Mục lục
Rể quý rể hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai (full) – Truyện tác giả: Nhật Đồng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2573

“Dù thế nào đi nữa em cũng không từ bỏ Tông Trạch đâu, cha không thể ngăn cản bọn con được.” Cao Mỹ Lệ vẫn kiên quyết.

Cao Phong cười nhạt, biết ngay mà, cho nên tiền cược này chẳng có nghĩa lý gì.

Đánh cờ như nhìn người, Cao Phong muốn đánh cờ, chẳng qua cũng chỉ để nhìn xem, rốt cuộc Cao Dật Sơn này là người như thế nào.

“Mời chú Sơn đi trước.”

Cao Phong tùy tay hạ cờ, tay cầm con cờ trắng, nhàn nhạt mở miệng.

Cao Dật Sơn do dự hai giây, sau đó bắt đầu từ từ hạ cờ.

Vừa rời tay khỏi cờ.

“Cộp!”

Tay của Cao Dật Sơn lúc này vừa mới nâng lên, còn chưa hoàn toàn đưa ra khỏi bàn cờ, viên cờ trắng của Cao Phong đã hạ xuống.

“Đây…”

Cao Phong sửng sốt, lại một lần nữa đặt một viên cờ xuống.

“Cộp!”

Cờ của Cao Phong lại hạ xuống tiếp.

Toàn bộ quá trình trên, Cao Phong giống như đang đùa giỡn.

Thậm chí là lúc hạ cờ cũng như đang cưỡi ngựa xem hoa, hệt như tiện tay mà đánh.

Làm cho người ta không thể hiểu rõ, rốt cuộc anh đã bắt đầu như thế nào, tiến công và phòng thủ ra sao.

Cao Dật Sơn âm thầm kinh ngạc, loại người này chính là kiểu thế cờ không ổn, tiện tay đánh xuống, thích thế nào đi thế ấy.

Hoặc là đã sớm tính toán trước, nước đi trông như hỗn loạn, nhưng trên thực tế đã sớm vẽ ra một tấm bản đồ trong đầu.

Trông Cao Phong bình tĩnh như thế, càng giống loại thứ hai hơn!

Nhưng mà Cao Dật Sơn tự nhận mình có tài nghệ đánh cờ không kém, không thể nhận thua như vậy.

Cờ của hai người càng đánh càng nhiều, trong lòng Cao Dật Sơn dần sinh ra sự khinh bỉ.

Nếu như lúc vừa mới bắt đầu, bàn cờ như mảnh đất lớn trống trải, cho nên Cao Phong mới có thể hững hờ như vậy thì vẫn còn nói được.

Nhưng hiện tại, bàn cờ đã đầy gần phân nửa, Cao Phong còn đang tiện tay đánh cờ, đồng thời nước đi không có quy tắc, trông thật hỗn loạn.

Đây không phải là đợi ông ta ăn sạch anh sao?

“Tôi thấy vừa rồi cậu Phong vừa đánh giá tài nghệ của tôi chỉ được vẻ ngoài khí thế, vậy cách đánh cờ này của cậu Phong chẳng phải là không bằng kẻ đẹp mã như tôi sao?” Rốt cuộc Cao Dật Sơn cũng nở mày nở mặt.

Liễu Tông Trạch nhẹ nhàng nhíu mày, nhìn nước đi của Cao Phong lúc này đúng là không có kết cấu gì, hệt như chia năm xẻ bảy.

Trái lại, phía bên Cao Dật Sơn, thế cờ của ông ta dâng trào khí thế hợp quy tắc, mười sáu đường trên bàn cờ ngay hàng thẳng lối, phòng thủ nghiêm ngặt, đúng là một bố cục đầy khí thế.

Dưới tình huống này, Cao Phong lấy gì để thắng đây?

Một người chơi nghiệp dư lại đi đấu với người chơi chuyên nghiệp, đây đúng là hành động lao đầu vào chỗ chết.

“Người bình thường thì làm sao có thể hiểu được nước cờ của tôi?”

Cao Phong cười nhạt, nói: “Đi thêm ba bước nữa xem!”

“Được! Vậy tôi đi thêm ba nước nữa!”

Cao Dật Sơn không thèm để vào mắt, lại một lần nữa hạ cờ, bắt đầu áp sát Cao Phong.

Ông ta vô cùng tin tưởng, chỉ sau ba nước nữa, chắc chắn Cao Phong sẽ tan tác.

“Cộp!”

Cao Phong lần nữa hờ hững hạ cờ.

Cao Dật Sơn thấy thế thì mừng lắm, có vẻ Cao Phong vẫn chưa phát hiện ra ý đồ của ông ta, thế là ông ta vội vàng hạ cờ.

“Cộp!”

Sau đó Cao Phong cũng hạ nước cờ thứ hai.

Nhưng mà cho tới bây giờ, thế cờ của Cao Phong vẫn chia năm xẻ bảy, thoạt nhìn giống như đội hình của quân bại trận.

Nước cờ vô cùng hỗn loạn, hệt như học sinh tiểu học đánh cờ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK