểu rõ hơn ai hết.”
“Nhà họ Kim không thiếu nam nhân, nhưng lại muốn một nữ tử gánh vác lấy trách nhiệm nặng nề trong việc phát triển công ty.”
“Lương tâm của các người, có phải làm bằng xương bằng thịt không?”
Câu hỏi của Cao Phong khiến vô số người giật mình, lập tức cúi đầu xấu hổ.
Ngay cả bà cụ Kim ánh mắt lúc này cũng nhấp nháy, có chút nói không nên lời.
Cao Phong sau đó quay đầu lại, nhìn về phía bà cụ Kim nói: “Tôi gọi bà một tiếng bà, thì bà có đạo lí!”
“Nhưng đến lúc tôi gọi bà là bà Kim rồi thì Cao Phong tôi chính là đạo lí!”
“Nếu hôm nay nói công ty gặp khó khăn lần này, Tuyết Mai phải chịu toàn bộ trách nhiệm, Cao Phong tôi, hiện tại sẽ cùng Tuyết Mai quay đi, giao quyền chủ tịch công ty lại.”
“Nhưng bà phải hiểu rằng đợi lúc tôi ra tay đem công ty lấy về, thì công ty này sẽ không còn cái tên Kim nữa” Cao Phong nhìn thẳng vào bà cụ Kim mà không hề né tránh, lời nói khiến cho lòng người nổi lên chấn động.
Nội tâm của Kim Tuyết Mai vô cùng phức tạp, cũng lại xúc động, ngạc nhiên và có phần lo lắng…
Bà cụ Kim không nói nên lời trước những câu nói này của Cao Phong.
Những người khác càng bị khí tức mạnh mẽ của Cao Phong làm cho kinh ngạc, không ai dám trả lời.
Bà cụ Kim ánh mắt lóe lên, xem xét kỹ lời nói của Cao Phong, bà bất ngờ gật đầu.
“Cao Phong, cậu nói những lời đó cũng có chút đúng! Nhưng bây giờ con cháu nhà họ Kim đã trưởng thành, cũng không phải ta nói thì liền tính là như vậy.”
“Công ty xảy ra chuyện, Tuyết Mai phải có trách nhiệm, chuyện này không thể chối cãi. Ta sợ nếu ta không quy trách nhiệm cho con bé, mọi người trong nhà họ Kim sẽ không cam tâm.”
“Vì vậy, ta sẵn sàng cho con bé một cơ hội. Nếu con bé có thể giải quyết chuyện này trong vòng hai ngày, thì ta không cần phải truy cứu về vấn đề này nữa. Con bé vẫn là chủ tịch công ty.” Bà cụ Kim thâm sâu nhìn Cao Phong, thanh âm bình tĩnh nói.
Tuy rằng những lời nói lúc nãy của Cao Phong cực kỳ phản nghịch, nhưng trong lòng của bà cụ Kim cũng có chút để ý với lời nói này.
Lúc này Cao Phong rất bực mình, thậm chí có chút không coi ai ra gì, nhưng so với tính khí lúc trước thì đã tốt hơn nhiều rồi.
Kim Tuyết Mai vẫn im lặng, mặc dù bà cụ Kim cho cô cơ hội này, nhưng trong hai ngày cũng phải mất hai trăm triệu, chuyện này khó như thế sao?
“Cao Phong cậu có dám đồng ý không?” Bà cụ Kim hơi nheo mắt.
“Tôi dám.” Cao Phong không quan tâm.
“Được rồi! Nếu cậu có thể giúp Tuyết Mai giải quyết chuyện này, về việc tối nay cậu đánh người và thiếu tôn trọng ta, thì ta có thể cho qua!” Bà cụ Kim ngay lập tức trả lời.
Bà cũng hy vọng rằng vấn đề này có thể được giải quyết, vì suy cho cùng, công ty nhà họ Kim này là công sức tâm huyết của ông cụ Kim.
“Cao Phong…” Kim Tuyết Mai nhẹ nhàng kéo tay Cao Phong, chuyện này sao có thể tùy tiện đồng ý? Hôm nay cô đến đây, cũng là nghĩ đến việc nhờ mọi người trong nhà họ Kim giúp đỡ.
“Cao Phong, mày có khả năng đánh người, nhưng mày nghĩ vấn đề của công ty có thể giải quyết bằng cách đánh ai đó à?” Kim Hồng Vũ lại bắt đầu nhảy dựng lên.
Cao Phong liếc nhìn Kim Hồng Vũ một cái, thân sắc lãnh đạm nói: “Vốn dĩ là vợ tôi để tôi đem tiền đi rồi, kết quả đến muộn một bước, các người liền đã lộ nguyên hình rồi?”
Nói xong lời này, mọi người xung quanh đều có chút sững sờ.
Ngay cả Kim Tuyết Mai cũng bối rối, cô đã yêu cầu Cao Phong đưa tiền khi nào vậy?
“Cao Phong, đừng nói nhảm nữa.
Mày nói lời này có ai tin được không?
Mày cho rằng một hai trăm triệu là mà trò đùa sao?”
“Đừng nói rằng nhà họ Kim của bọn tao không cho mày cơ hội. Trong vòng hai ngày, để ta xem cậu có thể giải quyết chuyện này hay không.” Kim Hồng Vũ lại bắt đầu nhảy dựng lên.