Mục lục
Rể quý rể hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai (full) – Truyện tác giả: Nhật Đồng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 662

Nhưng chỉ trong một phần giây sau, Cao Phong đột nhiên xoay người ở trong không trung, đổi phương hướng chếch sang bên cạnh một chút, cuối cùng hung hăng đập vào vai trái của Long Tuấn Hạo.

Một tiếng va chạm nặng nề vang lên, thân người của Long Tuấn Hạo tức khắc cong gập xuống, hai đầu gối quỳ trên xuống mặt đất vang lên tiếng “Bình bịch.

“Cậu, thua rồi.” Cao Phong thu tay lại, đứng thẳng dậy, dùng ánh mắt từ trên cao nhìn xuống mà nhìn Long Tuấn Hao.

“Tôi chưa, chưa… Long Tuấn Hạo còn chưa nói hết câu thì đã đột nhiên “Lịch bịch” một tiếng mà ngã xuống nền đất, nằm ngửa mặt lên trời, lồng ngực phập phồng kịch liệt, miệng há to thở hổn hển.

Long Tuấn Hạo ngửa mặt nằm trên nền đất, dùng góc độ từ dưới hướng lên trên nhìn mà chằm chằm Cao Phong, sự chấn động trong lòng khó có thể tưởng tượng ra là biết được.

“Như thế nào?” Cao Phong cười nhạt. Nụ cười này không có giễu cợt, không có khinh thường, nhìn qua chỉ thấy vô cùng tự nhiên và dửng dưng.

Tựa như hết thảy đều đã nằm gọn ở trong tay, cho nên khi thấy cái kết quả này thì anh cũng không hề cảm thấy bất ngờ.

Hai con người đỏ quạch của Long Tuấn Hạo đối chọi với ánh mắt thờ ơ của Cao Phong, khóe miệng mấp máy, sau đó buồn bực nói: “Cậu! Cậu con mẹ nó… Cậu con mẹ nó trâu bò thật đấy!”

“Một đời này của ông đây chưa từng cảm thấy phục một người nào, cậu con mẹ nó chính là người đầu tiên”

Nhìn dáng vẻ sưng mặt sưng mũi của Long Tuấn Hạo, nghe những lời phát ra từ cái miệng lọt gió kia của anh ta, Cao Phong chậm rãi lắc đầu.

Long Tuấn Hạo kịch liệt thở hổn hển thêm mấy cái, lại hao hết sức lực giơ tay lên, lục lọi ở trong túi quần một lượt.

Lục lại nửa ngày, cuối cùng mới lấy ra được một bao thuốc lá đắt tiền.

Nhưng lúc này, bao thuốc lá kia đã bị ép thành tờ giấy dẹp lép, sau khi mở ra, toàn bộ thuốc lá ở bên trong đã gãy vỡ thành vụn thuốc lá, lả tả rơi xuống như mùn gỗ.

“Con mẹ nó!” Long Tuấn Hạo tức giận mắng một tiếng, ngay sau đó vung tay lên rồi ném cái vỏ bao thuốc rỗng ra thật xa.

Cao Phong cũng móc ra một bao thuốc lá, lấy cho mình một điều trước sau đó mới ném cho Long Tuấn Hạo một điều “Con mẹ nó! Loại hai mươi nghìn một bao? Thuốc mà ông đây hút trước giờ đều là những loại thuốc có cấp bậc dành cho vua chúa!” Long Tuấn Hạo mắng một tiếng.

“Còn dùng một câu ông đây để nói chuyện cùng với tôi nữa, tôi sẽ đánh rụng cả hai cái răng cửa bên dưới của cậu luôn.” Cao Phong thở ra một lớp khỏi mù, thản nhiên nói.

Long Tuấn Hạo trợn trừng mắt mà nhìn Cao Phong, cuối cùng vẫn thành thật, ngoan ngoãn nhặt thuốc lá lên, nói: “Người anh em, mượn ít lửa?”

Hai người đều không nói gì, sau khi hút xong một điều thuốc, Long Tuấn Hạo mới thở dài một tiếng.

“Cậu không giống với những tưởng tượng như trong suy nghĩ của ông đây… trong những suy nghĩ của tôi! Tôi còn cho rằng là cậu chính là một tên vô dụng, phải dựa dẫm vào dòng họ mới có thể sinh tồn được.”

“Nếu là như vậy, cậu không xứng với Kim Tuyết Mai.

“Tôi biết cô ấy sớm hơn cậu, cô ấy giống như là… Một thiên sứ thất lạc ở trong nhân thế, xinh đẹp hiền lành, dịu dàng lại hào phóng, nhìn qua thì tưởng chừng như là tính cách của cô ấy sẽ rất cao ngạo, đầu óc cũng sẽ tinh ranh, nhưng mà trên thực tế lại không có bao nhiêu mưu mô, rất đơn thuần, rất ngốc… Long Tuấn Hạo cất giọng ồm ồm nói.

Cao Phong liếc nhìn Long Tuấn Hạo, nói: “Người phụ nữ của ông đây, ông đây hiểu rõ hơn cậu nhiều “Hừ!” Long Tuấn Hạo giận dữ lại bất bình hừ lạnh một tiếng, sau đó dốc sức bò dậy khỏi mặt đất, kiên cường giữ vững trọng tâm mới không để cho bản thân ngã xuống.

“Đừng tưởng rằng tôi không biết, người khác không nhìn ra nhưng mà Long Tuấn Hạo tôi có thể nhìn ra được! Cậu chắc chắn là có quan hệ với nhà họ Cao ở Thành phố Đà Nẵng! “Lâm Vạn Quân kia, thậm chí bao gồm Công ty Bất động sản Phong Mai, tất cả cũng đều chỉ là một con cờ của cậu mà thôi!” Ánh mat của Long Tuần Hạo gắt gao mà nhìn Cao Phong, giọng điệu vô cùng khẳng định.

Cao Phong chắp tay sau lưng đứng ở đỉnh núi, nhìn xuống Thành phố Hà Nội ở phía dưới, không xác nhận, cũng không phủ nhận.

Long Tuần Hạo dừng một chút, lần nữa cất tiếng nói: “Cho dù cậu thật sự là con cháu nhà họ Cao thì tôi cũng sẽ không sợ! Lại càng không có bất kỳ sự nương tay nào đâu, trên chiến trường không cần thương hại.

“Nhưng mà cậu có thể không mượn sự trợ giúp từ bên ngoài, dựa vào lực lượng mà tự mình phát triển được để chống lại Tập đoàn Thiên Long của tôi lâu đến như vậy, tôi kính trọng cậu như một người đàn ông chân chính!”

“Cho nên, không phải vì thân phận của cậu mà tôi mới phục cậu, cũng không phải là vì phục nhà họ Cao.

Cao Phong khẽ cau mày, xoay người nói: “Nói xong chưa? Nói xong thì mau chóng cút nhanh đi! Bằng không tôi sẽ dùng một cú đá, hất văng cậu xuống dưới.”

Long Tuấn Hạo giận dữ, trợn trừng mắt lên mà nhìn Cao Phong, sau đó xoay người chậm rãi đi xuống chân núi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK