Chương 730
Tất cả mọi người đều im lặng, đang bị sốc vì chứng kiến điều này.
Không ai lên tiếng, chỉ có tiếng nói của Cao Phong và Lý Khải Kiệt trong toàn bộ khu nhà.
Những người khác vào lúc này dường như chết lặng.
Kim Ngọc Dung từ từ bình phục cơn điên và khó tin nhìn Cao Phong.
Vừa rồi cô ta nói là Cao Phong rời khỏi thành phố Hà
Nội thì cũng chỉ là rác rưởi.
Nhưng hiện tại một tập đoàn đa quốc gia như tập đoàn Hà Đô lại đặc biệt tới chúc mừng Cao Phong, chuyện này làm sao không sốc chứ?
Nhìn thấy Cao Phong vừa nói vừa cười với Lý Khải Kiệt, nhiều người nhà họ Kim vô cùng khó hiểu.
Làm sao mà Cao Phong lại có thể ngồi với một nhân vật lớn như Lý Khải Kiệt chứ?
Là tổng giám đốc khu vực Châu Á của tập đoàn Hà Đô, thì tài sản cũng phải hai nghìn tỷ.
Đứng đằng sau tập đoàn Hà Đô là một tập đoàn đa quốc gia có giá trị gần hai mươi nghìn tỷ.
Còn Cao Phong chỉ là người ở rể của nhà họ Kim, cho dù gần đây có quan hệ với nhiều người vẫn không thoát khỏi thân phận ở rể.
Hai người này rõ ràng là một trên trời, một dưới dưới đất, làm sao có thể ngồi nói chuyện cùng nhau chứ?
Nhưng dù họ có tin hay không thì sự thật vẫn ở trước mắt.
“Này, ông Lý Khải Kiệt, cậu Phong?” Tần Chung Thành rất tinh tường, ông ta ngay lập tức đi đến làm quen.
“Chỗ này kín rồi. Cao Phong xua tay.
Tần Chung Thành sửng sốt, bên cạnh Cao Phong rõ ràng vẫn còn mấy chỗ ngồi.
“Bạn của tôi, ông không nghe thấy lời của anh Phong sao? Cậu ấy nói rằng nơi này đã kín rồi!” Lý Khải Kiệt nói ngay lập tức.
“À…tôi, được, được… Tần Chung Thành lập tức đổ mồ hôi lạnh, không dám làm phiền nữa.
Mọi người có mặt đều có rất nhiều thắc mắc.
Tuy nhiên, không ai có thể giúp họ trả lời.
Bà cụ Kim mở miệng, nhưng không nói gì, bà ta thở dài rồi ngồi xuống.
Cả tiệc mừng thọ vẫn tiếp tục trong bầu không khí kỳ lạ này.
Khi mọi người nói chuyện, họ đều thấp giọng vì sợ làm phiền cuộc trò chuyện của Cao Phong và Lý Khải Kiệt “Ông Lý Khải Kiệt, ông cứ ngồi đi, tôi còn một số việc cần làm.” Cao Phong nói với Lý Khải Kiệt ngay khi bữa tiệc mừng thọ sắp kết thúc.
Món quà cuối cùng mà Cao Phong đã chuẩn bị cho mọi người trong nhà họ Kim!
“Cậu Phong cứ tự nhiên.” Lý Khải Kiệt cười đáp.
Sau sự kiện hôm nay, ông ta và Cao Phong đã thân thiết hơn, đây là điều khiến ông ta vui nhất. Cao Phong gật đầu, hai tay chống đỡ cái bàn, sau đó chậm rãi đứng lên.
Sau khi Cao Phong vừa đứng dậy, ánh mắt của mọi người lại tập trung vào Cao Phong.
Âm thanh của những cuộc trò chuyện cũng dừng lại đột ngột và biến mất ngay lập tức.
Toàn bộ nơi này trở lên yên tĩnh.
“Lúc nãy tôi đã nói là hôm nay tôi chuẩn bị quà.” Cao Phong nhẹ giọng nói.
Nói xong, Cao Phong vòng qua cái bàn đi đến phía trước.
Trong chốc lát mọi người sửng sốt, sau đó đều hiểu ra.
Khi tất cả người trẻ tuổi nhà họ Kim đều tặng quà cho bà cụ Kim, chỉ có Cao Phong là không lấy ra, lúc đó thậm chí Kim Ngọc Dung còn chế nhạo vài câu
Bây giờ Cao Phong định lấy quà ra sao?
Kim Hồng Vũ và Kim Ngọc Dung có chút chấn động và không tự chủ được lùi lại một chút.
Cao Phong sẽ không tấn công bọn họ chứ?
Tuy nhiên, Cao Phong thậm chí không có hứng thú nhìn bọn họ, anh không chớp mắt đi về phía trước.
Khi đến trung tâm, bước chân của Cao Phong chậm lại.
Hai tay chống eo, tư thế ngạo nghễ này, được mọi người vây quanh như hạc trong bầy gà.
Ở xung quanh cộng thêm bà cụ Kim đang ở phía trước, những người này đều nhìn về phía Cao Phong.
“Món quà này không phải dành cho một mình bà nội, mà là của cả nhà họ Kim.
“Tuy nhiên, chỉ có một lần.
“Món quà hôm nay, tôi chỉ đưa cho một người, và đó chính là ân nhân của tôi, ông cụ Kim!”