Chương 760
Bảo vệ vừa bị đánh lúc nãy, vung lên một gậy, trực tiếp hất văng điện thoại của Kim Nhạc Sơn bay xa cả chục mét. Không để Kim Nhạc Sơn kịp phản ứng, bảo vệ kia lập tức đập một gậy lên bả vai Kim Nhạc Sơn.
Người như Kim Nhạc Sơn, sao có thể chịu được một đòn tấn công như vậy, lập tức ngoan ngoãn ngồi xổm xuống.
“Các người báo cảnh sát? Bọn tôi còn đang chuẩn bị báo cảnh sát đây này, ở khu biệt thự tư nhân còn dám động tay động chân đánh người?”
Bảo vệ nói xong câu này, lập tức rút di động ra quay số
Chuyện này, bọn họ không sai. 113.
Đám người Kim Nhạc Sơn cũng biết mình đuối lý, vội vàng đỡ nhau dậy rời khỏi đây.
Nếu không vào trong phòng giam ngồi vài ngày, quả thật không đáng chút nào.
Bên ngoài khu biệt thự Phương Đông!
Hai chiếc xe ô tô mới mang biển số tạm thời, đang ngành ngang đầu bên lề đường.
Nhìn đảm người Kim Nhạc Sơn nhếch nhác rời đi, một người đàn ông trên mặt có vết sẹo, ngồi dựa lên ghế xe lùng bật cười ra tiếng.
Vết sẹo đáng sợ trên mặt run lên, trông càng thêm dọa người.
Người đàn ông này, chính là người vừa xuất hiện ở thành phố Hà Nội hôm qua.
“Ông chủ, bây giờ Cao Phong không tìm được người, cả nhà Kim Tuyết Mai vẫn không chịu ra ngoài, hay là chúng ta cứ bắt hết đám người này trước?” Tài xế lái xe trầm giọng hỏi.
Người đàn ông vung tay cắt ngang lời của tài xế.
“Nếu Cao Phong không có chút cảm tình cảm nào với đám người này, cho dù chúng ta giết bọn chúng, Cao Phong cũng sẽ không chút dao động”
“Cho nên những chuyện này chẳng có nghĩa gì cả.
“Chuyện khiến một người đau đớn nhất chính là, bóp chết từng chút từng chút một những thứ mà hắn quan tâm, khiến cả thể xác và tinh thần hắn phải chịu đựng đả kích cực độ!”
“Mà tôi, chỉ muốn Cao Phong chịu đựng loại đả kích này, sau đó lại khiến hắn chết trong đau đớn!” Ánh mắt người đàn ông lạnh lẽo đầy phẫn hận.
Những kinh nghiệm này, là chính hắn đích thân trải qua, tất nhiên có thể cảm nhận sâu sắc loại đả kích đó. Mà tất cả, đều do Cao Phong ban cho hắn. Bây giờ, đã đến lúc Cao Phong trả nợ rồi! “Cho nên, bây giờ chúng ta không được hấp tấp mạnh động?” Tài xế hỏi.
“Đúng vậy! Không cần làm mấy chuyện vô nghĩa này, tránh đánh rắn động cỏ, bây giờ địa vị của Cao Phong ở thành phố Hà Nội rất ghê gớm, một khi bị phát hiện có điều bất thường, có khả năng hỏng chuyện lớn.
“Cho nên tôi nhất định phải tìm thời cơ thích hợp nhất, nhất định phải một nhát giết gọn!” Người đàn ông cười khà khà, hàm răng trắng bóng phản chiếu trong gương chiếu hậu, trông cực kỳ dọa người.
“Cứ đợi đi! Đến tối bọn chúng vẫn chưa ra ngoài, chúng ta trở về tìm cách khác xem sao.
Nghe theo mệnh lệnh của người đàn ông, mấy tên còn lại đều gật đầu đồng ý.
Đám người Kim Nhạc Sơn vĩnh viễn không ngờ rằng, bọn họ quậy phá một trận như vậy, ngược lại đã cứu mạng cả nhà Kim Tuyết Mai.
Nếu không phải vì tránh mặt đám người Kim Nhạc Sơn, cả nhà Kim Ngọc Hải sẽ không trống trong khu biệt thự Phương Đông không ra ngoài.
Một khi bọn họ lộ diện, mọi chuyện nhất định sẽ diễn biến khó lường.
Nhà học Cao.
Cao Phong ngồi trong phòng, trước mặt có bày một mảnh vải hình vuông giống như khăn tay.
Mảnh vài hình vuông này, chính là thứ lấy được từ nhà thờ nhà họ Cao.
Lúc này Cao Phong đang trải mảnh vải kia ra, vốn nghĩ rằng bên trên sẽ có chữ viết gì đó, nhưng đã khiến Cao Phong phải thất vọng.
Ngoại trừ một vài ký tự lộn xộn, thì không còn gì khác.
Ngay cả mấy đường cong này cũng giống như một đứa nhỏ tùy ý vẽ bậy lên vậy, nhìn qua rất lộn xộn, không có trật tự gì đáng nói.
Cao Phong nghiên cứu thật lâu, vẫn không nhìn ra đây rốt cuộc là cái thứ gì.
Sau đó, Cao Phong vươn tay lấy thứ gì đó từ trong túi
Đó là một cái chìa khóa. áo.
Một chiếc chìa khóa tinh xảo nhỏ nhắn, nhìn không ra là được chế tạo từ chất liệu gì, mặt trên hiện lên màu vàng sáng bóng nhàn nhạt.
Cao Phong vốn cho là chìa khoá biệt thự tầng thứ chín của sơn trang Vân Lan kia cũng đã đủ phức tạp cao cấp.