Chương 416
“Cao Phong, từ từ nói, nhất định phải từ từ giải thích…” Đường Ngọc Diệp vội đi hai bước sau đó cúi đầu đứng lại.
Trong lòng thật ra vô cùng hoảng hốt, hoàn toàn không biết bây giờ nên làm gì.
Phan Thanh Sơn cùng Thanh Huy cũng đi theo sau rời khỏi trang viên của Đường gia.
Bên ngoài trang viên.
Sau khi rời khỏi trang viên Kim Tuyết Mai bước chân liên nhanh chóng hướng tới xe, sau lưng bí thư cúng có chút không kịp.
Lúc này Kim Tuyết Mai không nói một lời, toàn mặt lạnh lẽo làm bí thư kinh hồn bạt vía một trận.
“Tuyết Mai, Tuyết Mai em nghe tôi giải thích.” Cao Phong đuổi theo kéo lấy cánh tay của Kim Tuyết Mai.
Hai cha con Phan Thanh Huy đứng ở cách đó không xa, không nói lấy một lời đàng hoàng, bọn họ cũng không dám đi lên làm phiền.
“Giải thích cái gì? Có cần thiết phải giải thích sao?” Kim Tuyết Mai vẻ mặt vô tình quay đầu lại nhàn nhạt nhìn Cao Phong.
Nhìn thấy dáng vẻ này của kỷ Tuyết Mai, Cao Phong chợt không biết nên mở miệng như thế nào.
Kim Tuyết Mai nếu là tức giận tranh cãi cùng Cao Phong thì đã tốt, nhưng dáng vẻ không vui không buồn lại làm da đầu Cao Phong càng thêm tê dại.
Hắn biết tính tình của Kim Tuyết Mai, Kim Tuyết Mai càng như vậy dáng vẻ thoạt nhìn như không có chuyện xảy ra, thực ra là tức giận đến cực độ a!
“Chuyện không phải như em nghĩ” Cao Phong gãi gãi đầu, bỗng nhiên nói.
“Tôi nghĩ như nào? Anh vừa làm như nào? Anh nói đi.” Kim Tuyết Mai tránh ra khỏi cánh tay của Cao Phong, ánh mắt bình tĩnh nhìn anh.
Cao Phong cắn răng, căn bản lại không biết nên nói như thế nào, dù sao Kim Tuyết Mai cũng đã thấy được sự thực.
“Không biết phải nói như thế nào? Vậy thì không cần nói nữa.” Kim Tuyết Mai nhàn nhạt mở miệng, sau đó trực tiếp mở cửa xe đi lên.
“Là Đường Ngọc Diệp muốn anh giúp một chuyện vậy nên anh mới tới đây.” Cao Phong vội vàng víu vào cửa sổ xe.
“A, anh không phải nói cùng Đại Minh đi có chút việc sao?” Kim Tuyết Mai liếc Cao Phong một cái.
Cao Phong trong nháy mắt cứng họng, vội vàng giải thích:” Anh là muốn nói sự thật với em những sợ em hiểu lầm…”
“Không cần nói, công ty còn có nhiều việc, em đi về trước”
“Tiểu Lý, lái xe đi!”Kim Tuyết Mai nhàn nhạt trả lời, sau đó ấn cửa sổ lên.
Thư ký không dám cự tuyệt áy này nhìn Cao Phong một cái liền nổ máy đi khỏi nơi này.
Cao Phong đứng im lặng tại chỗ không nói gì, trong lòng khó chịu như ăn phải ruồi.
Cảm tình với Kim Tuyết Mai vừa được hâm nóng lên, lại có sự hiểu lầm như vậy đến.
Nếu như Cao Phong thật sự là làm chuyện nư vậy thì thôi vậy, nhưng Cao Phong căn bản không làm chuyện gì có lỗi với Kim Tuyết Vũ a!
“Phong ca, anh không đuổi theo sao?” Phan Thanh Huy đi lên.
Cao Phong khẻ lắc đầu, cho dù đuổi theo cũng không biết phải giải thích như thế nào, không bằng để cho hai người bình tĩnh một chút.
Hắn biết tính tình của Kim Tuyết Mai, Kim Tuyết Mai lúc này bất kể Cao Phong nói gì nàng cũng nghe không vào.
“Phong ca, thực ra thì kiểu chuyện như này cũng không cần để ý quá mức, anh cùng chị dâu nói tốt một chút.”
“Nam nhân mà, tam thế tứ thiếp rất bình thường! ba tôi ở bên ngoài như tôi biết đều có ba nữ nhân.” Phan Thanh Huy lần nữa khuyên một câu.
Phan Thanh Sơn mặt đỏ lên, ho khan một tiếng không nói gì.
“Không, các ngươi không hiểu, Tuyết Mai đối với tôi mà nói có ý nghĩa như thế nào.” Cao Phong than nhẹ một tiếng.
Tam thê tứ thiếp, ở giữa đại gia tộc Lục gia Đà Nẵng thật ra thì chẳng phải chuyện gì hiếm lạ.
Nếu không phải như vậy trong đại gia tộc sẽ như thế nào, lục đục với nhau người lừa ta gạt cũng là vì tranh giành tư nguyên mà thôi.
Nhưng Kim Tuyết Mai không phải như vậy, cô là cả thế giới của Cao Phong.
Phan Thanh Huy lái xe đưa Cao Phong về nhà.
Cao Phong vừa vào cửa liền đụng mặt Kiều Thu Vân.
“Cao Phong, hôm nay con đã làm gì?” Kiều Thu Vân biết rõ còn hỏi.
“Cùng bạn bè đi làm chút chuyện.” Cao Phong sờ sờ chóp mũi nói.