Chương 70
“Xin quý khách chờ một chút, tôi sẽ lập tức thanh toán cho cô, xin hỏi họ tên và số điện thoại của cô ạ?” Nhân viên thu ngân hỏi rất chuyên nghiệp.
Ở những cửa hàng thời trang hàng hiệu quốc tế, mỗi khách hàng đều phải lưu lại thông tin, để sử dụng cho các chính sách hậu mãi và bảo hành.
Kim Tuyết Mai nói tên mình và số điện thoại, trong lòng nhẩm tính, không biết tiền mặt trong thẻ mình có đủ chi trả hai món hàng này hay không.
“Thế nào Cao Phong, thật sự để cho Tuyết Mai tự mình trả tiền à? Lúc nãy tôi còn tưởng là anh định tặng quà cho Tuyết Mai cơ đấy.” Hạ Vy ở bên cạnh nói với giọng cực kỳ khó nghe.
“Chỉ cần cái tên của Tuyết Mai là có thể thanh toán rồi, không đến lượt tôi ra tay đâu.” Cao Phong thần sắc trầm ngâm nhìn nhân viên thu ngân.
“Phụtttttt, da mặt anh thật dày quá đấy.” Hạ Vy đảo lia lịa cặp mắt trắng dã.
“Xin chào quý khác, sau khi chiết khấu, tổng cộng là hai trăm triệu chẵn, xin hỏi quý khách muốn cà thẻ hay trả tiền mặt?” Nhân viên thu ngân ngẩng đầu lên nói.
“Cà, cà thẻ đi…” Kim Tuyết Mai vừa nói, vừa từ lấy thẻ ngân hàng trong túi xách ra.
Nhưng động tác của cô có hơi do dự, chi ra hai trăm triệu để mua hai món hàng này, có đáng không?
“Ai da, Tuyết Mai, mới vừa rồi không phải Cao Phong có nói, bảo cái tên của cậu chính là tiền sao, bảo anh ta nhắc lại tên cậu một chút xem nào, xem có thể tính tiền được hay không, ha ha!” Hạ Vy cười lớn.
“Quý khách nói đùa rồi.” Nhân viên thu ngân cười nhạt một tiếng.
“Nếu cô đã muốn thấy như vậy, vậy thì tôi sẽ cho cô xem thử một lần.” Cao Phong liếc nhìn Hạ Vy một cái, sau đó trực tiếp đi đến phía trước, đưa tay nắm lấy bàn tay cầm thẻ tín dụng của Kim Tuyết Mai.
“Thưa ngài, ngài muốn thanh toán cho cô ấy sao?” Nhân viên thu ngân khách sáo hỏi.
“Không, tôi đến chỉ để nói với cô một chuyện” Cao Phong nhàn nhạt nói.
“Chuyện gì ạ?” Nhân viên thu ngân có chút kinh ngạc.
“Anh ta muốn nói với cô anh ta tên là Cao Phong, anh ta nói tên anh ta có thể thay cho tiền, ha ha!” Hạ Vy ở bên cạnh cười nhạo.
Khách hàng trong cửa hàng nghe được động tĩnh bên này, cũng là không nhịn được bật cười ồ lên.
Ở chỗ khác nói nhăng nói cuội thì thôi, lại còn nói nhăng nói cuội ở trong cửa hàng Chanel, đây không phải là hề hước chứ là cái gì?
Ở những nơi như thế này, không có tiền thì đừng có bước vào, có được không?
“Thưa ngài, xin ngài đừng làm khó dễ chúng tôi ạ, chúng tôi chẳng qua chỉ là nhân viên, cái tên Cao Phong này, chúng tôi không biết.” Nhân viên thu ngân mang vẻ lúng túng trên mặt, cảm thấy mình có phải gặp người bị bệnh thần kinh hay không?
“Không sao, tôi chỉ muốn nói, cô ấy tên là Kim Tuyết Mai.” Cao Phong chỉ vào Kim Tuyết Mai.
“Vâng, cái này tôi biết, mới vừa rồi tôi đã lưu thông tin của cô Tuyết Mai rồi.”
“Cô Kim Tuyết Mai, lần đầu đến cửa hàng chúng tôi mua sắm, chiết khấu dành cho khách hàng mới nhiều nhất là 0,05%.” Nhân viên thu ngân vẫn rất lễ phép.
Hạ Vy nghe đến đây cũng muốn mở miệng chế nhạo, Kim Tuyết Mai cũng hơi hơi đỏ mặt, không kịp suy nghĩ vội vàng móc thẻ tín dụng ra.
“Thanh Lan, em vưa nói gì, cái gì Kim, Kim Tuyết Mai?” Ngay lúc này, một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi bước nhanh đến, lo lắng hỏi.
“Cửa hàng trưởng! Là như vầy…”
“Em trả lời cho chị trước đã, cô Kim Tuyết Mai… có phải cô Kim Tuyết Mai không?” Cửa hàng trưởng căn bản không muốn nghe nhiều lời, trực tiếp phất tay cắt ngang.
“Dạ, là vị khách hàng này…” Nhân viên thu ngân phát hiện cửa hàng trưởng có gì đó kỳ lạ, bèn vội vàng chỉ vào Kim Tuyết Mai nói.
“Trời ơi! Quý khách, quý khách chính là Kim Tuyết Mai phải không? Xin hỏi quý khách có đúng là Kim Tuyết Mai không?” Cửa hàng trưởng vội vàng quay đầu lại, vẻ mặt đầy kính cẩn nhìn Kim Tuyết Mai hỏi.
Nụ cười trên mặt Hạ Vy hơi cứng lại, biểu cảm khinh thường của những khách hàng chung quanh cũng biến thành kinh ngạc.
Chuyện gì vậy, hình như có gì đó không đúng thì phải!
“Tên cô ấy đây.” Cao Phong chỉ vào hóa đơn thanh toán mà nhân viên thu ngân đang làm.
Cửa hàng trưởng vội vàng cầm hóa đơn lênbằng hai tay, cẩn thận xem kỹ một lượt, càng xem trên mặt càng tỏ ra khiếp sợ.
“Cô Tuyết Mai, xin hỏi, tôi có thể xem thử chứng minh nhân dân của cô hay không?” Cửa hàng trưởng hết sức sợ sệt hỏi.
Kim Tuyết Mai có chút nghi ngờ, cần chứng minh làm gì?
“Em đưa cho cô ấy đi.” Cao Phong ở bên cạnh nhàn nhạt nói.
Trong lòng Kim Tuyết Mai có rất nhiều nghi vấn, nhưng vẫn lấy chứng minh nhân dân ra.
“Xin chờ cho một chút!” Cửa hàng trưởng nhận lấy chứng minh nhân dân, trực tiếp bước đến quầy thu ngân, hai tay lập cập gõ vào bàn phím, nhập số chứng minh nhân dân của Kim Tuyết Mai vào máy tính.
Trong cửa hàng, bất kể nhân viên bán hàng hay là khách hàng, tất cả đều dừng lại động tác trong tay, đồng loạt đưa mắt nhìn qua phía bên này.
Một giây kế tiếp, cửa hàng trưởng đột nhiên mắt chữ 0 mồm chữ A!
“Kính thưa cô Tuyết Mai, cô chính là thành viên Diamond của cửa hàng chúng tôi ạ! Cô được hưởng rất nhiều đặc quyền, ví dụ như được mặc thử trước trang phục mới vừa lên kệ, tất cả sản phẩm đều được giảm năm chục phần trăm, ngoài ra còn có đãi ngộ dành cho thành viên Diamond!”
“Cô… sao cô lạ không nói trước ạ!” Cửa hàng trưởng hết sức sợ sệt nói.
Nghe nói vậy, Kim Tuyết Mai hoàn toàn ngây ngẩn, Hạ Vy bị giật mình, còn Cao Phong vẫn giữ vẻ mặt bình thản dửng dưng.
Trong cửa hàng, ngoàinhân viên bán hàng còn có khách hàng, cùng với nhân viên thu ngân mới vừa mới tiếp đãi Kim Tuyết Mai, toàn bộ đều mở to miệng, không thể tưởng tượng nổi nhìn Kim Tuyết Mai.
Kim Tuyết Mai mặc dù dáng vóc quả thật không tệ, nhưng quần áo mặc trên người hoàn toàn không có vẻ gì đắt tiền, chỉ với sự xoàng xĩnh đó của cô mà lại là thành viên Diamond của hãng hàng hiệu quốc tế Chanel ?
“Tôi và một người bạn ta cùng làm một tấm thẻ thành viên, hạn ngạch tiêu dùng là hai tỷ ở Chanel, vậy mà mới chỉ là thành viên Platin thôi.”
“Thành viên Diamond cao hơn rất nhiều lần so với Platin à? Vậy phải đặt trước bao nhiêu tiền mới được?”
“Không thể tin được, thật sự là nhìn người không thể nhìn bề ngoài, nói không chừng người bạn trai đi bên cạnh cô gái này, cũng không phải là người đơn giản đâu!”
Kim Tuyết Mai và Hạ Vy nghe được tiếng bàn tán chung quanh, sắc mặt Hạ Vy trong nháy mắt trở nên đen sì, còn vẻ mặt Kim Tuyết Mai thì hoàn toàn ngu người rồi.
“Các vị, có phải có nhầm lẫn gì không?” Kim Tuyết Mai có chút nghi ngờ, cô hoàn toàn không bị mất trí nhớ mà từ lúc nào mình có thẻ thành viên ở đây cơ chứ.
“Không lầm đâu ạ, thưa cô Tuyết Mai, chính là cô đấy ạ, số chứng minh nhân dân hoàn toàn chính xác!” Cửa hàng trưởng kính cẩn trả lời.
“Vậy, thật sự có thể giảm năm chục phần trăm?” Kim Tuyết Mai ngập ngừng một chút, sau đó vui vẻ hỏi.
Nếu là như vậy, hai món hàng này có thể tiết kiệm được cả trăm triệu chứ ít gì, vậy cũng không đến nỗi lỗ vốn cho lắm.
Một trăm triệu đồng, Kim Tuyết Mai dù đau lòng vẫn có thể chấp nhận.
“Dĩ nhiên có thể, toàn bộ sản phẩm trong cửa hàng, bao gồm cả nước hoa, dây chuyền Chanel, cô đều có thể hưởng ưu đãi giảm năm chục phần trăm.” Cửa hàng trưởng nói giọng chắc chắn.
“Được ! Vậy thì cà thẻ cho tôi đi!” Kim Tuyết Mai đầu tiên nhìn Cao Phong một cái, sau đó vui vẻ lấy thẻ tín dụng ra.
“Không cần đâu ạ! Thưa cô Kim Tuyết Mai, chỉ với cái tên này của cô, cũng đáng giá rất nhiều tiền, những món đồ này, coi như là cửa hàng chúng tôi tặng cho cô!” Cửa hàng trưởng trực tiếp khoát tay cự tuyệt.
Mọi người một lần nữa kinh ngạc, cả trăm triệu sản phẩm Chanel, vậy mà lại tặng miễn phí ?
Sắc mặt của Hạ Vy, trong nháy mắt tím như gan lợn luộc!
Cao Phong lúc nãy có nói, tên của cô chính là tiền rồi! Lúc đó Hạ Vy còn coi thường cười nhạo Cao Phong.
Mà bây giờ thì sao, cái tên Kim Tuyết Mai này, lại thật sự trở thành tiền lấy ra dùng được, điều này làm cho Hạ Vy cảm thấy đau như ai tát vào mặt.
“Vậy thì không được, không làm thì không nhận, nếu như không thu tiền, vậy thì mấy món đồ này tôi cũng không cần!”
Thái độ của Kim Tuyết Mai rất kiên định, không thu tiền tuyệt đối không được.
“Tuyết Mai cậu có bị ngu hay không, có ngu hay không vậy? Cậu không muốn nhưng mà tôi muốn!” Hạ Vy ở bên cạnh không ngừng gào lên với Kim Tuyết Mai, nhưng Kim Tuyết Mai bịt tai không nghe.
Cao Phong lắc đầu cười nhạt, có lẽ đây chính là khác biệt lớn nhất của hai người.
“Vậy… Được rồi, thanh toán cho cô Tuyết Mai làm, làm đúng chính sách giảm năm chục phần trăm cho cô ấy” Cửa hàng trưởng không thể không gật đầu đồng ý.
Kim Tuyết Mai lần nữa đưa thẻ cho nhân viên thu ngân, nhưng mà, cửa hàng trưởng vẫn không chịu nhận, mà trả thẻ lại cho cô.
“Cô Tuyết Mai, trong thẻ thành viên của cô có hạn ngạch chi tiêu, cho nên cô căn bản không cần chi trả nữa, trực tiếp trừ tiền trong thẻ thành viên là được rồi.” Cửa hàng trưởng khách sáo nói.
“Thật á?” Kim Tuyết Mai và Hạ Vy đồng thời thốt lên.