Mục lục
[Dịch] Ngạo Kiếm Lăng Vân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đại Tế Ti Tô Tuyết cũng biết tâm tư tình cảm của Thượng Quan Vũ Đồng đối với Lăng Tiêu nhưng không nói ra. Dù sao nàng cũng là nhạc mẫu của Lăng Tiêu, không thể giúp đỡ người ngoài đoạt địa vị của người nhà mình. Mặc dù trên đại lục này, xưa nay đã có truyền thống người quyền quý được phép có nhiều thê thiếp, nhưng người mẹ nào lại không hy vọng con gái mình được sủng ái nhiều hơn?

Tuy nhiên hai người sống với nhau rất tốt.

Viện trưởng Thu Kiến Hoa của Học viện Đế quốc sau nhiều lần mời Thượng Quan Vũ Đồng trở về không thành công, liền ép buộc Thượng Quan Vũ Đồng phải đáp ứng để cho học sinh ưu tú của học viện sau khi tốt nghiệp được phép đến Thục Sơn kiếm phái học tập một năm.

Thượng Quan Vũ Đồng bất đắc dĩ, đành phải đáp ứng. Trên thực tế, việc này Thục Sơn kiếm phái cũng có lợi, dù sao Học viện Đế quốc thanh danh cũng đang vang dội, việc học viên của Học viện Đế quốc mới tốt nghiệp đều vào Thục Sơn kiếm phái học tập sẽ làm cho những người khác sẽ chú ý hơn đến Thục Sơn kiếm phái, làm cho danh khí càng được phát huy.

Dựa theo ý tứ của Lăng Tiêu, Thục Sơn kiếm phái mở rộng cửa, đón nhận cả đệ tử là người bình dân, nội thành có diện tích cực kỳ rộng lớn, đủ chỗ cho một môn phái có mười vạn người!

Hơn nữa tài sản của Lăng Tiêu khá lớn, tuy rằng lúc xây thành đã tiêu hết toàn bộ tài sản đã tích tụ trước đây nhưng Lăng Tiêu lại có nhiều Dưỡng Nhan Đan, đủ để tiêu thụ trong vài năm. Loại đan dược duy nhất này vẫn được tiêu thụ thông qua Hoàng Phủ Nguyệt. Hiện tại cơ sở của nàng đã thành danh viện thứ nhất đế đô!

Nữ nhân này ngay cả Hoàng đế cũng trêu vào, đừng nói là người khác. Nghe đâu cô gái danh giá nhất của đế quốc, công chúa Lý Thiên Kỳ ở trong hoàng cung, đã khóc lóc đòi bệ hạ phải cho bắt Hoàng Phủ Nguyệt, làm cho hoàng đế Lý Võ Trực phải bỏ công thông suốt cho nàng.

Đương nhiên, chuyện này chỉ do người đế đô bàn luận ở đầu đường cuối ngõ, cũng không biết có thật hay không.

Nhưng việc Lăng gia quật khởi là việc mà ai ai cũng biết!

Hiện tại tất cả mọi người biết, nếu đem con cái đến Thục Sơn kiếm phái ở tân thành Penzias, sau một tháng có thể được lưu lại, thì gia tộc của đứa nhỏ này từ nay về sau đã có một chỗ dựa vững chắc! Không có quý tộc hay thân sĩ nào dám làm khó cùng ngươi! Chẳng sợ ngươi nguyên là bình dân nghèo rớt!

Cho nên, được học nghệ trên Thục Sơn, trên cơ bản đã trở thành ao ước của vô số người.

Tô Tuyết và Thượng Quan Vũ Đồng vừa dùng xong bữa tối, Thượng Quan Vũ Đồng định đi tìm Lăng Tố nói chuyện phiếm, bỗng nhiên bên ngoài có người thông báo xin gặp. Hơn nữa lại dùng ám hiệu của bộ môn tình báo của Lăng gia để thông báo.

Hai người liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó gọi người vào.

Hai người không ngờ người đến là Mạnh Ly. Từ khi Lăng Tiêu đi rồi, Mạnh Ly cũng bắt đầu bế quan tu luyện, bình thường không có việc gì, hắn cũng sẽ không xuất hiện.

-Mạnh Ly, đã xảy ra chuyện gì mà ngươi phải tự mình đến đây?

Thượng Quan Vũ Đồng cùng Mạnh Ly cũng quen biết nhau nhiều năm, thấy Mạnh Ly liền mở miệng hỏi.

Mạnh Ly khẽ thở dài một tiếng, trong mắt hiện lên một tia phẫn nộ, nói:

- Lại có một đứa nhỏ mất tích!

-Cái gì?

Tô Tuyết lập tức đứng lên, sắc mặt tái mét, cắn răng nói:

- Rốt cuộc người nào lại vô sỉ như vậy, tháng này có đến ba đứa nhỏ mất tích rồi! Sao lại có thứ người không dám giáp mặt, mà chỉ có thể làm ra thủ đoạn đê tiện như thế !

Thượng Quan Vũ Đồng than nhẹ một tiếng, nói:

- Ngoài Chiết gia và Tạ Hiểu Yên, còn có thể là ai đây!

Nói ra những lời này, Thượng Quan Vũ Đồng có chút đau lòng, mặc kệ nói như thế nào, Tạ Hiểu Yên cũng từng là học sinh của Học viện Đế quốc, nguyên bản có tiền đồ rất tốt, không nghĩ tới, hiện tại lại bị thù hận che mất hai mắt.

Con yêu nghiệt bằng chỉ số thông minh trên bình thường của mình, vì căm thù Liệt Khuyết đã không làm theo ý mình, xúi dục Liệt Dương tùy tiện tìm cớ, phạt Liệt Khuyết ba năm cấm đoán.

Liệt Khuyết mất rất nhiều tiền bạc mới đem được tin tức này truyền ra. Cũng may trong gia tộc Liệt gia, Liệt Khuyết cũng có một ít tâm phúc, nếu không tin tức cũng không đi ra được.

Liệt Khuyết nói cho Lăng Tiêu biết, nhất định phải phòng bị Tạ Hiểu Yên. Liệt Dương hiện tại đã hoàn toàn bị nàng mê hoặc, Tạ Hiểu Yên nói một hắn không dám làm hai. Hơn nữa, sách lược của Liệt gia nhằm vào Lăng Tiêu cũng cũng có thay đổi. Bởi vì có vết xe đổ của Chiết gia, Tạ Hiểu Yên đem việc đối phó với Lăng Tiêu thành âm thầm hành động.

Quấy rầy, giám thị, ám sát ... Có thể nói, tất cả các thủ đoạn hắc ám ti tiện đều dùng đến.

Nếu là một gã cường giả cảnh giới Kiếm Hoàng muốn ẩn giấu bản thân thì những người có cảnh giới đồng cấp trở xuống rất khó tìm ra!

Tin tức Lăng Tiêu rời khỏi thành Penzias đã được giữ kín nên đối phương vẫn chưa dám công khai hành động, chỉ dám ầm thầm giám thị, rình mò.

Tuy nhiên từ tháng trước, có lẽ phát hiện thấy Lăng Tiêu không có trong thành, bọn chúng bắt đầu rục rịch hành động. Đầu tiên chúng đặt sự chú ý lên bọn nhỏ. Để có thể làm tổn hại đến danh dự Lăng gia, danh dự của Thục Sơn kiếm phái, chúng đã bắt cóc những đứa nhỏ.

Nếu đến các đệ tử của mình còn không bảo hộ được vậy thì ngươi còn khai tông lập phái cái gì?

-Mạnh Ly có chút hổ thẹn nói:

-Đều do ta bất lực không bảo hộ được bọn nhỏ, tuy nhiên đối phương quả thực rất là quỷ dị, ai, ta căn bản phát hiện không được chúng!

Thượng Quan Vũ Đồng lắc đầu, có chút sầu lo nói:

- Hiện tại cũng không biết mấy đứa nhỏ này còn có ở trên nhân thế hay không nữa. Nếu chúng có mệnh hệ gì khi Lăng Tiêu trở về, chúng ta biết nói sao đây?

Lúc này, bên ngoài bỗng nhiên có tiếng huyên náo, rồi thấy Ý Phong đi nhanh đến, sau khi vào cửa liền nói ngay:

- Ta tìm được ba cái đứa nhỏ! Tuy nhiên tên sát thủ quá mức giảo hoạt, bỏ chạy mất rồi!

- Mấy đứa nhỏ thế nào?

Tô Tuyết vội vàng hỏi.

Ý Phong ánh mắt ảm đạm, thấp giọng nói:

Hai đứa đã chết, đứa mới vừa bị bắt hôm nay còn sống, tuy nhiên ... Ta xem miệng vết thương của đứa nhỏ là bị người hút hết máu huyết. Chắc không sống nổi qua ngày hôm nay!

-Không sống nổi?

-Đông hải Tần gia?

Mạnh Ly cực kỳ phẫn nộ, thất thanh nói, bởi vì việc Tần gia tu luyện công pháp tà ác, Lăng Tiêu đã nói cho tất cả các thành viên của tổ chức được rõ ràng.

-Súc sinh!

Tô Tuyết và Thượng Quan Vũ Đồng mắt đỏ ngầu, phẫn nộ mắng. Mấy đứa nhỏ này tuy rằng rất bướng bỉnh, quản lý không dễ, nhưng hai người rất có cảm tình với bọn nhỏ, thậm chí đối đãi với chúng như con cái của mình. Trong giây lát nghe nói chết đi hai người con trai, đả kích tự nhiên tương đối lớn.

Tô Tuyết thở dốc vài cái, sau đó nhìn Mạnh Ly nói:

- Thông báo cho Lăng Võ, giới nghiêm toàn thành, chuẩn bị điều tra toàn diện! Vũ Đồng, ngươi đi mở đại trận của nội thành và ngoại thành! Ý Phong trưởng lão, ngươi cùng ta lên không trung giám thị! Ta không tin, kẻ nào đủ tài trước mắt chúng ta làm ác!

Đối phương bất kể là ai, muốn phá hoại đạo chính thống của Lăng tiêu, làm hư tổn thanh danh của Thục Sơn Kiếm phái, nếu mặc cho chúng lộng hành, chẳng những không thể phát triển môn phái mà cha mẹ của những đứa nhỏ cũng sẽ đòi đưa chúng về.

Ai mà không lo lắng cho con cái mình, loại người vì lợi ích chịu hy sinh con cái chỉ là số ít mà thôi.

Thượng Quan Vũ Đồng bỗng nhiên nói:

- Đúng rồi, Lăng Tiêu trước khi rời đi, ở nội thành đã thiết lập mê tung trận đại trận, vì sợ có người đến quấy rối, tuy nhiên loại trận pháp này hữu hiệu cả đối với địch nhân lẫn người nhà. Nếu không hiểu được trận pháp, đều sẽ bị lạc trong đó, cho nên mới chưa mở ra. Hiện giờ, ta thấy cần phát động trận pháp này, sau này bọn nhỏ trong ngày nghỉ muốn về nhà, sẽ tổ chức cho chúng cùng li khai một lần là được!

Tô Tuyết gật gật đầu nói:

- Ý kiến này rất hay! Tuy nhiên, lúc này ... Ta nhất định phải bắt được hung thủ! Ta muốn bầm thây hắn làm vạn đoạn!

Toàn bộ cư dân thành Penzias được cảnh báo, nên đóng cửa không ra khỏi nhà. Bên trong nội thành, lúc này Băng Lam Thủy Quang Trận đã được phát động. Trong bóng đêm, ánh lam quang tươi đẹp đến mê người, hình thành thành một đạo quang võng bao phủ lấy toàn bộ nội thành. Loại trận pháp hoa lệ này bề ngoài mê người, mở ra đơn giản, kỳ thật là một cái lồng phòng hộ: Người bên trong không ra được, người bên ngoài cũng đừng nghĩ tiến vào.

Mê tung đại trận không giống như vậy. Mê tung trận bố trí theo ngũ hành bát quái, bề ngoài không nhìn không thấy gì, nhưng bước vào bên trong, nếu không hiểu trận pháp lập tức bị lạc ở trong trận, nếu không có người dẫn ra, e sẽ bị vây chết trong trận.

Do vậy nên khi Tô Tuyết và Thượng Quan Vũ Đồng chưa tinh thông trận pháp không dám phát động nó. Hiện giờ không phát động không được, địch nhân đã hoạt động dưới mắt họ, hơn nữa thực lực của đối phương cực cao!

Ngay cả tình báo của Lăng gia cũng không tìm ra dấu vết của bọn chúng. Mạnh Ly là người rất am hiểu ám sát truy tung, xưa nay việc theo dõi trong mắt Mạnh Ly chỉ là trò đùa bình thường. Thế nhưng bây giờ đến cả Mạnh Ly cũng không tìm thấy gì, điều này chứng tỏ kẻ địch có thực lực cao hơn Mạnh Ly rất nhiều.

Đối phương rõ ràng đã nắm được trận pháp của Thục Sơn kiếm phái. Ngay tại nội thành, lúc Băng Lam Thủy Quang Trận được phát động, một bóng người phóng lên cao, trước khi trận pháp khởi động hoàn chỉnh, đã giống như tia chớp, biến mất trong bóng đêm.

Cùng lúc Ý Phong và Tô Tuyết hai người, cực kỳ mau lẹ đuổi theo!

Thập tam gia và Thập tứ gia cùng với Tần Cách nghe được tin, lập tức cùng bọn Lăng Võ tổ chức điều tra trong toàn thành, không ngờ lục soát ra năm tên cường giả cảnh giới Kiếm Hoàng!

Trong đó có ba gã đến từ Chiết gia, hai gã còn lại là người của Tinh Võ thế gia. Chúng đều bị cư dân thành Penzias không sợ chết tố giác, Ở thành Penzias, Lăng Tiêu chính là thần! Nếu có người muốn làm chuyện bất lợi cho Lĩnh chủ đại nhân, dân chúng sẽ không kể sinh mạng, đem đối phương tiết lộ ra.

Năm tên cường giả cảnh giới Kiếm Hoàng, tuy rằng bậc không cao, nhưng bên phía Lăng Tiêu, mấy Kiếm Hoàng thực lực cũng không mạnh mẽ, trong lúc nhất thời không ngờ bị đánh lui. Năm gã Kiếm Hoàng nhìn thấy hai Kiếm Hoàng chạy đi, biết thành Penzias có tất cả sáu Kiếm hoàng, lập tức định liên thủ, tru sát Thượng Quan Vũ Đồng bốn người!

Đại Thành kết giới đã mở ra, cho dù bọn Ý Phong trở về, bọn họ cũng vào không được, trừ phi theo mật đạo trực tiếp tiến vào phòng khống chế, tuy nhiên lúc này đi đường mật đạo rất nguy hiểm.

Bốn người đấu năm người, cơ bản không có phần thắng, cũng may đối phương đề phòng Lăng Tiêu sẽ đột nhiên xuất hiện, nếu không chắc chắn chúng sẽ lấy thủ đoạn lôi đình tiêu diệt từng bộ phận, rồi toàn bộ tru sát!

Rơi vào đường cùng, mấy người Thượng Quan Vũ Đồng lui vào khu vực nội thành Thục Sơn kiếm phái. Hấp dẫn hai cường giả Kiếm Hoàng của Tinh Võ thế gia tiến vào. Ba cường giả Kiếm Hoàng của Chiết gia đã có bài học lần trước, sau khi phát hiện có chút không đúng, lập tức quay đầu giết ra ngoài, đợi cho bốn người Thượng Quan Vũ Đồng từ trong trận đi ra, trong lòng thề nhất định phải nghiên cứu thấu triệt trận pháp này.

