Chương 637
Nếu Long Tuấn Hạo không có năng lực mạnh mẽ, anh ta sẽ không thể từ một tên bộ đội bình thường, lợi dụng thời gian ngắn ngủi, không đến ba năm, trở thành một phe quân phiệt, nắm giữ một quân đoàn mười nghìn người.
Cao Phong cứ bình tĩnh nhìn Long Tuấn Hạo như vậy, anh biết Long Tuấn Hạo vẫn còn nói tiếp.
“Từ đầu đến cuối, cậu chưa bao giờ có tư cách trở thành đối thủ của tôi.” Long Tuấn Hạo nhìn Cao Phong bằng ánh mắt nhìn trên cao nhìn xuống, sau đó đề tài câu chuyện đột nhiên xoay chuyển: “Nhưng cậu có thể làm Kim Tuyết Mai gả cho cậu, điều này đã chứng minh năng lực của cậu.”
“Vì vậy, cậu cần phải cảm ơn Kim Tuyết Mai! Ngoài ra tôi cũng muốn nhìn xem, rốt cuộc cậu có năng lực thế nào?”
Nói xong những lời này, Long Tuấn Hạo cũng không dừng chân thêm nữa mà lập tức xoay người rời đi.
“Có lẽ, cậu mới là người cần phải cảm ơn Tuyết Vũ! Nếu không nhờ cô ấy, cậu thậm chí còn không có cơ hội trở thành đối thủ của tôi!” Cao Phong trả lời một cách lạnh nhạt.
Ngay cả cơ hội cũng không có, đừng nói gì đến tư cách.
Long Tuấn Hạo dừng chân một chút, sau đó lại bước đến vị trí gần nhất và ngồi xuống, giống như không hề nghe thấy lời Cao Phong.
Mỗi khi Long Tuấn Hạo đi đến đâu, những ông chủ giàu có địa phương ở Thủ đô Hà Nội đều khom lưng tỏ vẻ tôn kính anh đến đó, giống như đang chào đón một vị vua vậy.
Long Tuấn Hạo đi đến vị trí tôn quý nhất ở hàng đầu tiên, chậm rãi ngồi xuống đó, không coi ai ra gì.
Trong lòng một số nhà giàu vùng khác có vẻ không hài lòng, bọn họ cũng không biết Long Tuấn Hạo là ai, một người trẻ tuổi như vậy mà lại ngồi ở vị trí cao quý nhất, chắc chắn trong lòng bọn họ không chịu tin phục.
Nhưng vị trí ở hai hàng ghế đầu là do ban tổ chức đích thân sắp xếp, vì vậy dù bọn họ không hài lòng, cũng không dám nói thêm gì nữa.
Từ sau khi Long Tuấn Hạo tới đây, có thể nói tất cả mọi người nên tham dự đều đã đến đông đủ.
Mà ban tổ chức cũng không lãng phí thời gian thêm nữa, trực tiếp tuyên bố hội đấu giá chính thức bắt đầu. Một cô gái xinh đẹp, cao gầy, mặc áo dài xinh đẹp, chậm rãi đi lên đài. Từ ống tay đến cổ áo của cô ta đều được thêu kim tuyến, trông vô cùng lộng lẫy, sang trọng và cao quý. Thậm chí, trước ngực còn khảm nạm một vài mảnh kim cương nhỏ, dưới ánh đèn, bộ trang phụ càng thêm long lanh lóa mắt.
Thân hình hơn một mét bảy, chân đi một đôi giày cao gót nhỏ, vóc dáng lồi lõm vô cùng quyến rũ, dưới chân còn mặc một đôi tất trong suốt, có thể dễ dàng nhìn thấy làn da mịn màng, trắng nõn.
Quần áo lộng lẫy sang trọng, gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, cô gái này có thể xem như một nữ thần.
“Đây không phải là MC nổi tiếng Lý Khánh Vân, đang công tác ở Đài truyền hình Hà Nội à?
“Chính là cô ấy! Ban tổ chức Hội đấu giá Thủ đô Hà Nội đúng là rất có năng lượng, ngay cả MC nổi tiếng cỡ này, họ cũng có thể mời tới làm người chủ trì hội đấu giá”
“Tất nhiên rồi! Người bình thường cũng không thể chấn động mọi người trong hội trường.”
Mọi người bàn tán xôn xao, ai cũng bị cuốn hút bởi sắc đẹp của Lý Khánh Vân.
Mà Long Tuấn Hạo chỉ nhẹ nhàng hé mắt nhìn một lần rồi lập tức mất hết hứng thú, không thèm nhìn nữa. Còn Cao Phong… Từ đầu đến cuối, anh vẫn đang nhắm mắt nghỉ ngơi, đôi mắt không hé mở dù chỉ một lần.
Long Tuấn Hạo đang đợi, Cao Phong cũng vậy, hai người đều đang đợi sợi dây chuyền đến từ Nữ hoàng Anh.
Sợi dây chuyền đó mới là lý do để Long Tuấn Hạo và Cao Phong tới đây.
Trên mặt Lý Khánh Vân đầy nụ cười vui vẻ, cô nhìn về phía dưới đài, tự giới thiệu bản thân mình một chút, sau đó trực tiếp bắt đầu đấu giá vật phẩm đầu tiên của hội đấu giả lần này.
Tất nhiên món khai vị chỉ là một vài bức tranh chữ cổ hoặc một số đồ cổ quý hiếm.
Từ đầu đến cuối, Cao Phong vẫn chưa từng mở mắt, nhắm mắt nghỉ ngơi như đã ngủ quên. Mà những nhà giàu kia tranh nhau ra giả, không khí hiện trường hội đấu giá vô cùng sôi động.
Dù sao những đồ vật này đều do Hội đấu giá Thủ đô Hà Nội lấy ra, dù mua giá trị sưu tầm hay chất lượng vật phẩm đều khó gặp hằng ngày.
Thậm chí có một vài thứ vô cùng quý hiếm, có thể so sánh với các vật phẩm được trưng bày trong viện bảo tàng.
Hội đấu giá càng tiến hành về sau, những vật phẩm đấu giá phía sau đều có chất lượng càng ngày càng cao. Dù ánh mắt cao như Lâm Vạn Quân, cũng ngạc nhiên trước một số vật phẩm đằng sau.
Trong thời gian này, Long Tuấn Hạo cũng tham gia đấu giả hai lần.
Mỗi lần anh ta ra giá, lúc nào cũng lập tức ra giá gấp mấy lần người gọi giá trước đó. Hai lần anh ta ra giả, vật phẩm đều được xác định giá bán một cách nhanh chóng, không có bất cứ ai dám tranh giả với anh ta.
Tuy có một số nhà giàu vùng khác cũng không thiếu tiền, nhưng thứ gì cũng có mức độ. Nếu giá tiền vượt quá giá cả dự đoán trong lòng, họ sẽ lập tức dứt khoát bỏ qua.
Còn những nhà giàu địa phương ở Thủ đô Hà Nội, bọn họ thật sự không dám ra giá, tranh với Long Tuấn Hạo. Mặc dù họ có tiền, họ cũng không dám cướp đồ từ trong tay anh ta.