Mục lục
Rể quý rể hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai (full) – Truyện tác giả: Nhật Đồng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3325

Bởi vì ông ta tình nguyện nói nhiều với Cao Phong như vậy đúng là vì Việt Nam lúc này đang gặp phải một vấn đề rất nan giải.

Những loại người như lính đánh thuê này, thật sự khiến nhiều người quả thực không thể bớt lo với nơi biên giới ở đó được.

Mà những lời này của Cao Phong xem như đã nói trúng tim đen của ông ta.

Mặt khác, ông Trần cũng hiểu rõ vì sao trong khoảng thời gian từ trước tới nay, những thứ không sạch sẽ ở Việt Nam đã giảm đi một lượng đáng kể.

Thì ra, những kẻ đó đều bị một tay Cao Phong bóp chặt chế trụ.

Không thể không nói, Cao Phong làm như vậy cũng coi như đã giúp đỡ một việc lớn giúp Việt Nam rồi.

Những kẻ chỉ biết gây hại cho người khác này đáng phải chịu sự ghẻ lạnh, bị mọi người ghét cay ghét đắng.

Có bao nhiêu gia đình vì những kẻ bỏ đi đó mà sinh ly tử biệt, vợ chồng ly tán, sụp đổ tới mức tan cửa nát nhà?

Trong quá khứ có các vị quan thanh liêm chuyên trừ gian diệt bạo, nay có Cao Phong một tay bóp chết gốc rễ ở Tam Giác Vàng.

Không thể không nói, chuyện này coi như là một công lao rất lớn.

Nhưng Cao Phong muốn dùng ưu điểm này để che đi những khuyết điểm khác, còn lâu mới đủ được. Càng quan trọng hơn nữa, ông Trần càng không dễ dàng thỏa hiệp như vậy.

“Cậu nói nhiều như vậy vẫn là vì muốn uy hiếp tôi. Cao Phong cậu cho rằng cậu là ai mà có thể thực sự làm được chuyện đó? Cậu thật sự cho rằng những người đó sẽ trung thành với cậu đến mức độ này hay sao?”

Ông Trần trừng lớn mắt, căn bản không tin lời Cao Phong nói.

Nghe được những lời này của ông Trần, Cao Phong lại chậm rãi bật cười.

“Cao Phong tôi cả đời làm việc, trên không khiến ông trời phải thất vọng, dưới cũng không để mọi người thất vọng, ở giữa cũng không khiến anh em bạn bè bên cạnh mình phải thất vọng. Từ trên xuống dưới, tôi chưa từng hổ thẹn với bất luận một người nào, tôi thật lòng đối đãi, một lòng nhiệt tình với họ. Đương nhiên, quả thật cũng sẽ động tới một vài người lòng lang dạ sói. Nhưng có thể theo tôi một đường đi tới bây giờ, có ai không phải là người trung thành và tận tâm?”

Câu nói này, Cao Phong thốt lên hết sức tự tin.

Sau đó lại khiến ông Trần càng thêm khinh thường.

“Cao Phong cậu quả thật đã coi mình quá mức quan trọng rồi. Tôi nói cho cậu biết, nếu như đất nước Việt Nam này không có Cao Phong cậu, nó vẫn sẽ hoạt động hết sức bình thường. Cho dù là cả trái đất này không có sự xuất hiện của cậu, cũng sẽ ngày đêm luân phiên mà không hề chịu một chút ảnh hưởng nào hết. Cậu nhớ kỹ cho tôi, người đi thì trà nguội, người chết như ngọn đèn sáng vụt tắt, nếu như cậu chết, không có bất kỳ một kẻ nào sẽ lại tình nguyện đi theo cậu đâu!”

Từng câu từng chữ ông Trần thốt ra quả thật vô cùng tự tin.

Sống trên đời đã hơn 90 năm, chứng kiến quá nhiều nóng lạnh cuộc đời, càng không thể tin được thứ mà Cao Phong gọi là lòng trung thành này.

Đối với ông ta mà nói, những câu nói kia của Cao Phong quả thật giống như những lời nói của đám học sinh tiểu học vô cùng trẻ con.

“Ông Trần không tin?” Cao Phong lạnh nhạt hỏi.

“Không tin.” Ông Trần lập tức lắc đầu.

“Tôi gọi một cuộc điện thoại?” Cao Phong lại hỏi một lần nữa.

“Tùy cậu gọi, tôi chờ.”

Ông Trần hừ lạnh một tiếng, cả người dựa lên chiếc ghế sau lưng.

Cao Phong đối mắt với ông Trần vài giây, sau đó trực tiếp lấy điện thoại ra, bấm gọi một dãy số.

“Alo, anh Phong.”

Cuộc gọi được nhận, đầu bên kia truyền tới một giọng nói.

“Có khả năng tôi sẽ không quay lại được.”

Cao Phong ngừng một lát, chậm rãi nói ra mấy chữ.

Sau khi nói xong không hề do dự trực tiếp ngắt cuộc gọi.

Hành động này của Cao Phong thật ra đã khiến ông Trần có chút kinh ngạc.

“Căn bản tôi cho rằng cậu sẽ khóc lóc nỉ non cầu xin sự trợ giúp.” Ông Trần lạnh nhạt nói.

“Cái tên Cao Phong của tôi nếu được thốt ra, tất cả mọi người đều là cấp dưới trung thành, cần gì phải làm những chuyện không có ý nghĩa đó.”

Cao Phong lạnh nhạt nói xong, nhẹ nhàng đặt điện thoại di động của mình lên mặt bàn.

Ông Trần hơi híp mắt lại, cũng không hề nhiều lời mà ngồi trên ghế lẳng lặng chờ đợi.

Hôm nay ông ta quả thật phải nhìn thật kỹ xem tên Cao Phong này đến tột cùng đã nắm trong tay thế lực lớn tới mức nào, có đáng để ông ta hoàn toàn coi trọng hay không.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK