Mục lục
[Dịch] Ngạo Kiếm Lăng Vân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ta tin ngươi.

Lăng Tiêu gật gật đầu, sau đó hỏi:

- Vấn đề là, Vô ảnh cung này ở trong tay ai?

Lăng Tiêu từ sự dao động năng lượng trên người Karina suy đoán ra thực lực của nàng hẳn đã đạt tới cảnh giới Kiếm Thần. Hơn một trăm năm đạt tới cảnh giới Kiếm Thần, đối với một người luyện võ trong Thánh Vực này mà nói thì thành tích này không thể được gọi là tốt. Dù sao người có thể sử dụng cực phẩm đan dược để nâng cao thực lực bản thân cũng không nhiều, nếu ở nhân giới, cảnh giới Kiếm Thần này có thể nói là độc bộ thiện hạ, nhưng vấn đề là ở dưới chân bọn họ bây giờ là vùng đất tên là Thánh Vực!

Mà trong Thánh Vực, cao thủ đạt tới cảnh giới Kiếm Thần ở trong những đại gia tộc thực sự cũng chỉ có thể trở thành một thị vệ bình thường! Cho nên, nhiệm vụ khó khăn trong mắt Karina, đối với Lăng Tiêu chưa chắc đã là chuyện khó. Tuy nhiên gia tộc có thể có được thần khí Vô ảnh cung này có phải là một gia tộc bình thường hay không?

Karina trên mặt lộ ra một nụ cười hơi thiếu tự nhiên, có chút xấu hổ nói:

- Mạnh gia.

- Mạnh… …

Lăng Tiêu trầm ngâm một chút, tuy nhiên sau khi Karina trả lời là Mạnh gia, hắn không kìm nổi mở to hai mắt, kinh ngạc hỏi:

- Cái gì? Mạnh gia? Đệ nhất gia tộc của Trung Châu?

Karina vẻ mặt đau khổ gật gật đầu, nhỏ giọng nói:

- Ta đã thử rất nhiều cách, thậm chí không có cách nào tiếp cận khu vực trung tâm của gia tộc họ! Hơn nữa những người địa vị càng thấp lại càng khốn kiếp, loài người thật đáng ghét… Hừ…

Karina nghiến răng nghiến lợi nói xong, bỗng nhiên nhớ ra người đứng trước mặt mình cũng là con người, có chút xấu hổ nói:

- Xin… xin lỗi ngươi, ta không nói ngươi.

Thấy Lăng Tiêu mỉm cười nhìn nàng, Karina nhíu đôi lông mày thanh tú lại, nghiêm túc nói:

- Ngươi tuyệt đối không phải là người xấu, ta thật sự không nói ngươi!

- Được rồi, được rồi.

Lăng Tiêu khoát tay, khiến cho nữ hoàng Tinh Linh không nói thêm gì nữa, không chừng sẽ còn nói thêm ra cái gì nữa. Theo lời nói của Karina có thể biết được, nữ hoàng Tinh Linh bản tính vốn kiêu ngạo này hoàn toàn không thể hiểu được làm thế nào để có thể thật sự đột nhập vào bên trong một gia tộc, lại càng không hiểu được bắt đầu ra tay từ đâu.

- Vậy qua nhiều năm như vậy, người dùng phương pháp gì?

- Ta… ta đã từng muốn đột nhập vào bên trong Mạnh gia, nhưng bởi vì tai của ta… ta không dám để lộ ra quá nhiều. Mạnh gia nhìn thì lớn như vậy, nhưng quy củ lại cực kỳ nghiêm khắc, cho dù là muốn trở thành một tôi tớ tầm thường cũng không phải là một việc đơn giản, phải đem tổ tông ba đời ra để điều tra rõ ràng mới có thể được. Cho nên… …

- Cho nên ngươi cứ giậm chân tại chỗ ở nơi này suốt hơn một trăm năm?

Nhìn Karina ấp a ấp úng, Lăng Tiêu có chút không thể tin được hỏi.

- Cũng không phải là dậm chân tại chỗ, hơn một trăm năm nay thực lực của ta nâng cao rất nhanh, hơn nữa còn tìm hiểu rất rõ ràng toàn bộ địa hình xung quanh Mạnh gia, tương lai nếu đến lúc phải chạy trốn thì tuyệt đối có thể dùng được!

Karina dường như có chút đắc ý, đôi mắt to nhấp nháy, khiến cho Lăng Tiêu cảm thấy như muốn lao vào tường.

- Được rồi, ngươi rất lợi hại!

Lăng Tiêu vẻ mặt bất đắc dĩ nói:

- Tuy nhiên nếu ngươi cứ tiếp tục như vậy thì có thêm ngàn năm nữa… À không, thêm vạn năm nữa cũng đừng mơ vào được Mạnh gia! Càng không nói đến nhìn thấy được Vô ảnh cung kia.

Trong Thánh Vực này, Karina sống một mình khổ cực hơn một trăm năm đã không còn một chút vẻ hăng hái và cao ngạo ở nhân giới năm đó, hiện giờ nàng chỉ là một cô gái nhà bên bình thường, chỉ là thân phận của cô gái này có chút đặc biệt, dung mạo cũng rất đẹp.

Karina nhìn Lăng Tiêu, sau đó nói:

- Vậy bây giờ phải làm như thế nào? Lăng Tiêu, ta không có lừa ngươi, tin tức của Vô ảnh cung trong Mạnh gia là tuyệt mật của Tinh Linh Tộc! Hừ, bọn họ không có gan đến Mạnh gia để lấy, liền phái ta tới nơi này để chịu chết. Ta hết lòng yêu thương Tinh Linh Tộc, ta rất thích thân phận tinh linh của mình, nhưng ta… cũng không thích bị người ta lợi dụng!

Lăng Tiêu gật gật đầu, sau đó nói:

- Ngươi nói xem Vô ảnh cung kia là vũ khí dạng gì? Cụ thể uy lực như thế nào?

- Vô ảnh cung… …

Karina lộ ra vẻ nghiêm nghị, sau đó nói:

- Vô ảnh cung bên ngoài màu xanh biếc, giống như một cành cây tiên, nghe nói là do Tinh Linh Thần lấy một cành cây từ cây thánh của Tinh Linh Tộc chế thành, hơn nữa Vô ảnh cung không có dây cung!

Karina nói tới đây, ánh mắt lộ ra thần sắc mê hoặc vô cùng, nói tiếp:

- Muốn sử dụng Vô ảnh cung phải có được tự nhiên lực hùng mạnh và tinh thuần, cho nên không phải tộc nhân của Tinh Linh Tộc hoàn toàn không thể sử dụng được Vô ảnh cung này! Bởi vậy thần khí uy lực hùng mạnh này đối với người không phải là tộc nhân của Tinh Linh Tộc hoàn toàn không có một chút tác dụng nào.

Lăng Tiêu ánh mắt lóe lên nhìn Karina, sau đó hỏi:

- Nếu như vậy, Tinh Linh Tộc sao lại biết được Vô ảnh cung đang ở trong Mạnh gia?

Karina vẻ mặt gượng cười, nói:

- Quả nhiên cái gì cũng không gạt được ngươi. Vô ảnh cung vốn được giữ ở Tinh Linh Tộc, quả thật cho dù là người của Tinh Linh Tộc tuyệt đại đa số cũng không thể sử dụng Vô ảnh cung này. Ba vạn năm trước, Tinh Linh Tộc xuất hiện một thiên tài, hơn ba trăm tuổi đã có được thực lực của người tu luyện trong nhân loại, hơn nữa cũng là một trong số ít người có thể sử dụng Vô ảnh cung, được Tinh Linh Tộc ở ngoài biển gọi là một Tinh Linh trẻ tuổi có triển vọng nhất Tinh Linh Tộc. Không thể nghĩ tới một cao thủ trẻ tuổi tiền đồ sáng lạn như vậy lại bởi vì yêu một nam nhân loài người mà mang theo Vô ảnh cung lặng lẽ rời khỏi Tinh Linh Tộc.

Lăng Tiêu nghe Karina nói ra chuyện bí mật của Tinh Linh Tộc, sau đó nói:

- Người mà tộc nhân đó của các ngươi yêu, chính là người của Mạnh gia?

Karina gật đầu rồi lại lắc đầu, nói:

- Lúc bắt đầu thì là như vậy. Tuy nhiên sau khi Tinh Linh trẻ tuổi kia tiến vào nhân giới, mới phát hiện ra nơi này không tốt như nàng tưởng tưởng, nam nhân mà nàng yêu thương sâu sắc kia không chỉ có một nữ nhân là nàng… Cho nên, nàng ở nhân giới chỉ có hơn một trăm năm liền buồn bực mà chết. Lúc sắp chết đã từng muốn đem Vô ảnh cung trả về cho Tinh Linh Tộc, nhưng đáng tiếc Mạnh gia ngăn cản hành động của nàng, khiến cho nàng nuối tiếc mà chết. Từ đó về sau, Vô ảnh cung liền rơi vào trong tay Mạnh gia. Tinh Linh Tộc ở ngoài biển đã từng phái người đi xin vài lần, nhưng đều không được đáp lại. Lần gần đây nhất là mấy ngàn năm trước, một đại diện của Tinh Linh Tộc gần như suýt bị hại chết ở nhân giới. Từ đó về sau, việc tìm Vô ảnh cung về là một nhiệm vụ gần như bất khả thi.

Karina ánh mắt lộ ra một vẻ hồi tưởng, nói tiếp:

- Uy lực của Vô ảnh cung vô cùng lớn! Mạnh gia cũng sợ thứ này sẽ làm tăng thêm thực lực của Tinh Linh Tộc, cho nên mới không trả lại cho chúng ta. Năm đó người của Tinh Linh Tộc đạt tới cảnh giới của người tu luyện kia lúc sử dụng Vô ảnh cung có thể đánh bại được một cao thủ cảnh giới Đại viên mãn sơ cấp! Đặc điểm lớn nhất của Vô ảnh cung là tên bắn ra toàn bộ là từ năng lượng ngưng kết lại mà thành, hoàn toàn không phải là thực thể, hơn nữa khí tức dao động cũng vô cùng nhỏ, rất khó có thể phát hiện, cho nên mới có tên là vô ảnh.

Lăng Tiêu so với người bình thường càng hiểu rõ một pháp bảo hùng mạnh có ý nghĩa như thế nào. Khi hai người tu chân giao chiến, một tu sĩ Kim Đan Kỳ nếu trong tay có một pháp khí hùng mạnh, đánh bại một tu sĩ Nguyên Anh Kỳ không có pháp khí cũng phải là chuyện không thể xảy ra!

Mà Vô ảnh cung theo lời của Karina hiển nhiên là một thứ tốt! Cái gọi là tự nhiên lực của Tinh Linh Tộc, cái gọi là tinh thuần, đối với Lăng Tiêu hoàn toàn không phải là vấn đề!

Tinh Linh Tộc là một chủng tộc thích gần gũi với tự nhiên, nhưng cho dù họ gần gũi như thế nào, có thể gần gũi hơn những người tu chân từ trong tự nhiên cảm ngộ ra thiên đạo được không?

Tinh Linh Tộc tự nhận là tâm linh tinh thuần, nhưng một tu sĩ thật sự đều có thể làm cho chính mình đến một giai đoạn đạt tới mức tâm vô tạp niệm! Linh đài là hoàn toàn trống không!

Loài người vĩnh viễn là phức tạp nhất, mà lòng người … ngay cả thần cũng không thể nhìn thấu, chứ đừng nói là Tinh Linh.

- Mạnh gia kia có lẽ đã biết được uy lực của Vô ảnh cung kia rồi phải không?

- Bọn họ… bọn họ chắc cũng đã biết, ta nghĩ cho dù bọn họ không biết, nhưng đó là vũ khí mà Tinh Linh Thần đã từng sử dụng, như vậy cũng đủ để cho Mạnh gia coi nó là một bảo bối rồi.

Karina có chút mệt mỏi nói:

- Đáng tiếc là ta chỉ có thể theo những ghi chép của Tinh Linh Tộc mà miêu tả nó cho ngươi.

Lăng Tiêu khoát tay, sau đó nói:

- Nếu Mạnh gia biết được giá trị của Vô ảnh cung kia, nhất định có sẽ được cất ở một nơi vô cùng bí mật, hơn nữa bảo vệ nhất định sẽ rất nghiêm ngặt! Nếu muốn lấy được nó, khẳng định là việc không thể, không cần nói gì khác, chúng ta đối với bên trong Mạnh gia cũng hoàn toàn chưa biết gì! Cho nên, chỉ có thể dùng trí.

Lăng Tiêu nói xong, sau đó nói:

- Cho nên, chúng ta phải đột nhập vào trong Mạnh gia.

- Đột nhập vào trong Mạnh gia?

Vẻ mặt Karina lộ ra một chút không tin:

- Ta đã thử rồi, hơn nữa ta cũng đã nói… …

Lăng Tiêu trên mặt nổi lên vẻ tự tin, tươi cười, sau đó nói:

- Tin ta đi, nhất định sẽ thành công!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK