Chương 604
Ở Thành phố Hà Nội, có hai nhà có thể lực lớn đã mua bất động sản trong này. Trong đó có một cái là Tập đoàn Thiên Long.
Lúc này, ở tầng thứ năm của khu dân cư cao cấp Bồng Thiên, có một căn biệt thự vô cùng nguy nga.
Từ độ cao này, có thể quan sát được phần lớn cảnh quan của Thành phố Hà Nội. Nhìn ra xa hơn sẽ thấy cảnh đêm của hơn nửa Thành phố Hà Nội, ánh đèn của hàng vạn ngôi nhà cực kỳ chói sáng.
Bên trong căn biệt thự, có tới hơn một trăm người đàn ông cao lớn, mặt lạnh lùng đứng canh gác ở khắp nơi. Ba trăm sáu mươi độ không có góc chết, đảm bảo an toàn tuyệt đối cho biệt thự.
Những người này cực kỳ nghiêm túc. Nhìn giống như bọn họ đứng rải rác ngẫu nhiên, nhưng trên thực tế, bọn họ lại gắn kết chặt chẽ với nhau.
Khi một người có dấu hiệu kỳ lạ, thì sẽ giống như rút dây động rừng, ngay lập tức, những người khác sẽ chú ý tới và hợp sức lại với nhau.
Trong vòng bán kính năm trăm mét của biệt thự, chính là vùng cấm riêng tư, những người không có phận sự không được vào.
Lúc này, trên tầng thượng của căn biệt thự.
Một người đàn ông mạnh mẽ và cường tráng mặc bộ quần áo màu đen, anh ta đứng thẳng người, trên người toát ra khí thế lạnh lùng.
Mặt anh ta không rõ biểu cảm, vẫn đứng yên. Hai mắt anh ta nhìn thẳng về phía trước, nhìn như bình tĩnh nhưng thực ra đáy mắt cất giấu sự lạnh lùng.
Người đàn ông mạnh mẽ này dẫn đầu hơn mười người cường tráng khác bảo vệ sân thượng thành tầng tầng lớp lớp. Ở chỗ mép sân thượng nhà có hai người đang đứng. Trong đó, một người chính là Vu Đường Bân, người đã xuất hiện trong bữa tiệc rượu của công ty.
Người khác là một người đàn ông trung niên đứng quay lưng lại với Vu Đường Bản. Ông ta đứng nhìn về phía xa của Thành phố Hà Nội, nhìn về phía ánh đèn từ những ngôi nhà, tựa như bậc đế vương đang ngắm nhìn giang sơn của mình. Ông ta đứng nghiêm không động, thực ra lại rất thu hút và cực kỳ mạnh mẽ.
Đó là Long Chí Minh, Chủ tịch của Tập đoàn Thiên Long, là Hội trưởng đương nhiệm của Hội Thương mại Giang Nam, là người sở hữu số tài sản lên tới mấy trăm tỷ.
Tại bữa tiệc rượu, Vu Đường Bẫn được mấy trăm người kính trọng nên địa vị của ông ta cũng cao hơn.
Nhưng mà, lúc này, khi chứng kiến sự yên lặng này, người ông ta cũng khom lại giống như người giúp việc.
“Ông Minh, nếu phát ra tin tức ông đã trở lại thì tôi chắc chắn hàng ngàn người ở Thành phố Hà Nội sẽ tới chào đón ông trở về đấy.” Vu Đường Bân nhỏ giọng nói.
Long Chí Minh không xoay người lại, cũng không trả lời. Tựa như với ông ta, Thành phố Hà Nội không đáng giá để nhắc tới vậy.
Nhưng mà nếu như không có giá trị thì ông ta cũng sẽ không để nơi mình đã gây dựng nên bị người khác chiếm mất.
“Hôm nay, kết quả công kích bất động sản Phong Mai sao rồi?” Long Chí Minh chậm rãi nói, giọng điệu của ông ta cực kỳ bình tĩnh.
Giống như những chuyện trên đời này không thể khiến ông ta có dao động nào dù chỉ một ít.
“Thưa ông Minh, có hiệu quả rõ rệt. Cổ phiếu của bất động sản Phong Mai đang giảm mạnh và tiền vốn luận chuyển gặp khó khăn. Vu Đường Bẫn vội vàng trả lời.
Người đàn ông trung niên gật đầu, vẫn giống như trước đứng thẳng người.
Vũ Ngạn Bần trầm ngâm một lát rồi cẩn thận hỏi: “Ông Minh, tại sao chúng ta lại không dùng sức lức ở nước ngoài? Nếu như thế thì bất động sản Phong Mai chắc chắn sẽ bị chúng ta diệt trừ tận gốc rồi.”
“Nhưng bất động sản Phong Mai dựa vào nhà họ Cao ở Thành phố Đà Nẵng. Nếu chúng ta hành động thì dĩ nhiên bọn họ cũng sẽ ra tay”
“Ngày mai, chúng ta sẽ không nói về bất động sản Phong Mai nữa, nhà họ Cao không có hành động thì thế lực của Tập đoàn Thiên Long ở nước ngoài cũng không”
Vũ Đường Bân hiểu được ý sâu xa của ông ta, ông ta gật đầu, cũng không nói nữa.
“Khi nào thì Tuấn Hạo về vậy?” Long Trí Nghiệp trầm mặc nói.
“Thưa ông Long, cậu chủ Tuấn Hạo đang đàm phán với lại một số bộ phận phản động nhỏ. Nếu như không đồng ý thì sẽ thẳng thừng tiêu diệt đối phương luôn.
“Chờ tới khi xử lý xong việc này sẽ trở về. Chắc là mấy ngày nữa.” Vu Đường Bẫn trả lời chi tiết.
Long Chí Minh khẽ gật đầu nói: “Hãy nhớ kỹ Tập đoàn Thiên Long và bất động sản Phong Mai chưa thể phân thắng bại. Không cho phép nó hành động hấp tấp “Tôi muốn nhìn xem, Lâm Vạn Quân lắm mưu nhiều kế sẽ làm gì. Liệu cuối cùng, ông ta có thể chịu đựng được sự tấn công của Tập đoàn Thiên Long chúng ta hay không?” Vu Đường Bẫn vội vàng gật đầu: “Vâng thưa ông Minh”
“Còn về Cao Phong, ông có ý tưởng gì không? Chuyện của nhà họ Ngô có phải do anh ta làm không?” Long Chí Minh nói “Đúng thế thưa ông Minh. Tuy rằng mọi tin tức bị phong tỏa chặt chẽ. Nhưng các dấu hiệu đã chỉ ra Cao Phong là người làm nó.” Vu Đường Bẫn gật đầu.
Long Chí Minh trầm ngâm trong hai giây, giọng điệu hơi không xác định: “Ông nói xem, Cao Phong, còn có nhà họ Cao ở Thành phố Đà Nẵng..
Vu Đường Bẫn hơi sửng sốt, sau đó nói: “Ông Minh lo lắng nhiều rồi! Tôi đã điều tra rõ ràng về Cao Phong. Ba năm trước, anh ta đi tới Thành phố Hà Nội, sau đó thì làm con rể của nhà họ Kim.
“Ba năm qua, anh ta vẫn dựa vào nhà họ Kim. Mọi người đều nói anh ta là tên vô dụng. Gần đây, anh ta có quen biết một ít mạng lưới quan hệ thông qua bữa tiệc của Lâm Vạn Quân.”
“Ông nói anh ta mà có quan hệ thì sẽ để mình rơi vào tình huống như hiện tại sao?” Vu Đường Bân phân tích nói ra.
“Ông có thể chắc chắn sao?”Long Chí Minh khẽ nhíu mày.
Vu Đường Bản đặt tay lên trước ngực nói: “Ông Long, tôi xin cam đoan.” Long Chí Minh trầm mặc sau đó gãi đầu và không nói gì.
Thời gian một ngày trôi qua, trong nháy mắt, đã ba ngày trôi qua từ khi Cao Phong triệu tập các thế lực với nhau.
Ba ngày này, cả Thành phố Hà Nội rung chuyển đến mức khiến cho lòng người cảm thấy hoảng sợ.
Trong lúc đó, Tập đoàn Thiên Long và bất động sản Phong Mai có nổ ra cơn bão tranh chấp. Có vẻ như có thể thổi sạch Thành phố Hà Nội trong nháy mắt.
Đây là một cuộc chiến tranh không có khói thuốc súng.
Nhưng áp lực và khủng hoảng kinh tế mà nó gây ra, không kém gì khủng hoảng mà chiến tranh gây ra cho mọi người.
Tập đoàn Thiên Long bắt tay với Hội làm ăn Hà Nội, cho thấy lực lượng đứng đầu thành phố Hà Nội, toàn diện công kích bất động sản Phong Mai.
Với tư cách là một thế lực mới nổi, bất động sản Phong Mai không hề e ngại, hợp sức với các tập đoàn và công ty đối tác, cùng nhau chống lại tập đoàn Thiên Long.
Hai bên chiến đấu với nhau về giá, chiến tranh thương mại trên thị trường chứng khoán và tấn công các nền tảng internet cốt lõi của nhau, các loại phương pháp khác nhau lần lượt xuất hiện.
Toàn bộ thành phố Hà Nội tựa như một chiếc thuyền con giữa tâm của cơn lốc, bị thế lực của hai bên tàn phá không ngừng. Đều là sản phẩm loại một, trong ngày đầu tiên giả cả bỗng nhiên tăng vọt hơn mười lần, nhưng đến ngày thứ hai thì trở nên vô giá trị, đến ngày thứ ba lại tăng vọt hơn mười lân.
Giá trị cổ phiếu của hai bên cũng giống như một chiếc thuyền nhỏ trong cơn sóng lớn, thăng trầm, lên xuống vô cùng bất ổn.