Binh đoàn Tia Chớp bị ba gã cường giả Kiếm Hoàng của Chiết gia giết chết hơn một trăm người!

Cư dân thành Penzias càng thê thảm. Chỉ một đạo kiếm khí của bọn chúng, một vùng hơn trăm mét vuông biến thành đống hoang tàn.

Lăng Võ và Lăng Chí cùng Phó thống lĩnh Trương Đại Niên của Binh đoàn Tia Chớp thấy tình thế không tốt, phân phó mọi người lập tức lui lại. Tuy kim cương phục ma kiếm trận của Binh đoàn Tia Chớp đã sớm đại thành, nhưng người có thực lực cao nhất chỉ là Ma Kiếm Sĩ, nếu đối mặt với Kiếm Tông còn đánh được một trận, còn đối mặt với Kiếm Hoàng, căn bản không có cơ hội trả đòn!

Mắt thấy thuộc hạ chết thảm, mấy tên thống lĩnh Binh đoàn Tia Chớp đỏ mắt, điên cuồng nhảy ra công kích!

Ba gã Kiếm Hoàng của Chiết gia cũng có công phu đi nghiên cứu Lăng gia. Vừa nhìn thấy Lăng Chí, có một tên lớn tiếng kêu lên:

- Đó là anh trai của Lăng Tiêu giết hắn đi!

Ba gã Kiếm Hoàng bỏ qua công kích của Binh đoàn Tia Chớp, nhất tề hướng về Lăng Chí phát động công kích.

-Cẩn thận!

Lăng Võ và Trương Đại Niên xông về phía Lăng Chí, xô ngã Lăng Chí rồi cùng nằm đè lên trên.

Lăng Chí bị đè bên dưới giận dữ hét:

-Chúng mày mau buông lão tử ra!

Hai người làm như không nghe thấy. Lăng Võ hét lớn:

-Tam thiếu gia tuy là chủ nhân của Lăng Võ, nhưng ân trọng như núi, đời này báo đáp không xong, xin kiếp sau lại báo!

Bên kia Trương Đại Niên nghiến răng nghiến lợi:

- Ta chết, lão Đại thay ta chiếu cố cho các huynh đệ của ta.

-Các ngươi hai tên khốn khiếp!

Lăng Chí ở dưới kêu khóc rống giận

- Buông lão tử ra, bọn họ tìm chính là ta.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, ba gã cảnh giới Kiếm Hoàng tốc độ như điện! Kiếm khí lạnh như băng đã phóng ra mấy chục thước! Chúng cười lạnh nhìn cảnh tượng phía dưới, thật sự là một đám không biết sống chết, tưởng như vậy là có thể bảo vệ được hắn!

Kiếm khí tiếp xúc với mặt đất, lầu các cao lớn đứt ra thành hai đoạn! Người ở bên trong hoảng sợ thét chói tai trốn chạy, nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài quá khủng bố, điên cuồng chạy trở về, lại bị đè bẹp bởi kiến trúc bên trong, mặt đất bị kiếm khí xẻ sâu mười mấy thước, đá vụn bùn đất đầy trời bay múa.

Một gã Kiếm Hoàng của Chiết gia cười lạnh nói:

- Các ngươi đều phải chết!

Đúng lúc này, mấy người Thượng Quan Vũ Đồng từ phía sau điên cuồng phóng lại, kiếm khí phát ra dày đặc, bằng cực hạn thực lực của họ!

Ba gã Kiếm Hoàng của Chiết gia đành quay lại tự cứu mình, nếu cố gắng giết chết Lăng Chí, chúng ít nhất cũng bị thương nặng.

- Mẹ nó!

Ba gã cường giả Kiếm Hoàng của Chiết gia lại cùng mấy người Thượng Quan Vũ Đồng đánh nhau một trận.

Nhưng bây giờ bên này có đến bốn Kiếm Hoàng, đánh với ba gã Kiếm Hoàng của Chiết gia!

Tình thế ... Dường như đảo ngược rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK