Mục lục
Rể quý rể hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai (full) – Truyện tác giả: Nhật Đồng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 757

Anh cũng là vì tức cảnh sinh tình, cho nên không tự chủ được mà cố hết sức dập đầu.

Không ngờ khi dập đầu lại biết được một bí mật.

“Có thể trì là một trò đùa nào đấy! Chúng ta đi thôi!”

“Ông nội, nếu như ông để lại cho cháu thứ gì đó thì giờ ông có thể yên tâm rồi! Cháu đã lấy được rồi.” Cao Phong tự nhủ trong lòng.

Hai người Cao Phong đi ra khỏi nhà thờ tổ thì bằng nhiên có một tình huống trước mắt khiến họ sợ ngày người. Điều này khiến người canh giữ nhà thờ tổ họ Cao thắc mắc, hôm nay không phải ngày cũng bái, sao lại có nhiều người đến như vậy?

Mà những người này đều chẳng nói năng gì, vẻ mặt đầy kích động chờ đợi.

Chỗ đặt nhà thờ tổ họ Cao hơi cao, lúc Cao Phong đứng trên bậc thang nhìn xuống toàn người là người.

Một trăm người, hai trăm, ba trăm người cũng không đếm xuể.

Diện tích đảo trung tâm nhà họ Cao cực kỳ lớn, riêng số người này thôi đếm cũng không ngót năm trăm người. Mà ở đây mới chỉ có hơn nửa người họp lại.

Thấy Cao Phong đi ra, rất nhiều người đứng trước sửng sốt, trong chớp mắt mắt họ đỏ ửng.

“Cậu chủ Kình Thiên!”

Có người khẽ hô một tiếng, sau đó người người cúi “Cậu chủ Kình Thiên!” Gần ba trăm người đều cúi đầu đầu chào hỏi.

Trong những người này, có già có trẻ, có nam có nữ.

Từ quản gia đến người quét rác ngoài đường đều nhìn Cao Phong với ánh mắt phấn khích. Cao Phong đã sống trên hòn đảo của nhà họ Cao gần hai mươi năm, mà những người này, đều là người được

Cao Phong sủng ái. Lúc này Cao Phong trở về nhà nhà họ Cao, làm sao bọn họ có thể không phấn khích được chứ? “Anh Kình Thiên, anh thật lợi hại!”

“Cho dù bọn họ đối mặt với bà nội, bọn họ cũng không hề tôn kính như vậy!” Cao Tử Hàn vô cùng kinh ngạc, ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ nhìn Cao Phong.

Cao Phong chậm rãi gật đầu, sau đó khóe miệng nở nụ cười: “Đứng lên đi, các người biết tôi không thích những việc này mà.”

“Vâng thưa cậu chủ Kình Thiên!”

Cả đám đứng thẳng người, vẫn giữ nguyên sự phấn khích mà nhìn Cao Phong.

Họ rất muốn đến kế bên ân cần hỏi han Cao Phong, nhưng lại biết thân phận của chính mình, không hề có tư cách để làm như vậy.

“Dì Trương, đã ba năm rồi mà dì vẫn trẻ như vậy.”

“Sao bây giờ thằng nhóc mập mạp này lại ốm như tia chớp vậy chứ?”

“Chú Tôn, chú ít hút thuốc lại đi, ngón tay của chú bị đen hết rồi.”

“Anh Triệu,…

Cao Phong mỉm cười nhìn mọi người xung quanh, nhìn từng khuôn mặt quen thuộc, lần lượt chào hỏi.

Mọi người càng thêm phấn khích, phấn khích đến nỗi chảy cả nước mắt.

Nhà họ Cao nhiều người như vậy, nhưng chỉ có một mình Cao Phong là có thể nhớ được tên của họ và đối xử với họ một cách bình đẳng.

Cùng lúc này.

Trên hòn đảo của nhà họ Cao, có rất nhiều người nhà họ Cao đang ở nhà đợi Cao Phong đến thăm họ.

Dù nói như thế nào thì bọn họ cũng là bậc trưởng bối.

Bản thân Cao Phong là một hậu bối, đã ba năm không trở về, chắc chắn cần phải đến thăm hỏi bọn họ.

Thế là bọn họ không hề gấp gáp, vui vẻ ở nhà chờ đợi.

Nếu bây giờ Cao Kình Thiên được nắm quyền thì sẽ như thế nào?

Nếu bây giờ Cao Kình Thiên là người kế vị của nhà họ

Cao thì sao?

Trước mặt bọn họ, Cao Kình Thiên mãi mãi là bậc hậu bối.

Đã là bậc hậu bối thì phải hành lễ trước những trưởng bối của mình. Tuy nhiên, sau đó họ mới biết, chính mình đã nghĩ quá nhiều rồi.

Sao khi Cao Phong đến nhà tổ tiên họ Cao để bái lễ với ông Cao xong, anh liền ra ngoài chào những người mà anh đã gặp, sau đó trực tiếp trở về nơi ở của mình.

Đừng nói đến việc thăm hỏi bọn họ, ngay cả ý định đến chào hỏi bọn họ còn không có.

Thậm chí ngay cả lão phu nhân Cao mà Cao Phong còn không thèm để mắt đến.

Lúc này, mọi người trong nhà họ Cao đề chết lặng.

Cái cậu Cao Kình Thiên này là có ý gì chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK