Mục lục
Rể quý rể hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai (full) – Truyện tác giả: Nhật Đồng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 712

Đám người nhà họ Kim ở xung quanh đang chỉ trỏ bàn tán cùng với mấy ông chủ nhà giàu quyền thế mà họ kết thân.

Để Kim Tuyết Mai cảm thấy bốn người nhà cô giống như khỉ trong vườn thú, mua vui cho người khác vậy.

“Haizz, Tuyết Mai, bên anh sắp hết chỗ rồi, hay là cho anh mượn chỗ bên bọn em nhé?”

Kim Hồng Vũ đứng dậy, hỏi Kim Tuyết Mai với thái độ cot nha.

Kim Tuyết Mai im lặng hai giây rồi nói: “Người đến đều là khách, khách muốn ngồi đâu cũng được.

“Hahaha! Em Tuyết Mai hiểu chuyện thật đấy, chẳng trách bà nội lại coi trọng em.”

“Không được, chỗ của chúng tôi không đủ để ngồi, thế nên tiết kiệm thì hơn.” Đúng lúc này Cao Phong bình thản nói.

Kim Hồng Vũ sững sờ, sau đó cười chế giễu, những người khác cũng cười cợt nhả.

Bốn người ngồi bảy tám cái bàn, còn không đủ chỗ? Hahaha! Đúng là nực cười thật đấy! “Này, Hồng Vũ ngồi xuống đi, bọn chú nể mặt chủ tịch Mai nên mới đến, cháu để bọn chú ngồi cùng với người bên cạnh, chẳng phải là đuổi bọn chú đi sao?”, Chu Hữu Tài cố ý tỏ vẻ tức giận nói.

“Ôi chào chú Chu, cháu không có ý đó, cháu chỉ tiện mồm nói thôi, kết quả người ta cũng đâu cho chúng ta ngồi đâu!” Kim Hồng Vũ vội cười nói.

Bà cụ Kim ngồi ở vị trí đầu tiên nhìn thấy cảnh này, không chịu nổi bèn khẽ lắc đầu, trong lòng thấy vô cùng thất vọng.

Đều là con trai của ông cụ Kim, sao Kim Ngọc Hải lại tệ như vậy chứ?

Tên Kim Phúc Khang mặc dù ăn chơi lêu lổng, kém cỏi dốt nát, nhưng ít nhiều cũng có quen biết với một số người, đây đều là sức mạnh về sau có thể dùng tới!

Ở nhà dựa dẫm vào bố mẹ, ra ngoài nhờ cậy bạn bè. Lang thang kiếm sống ở bên ngoài, nhiều bạn thì nhiều đường đi, ít bạn thì ít cơ hội, Kim Ngọc Hải chẳng quen biết ai, sao có thể kế thừa sản nghiệp nhà họ Kim chứ?

Mặc dù bây giờ Kim Tuyết Mai điều hành tổng công ty nhà họ Kim, nhưng suy cho cùng thì nền móng vẫn chưa sâu, một người con gái cũng chẳng thể nào có nhiều mối quan hệ được.

Sau này phải tìm cơ hội, để Kim Nhạc Sơn quay trở lại công ty.

Bà cụ Kim vừa nảy ra cái ý nghĩ này, nhân viên gác cửa lại hô to một câu.

“Tổng giám đốc Dương của công ty TNHH bất động sản Vương Thành đến chúc mừng!”

Nghe thấy giọng nói này, đám người Kim Nhạc Sơn và Kim Phúc Khang đều thấy bất ngờ.

Bất động sản Vương Thành không nổi danh lắm ở thành phố Hà Nội, nhưng cũng không phải là công ty nhỏ.

Nghe nói chủ của bất động sản Vương Thành là một nữ cường thương nghiệp thực sự, tuổi còn trẻ mà đã có thủ đoạn lợi hại giúp công ty Vương Thành phát triển nhanh đến chóng mặt.

Chỉ là bọn họ chưa từng tiếp xúc với công ty này!

Lúc đám đông đang tò mò khó hiểu, một người phụ nữ cao ráo, khí chất mạnh mẽ dẫn theo hai trợ lý, từ ngoài cửa bước vào trong.

Người phụ nữ này trông tầm ba mươi tuổi, cô nở nụ cười nhạt, từng cử chỉ hành động đều rất có khí chất “Chị Dương!” Kim Tuyết Mai sững sờ, vội đứng dậy chào hỏi tổng giám đốc Dương.

“Chủ tịch Mai, có chút chuyện nên hơi chậm trễ, đừng trách nhé.” Chị Dương cười hững hờ, khách khí nói với Kim

Tuyết Mai.

“Không đâu ạ.” Kim Tuyết Mai vội xua tay.

“Bất động sản Vương Thành, chúc bà cụ Kim phúc như Đông Hải, thọ tỷ Nam Sơn.” Chị Dương chúc bà cụ Kim, đặt quà mừng trên bàn rồi đến ngồi bên cạnh Kim Tuyết Mai.

Bà cụ Kim gật đầu, trong ánh mắt thể hiện sự bất ngờ, Kim Tuyết Mai thực sự có quen biết với người khác sao?

Sắc mặt hai vợ chồng Kiều Thu Vân mới dễ chịu hơn chút.

Cuối cùng thì bên bọn họ không phải chỉ có mỗi bốn người, ít nhiều cũng đỡ ngượng ngùng hơn.

Kim Nhạc Sơn cũng thấy hơi bất ngờ, không ngờ rằng phía nhà Kim Ngọc Hải năm nay lại phá vỡ kỷ lục không, cũng thú vị đấy.

“Xì, có mỗi một người thôi mà? Làm chủ tịch mà chẳng quen biết ai, bất tài quá rồi đấy” Kim Hồng Vũ bĩu môi.

Kim Ngọc Dung cũng hừ lạnh lùng một tiếng, rồi nói một mình: “Đến đi, đến càng nhiều càng tốt, nếu không thì làm sao để cho nhiều người biết đến phần quà thứ hai của mình chứ? Haha.

Lúc đầu đám đông ùn ùn kéo đến chúc mừng, về sau người đến cũng thưa dần. Cứ cách một lúc lại đến một người, cuối cùng người gác cửa cũng được thả lỏng.

“Tổng giám đốc Tiền của công ty Jiesta Protect & Gamble đến chúng mừng!”

“Ông chủ Châu của tập đoàn Hồng Thịnh đến chúc mừng!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK