Chương 716
“Ồ, Chủ tịch Diệp, đúng là khách quý!” Kim Nhạc Sơn lập tức chào hỏi.
Các thành viên khác trong nhà họ Kim nhìn Kim Nhạc Sơn với vẻ ghen tị, có thể quen biết thành viên của Phòng Thương mại Hà Nội, điều này đã đủ chứng minh năng lực của Kim Nhạc Sơn!
Xem ra sau ngày hôm nay, Kim Nhạc Sơn sẽ được bà cụ Kim coi trọng hơn rất nhiều, việc tái điều hành công ty của nhà họ Kim cũng không phải là không có khả năng.
“Chủ tịch Kim, đã lâu không gặp, đã lâu không gặp!” Diệp Triển cũng chắp tay chào Kim Nhạc Sơn.
Nhìn thấy thái độ của Diệp Triển, Kim Nhạc Sơn càng chắc chắn hơn, Diệp Triển nể mặt ông ta nên mới tới, vì vậy ông ta nhanh chóng bước lên trước nhận quà từ tay Diệp Triển.
Tuy nhiên, lòng bàn tay của Diệp Triển thu lại không còn dấu vết, tránh được cử động của Kim Nhạc Sơn.
Kim Nhạc Sơn sửng sốt khi thấy vậy, chưa kịp nói gì thì Diệp Triển đã đi qua ông ta.
Bảy tám người lướt qua, để lại Kim Nhạc Sơn với một cái nhìn hoang mang.
Dưới ánh mắt của mọi người, Diệp Triển không chút do dự mà đi thẳng về phía khu vực nhà Kim Ngọc Hải. Diệp Triển này vậy mà không qua chúc thọ bà cụ Kim trước, mà lại đi tới chỗ nhà Kim Ngọc Hải trước, chứng tỏ nhà Kim Ngọc Hải trong mắt hắn còn quan trọng hơn lão bà cụ Kim! “Tuyết Vũ, em biết chủ tịch Diệp sao?” Chị Dương có chút kinh ngạc.
“Em… em không biết…” Kim Tuyết Vũ ngẩn ngơ nhìn đội ngũ bảy tám người vây quanh Diệp Triển.
“Ông Kim, đây không phải là bạn ông đấy chứ?” Đôi mắt Kiều Thu Vân cũng lấp lánh.
“Tôi chưa từng gặp chủ tịch Diệp bao giờ. Kim Ngọc Hải lắc đầu đáp.
Kiều Thu Vân nghe vậy thì sững sờ, Kim Ngọc Hải không quen, Kim Tuyết Vũ không quen, chị Dương cũng không quen, chẳng lẽ là vì Kiều Thu Vân cô mà đến?
Nhưng Kiều Thu Vân càng rõ hơn ai hết rằng bà ta chưa từng quen biết Diệp Triển.
Vậy thì…
Không lẽ là…
Tim Kiều Thu Vân đột nhiên đập thình thịch, nhìn Cao
Phong.
Diệp Triển dẫn theo bảy tám người đi tới bên cạnh Cao Phong mà không hề liếc mắt, cúi đầu đột nhiên nói: “Diệp Triển của tập đoàn Triển Đằng bái kiến cậu Phong!”
“Diệp Triển không mời mà đến, quấy rầy cậu rồi. Mong cậu đừng trách…”
“Cái gì?”
Mọi người đều bị sốc.
Điều này…
Mặc dù giá trị của Diệp Triển không cao, nhưng sau lưng ông ta là hội công thương Hà Nội!
Và rất có thể ông ta đã gia nhập khối tập đoàn Đế Phong, chắc chắn là một nhân vật lớn
Lúc này lại cúi đầu chào hỏi Cao Phong?
Sao có thể như thế được?
Bà cụ Kim hơi sững sờ, giờ cũng quên luôn chuyện bắt
Cao Phong xin lỗi.
“Anh là?” Cao Phong khẽ nhíu mày.
Hỏi một tiếng, mọi người xung quanh đều vô cùng kinh ngạc.
Diệp Triển người ta đã cúi đầu chào Cao Phong rồi, Cao Phong vậy mà lại tỏ ra không quen biết? “Cậu Phong, tôi là Diệp Triển. Tối hôm qua em đã tận mắt nhìn thấy thực lực của cậu Cao” Diệp Triển thấy Cao Phong không nhận ra mình cũng không tức giận, nhanh chóng hạ thấp tư thế, trầm giọng giải thích.
Cao Phong nghe xong liền hiểu, xem ra Diệp Triển cũng là một trong bảy mươi hai người đó.
“Tốt!” Cao Phong gật đầu.
“Xin anh Cao chờ một chút, tôi gửi quà cho Bà cụ Kim trước!” Diệp Triển nói xong đưa quà cho bà cụ Kim, sau đó quay lại đứng sau lưng Cao Phong.
Hắn không dám ngồi cùng Cao Phong, vị trí bên cạnh chủ tịch khối tập đoàn Đế Phong đâu phải ai cũng có thể ngồi vào?
Mọi người hơi ngẩn ra, Cao Phong tiếp xúc với các thành viên của Phòng Thương mại Hà Nội khi nào?
Chẳng phải Kim Ngọc Dung nói rằng Cao Phong đã đắc tội với Tưởng Khải Minh của nhà họ Tưởng ở Hà Nội và còn đắc tội với Phòng Thương mại Hà Nội sao?
Không đợi họ hiểu, người gác cửa lại hô to.
Sau Diệp Triển, người gác cửa lại bận rộn hô hào, nhìn những chiếc xe sang trọng đang lao về khu nhà họ Kim, những người giữ cửa có chút bối rối.
Những chiếc xe sang trọng đó, cũng như biển số trên đó, chỉ cần nhìn thoáng qua là biết địa vị người tới cực kỳ cao!