Mục lục
Rể quý rể hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai (full) – Truyện tác giả: Nhật Đồng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2136

Chỉ vài phút trước, những người này đã dùng dao chém Cao Phong, họ đã từng nương tay chưa?

Gương mặt Cao Phong không chút cảm xúc, cầm lấy mũi tên không chút lưu tình, thuận tay bắn ra.

“Phụt!”

Lại là một thanh niên khác, ngã xuống đất và chết không nhắm mắt.

Lời nói ấy của Cao Anh Hạo thực sự khiến Cao Phong trở nên tức giận.

Lúc này chỉ có máu và giết chóc mới có thể dập tắt tạm thời cơn tức giận của anh.

Nếu như hiện tại không gặp được Cao Anh Hạo vậy thì anh sẽ không giữ lại bất kỳ tay sai nào của Cao Anh Hạo!

“Vù! Vù!”

Tiếng bắn nỏ liên tục vang lên trong không trung.

Nghe có vẻ êm tai thanh thúy nhưng lại đang thúc giục đòi mạng.

Chưa đến một phút đám người Thuần Ca đã bị bắn chết tại chỗ.

“Hay, rất hung ác.”

Thanh niên dẫn đội ở phía xa nhìn thấy cảnh này thì không nhịn được khẽ gật đầu.

Thanh niên ngắm bắn bắt đầu cẩn thận thu hồi súng bắn tỉa của mình rồi thuần thục tháo dỡ súng bắn tỉa.

“Trên chiến trường nhân từ với kẻ địch chính là tàn nhẫn với chính mình.”

“Trong mắt của tay súng bắn tỉa không có sự nhân từ, nếu như không thể giết người trong một phát bắn thì kết quả có thể sẽ là tôi chết.”

Trái lại thanh niên bắn tỉa vô cùng đồng ý với cách làm của Cao Phong.

Những người khác cũng yên lặng gật đầu, trên chiến trường một khi không cách nào đánh giết kẻ địch thì rất có thể sẽ bị giết ngay tại chỗ.

Hoặc là mình chết, hoặc là đồng đội của mình chết.

Họ không thể chịu đựng nổi cái giá phải trả kia.

“Người dự thính bắn tỉa rút lui.”

“Trinh sát ở lại chuẩn bị thu dọn hiện trường.”

Thanh niên dẫn đội khẽ gật đầu sau đó bắt đầu thu gom đội hình chuẩn bị rút lui.

Đối với những trinh sát được trải qua huấn luyện chuyên nghiệp mà nói tiêu hủy dấu vết là việc vô cùng thuần thục.

Ngộ nhỡ Cao Phong không xử lý sạch sẽ thì hiển nhiên sẽ có họ ra sân.

Ở giữa sân Cao Phong liên tục giết mấy người sau đó giống như mất hết sức lực ném cây cung sang một bên.

Cao Phong dựa người lên trên mui xe rút một điếu thuốc ra châm lửa rồi nhìn đống hỗn độn ở trước mặt.

Trên mui xe ở sau lưng anh vẫn còn cắm một con dao phay sáng loáng.

Ở phía trước sáu bảy người nhóm Thuần Ca đều bị Cao Phong giết chết, máu tươi chảy đầy đất.

Có mấy người có trạng thái cơ thể không nguyên vẹn.

Hoặc là mất ngón tay, hoặc là bị chém đứt cổ tay.

Mà lúc này trên trán của mỗi người đều bị cắm một mũi tên, họ trừng to mắt chết không nhắm mắt.

Cơ thể của Cao Phong cứ như vậy dựa vào trước đầu xe, ánh mắt bình tĩnh nhìn tất cả cảnh tượng ở trước mắt.

“Vù!”

Điếu thuốc đốt cháy tỏa ra khói mù lượn lờ, trước mắt trở nên hoàn toàn mịt mù.

Ánh mắt Cao Phong xuyên thấu qua sương mù mịt mù nhìn về phía cảnh tượng ở trước mắt, trong lòng vô cùng phức tạp.

Từ nhỏ anh đã không thích tranh giành với người khác, gặp chuyện gì có thể cho cho thì cho qua, lúc ở trong nhà họ Cao tại giữa đảo cách đối nhân xử thế cũng tương đối hiền hoà và khiêm tốn.

Về tay sai đắc lực Cao Tử Hàn thì cũng là người hiền lành bẩm sinh, đã làm bạn với Cao Phong từ nhỏ.

Dần dà Cao Phong cũng bị lây nhiễm tính cách hiền lành đó.

Sống trong nhà họ Cao ở giữa đảo hơn mười năm, hai người Cao Phong và Cao Tử Hàn chưa từng làm bị thương một con thú nhỏ nào.

Cao Phong đã từng đánh nhau với Cao Anh Hạo chỉ vì Cao Anh Hạo đã giết chết một con chim hải âu.

Nhưng theo thời gian trôi qua Cao Phong phát hiện ra bản thân thật sự đã thay đổi.

Mấy tháng nay trên tay anh đã dính vô số máu tươi, lại còn là máu của con người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK