Mục lục
[Dịch] Ngạo Kiếm Lăng Vân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lam Hải thần sắc hơi có vẻ mỏi mệt, ngăn không cho con trai nói tiếp, nhưng từ thái độ của lão có thể thấy được, lão thật hoàn toàn thất vọng với Lam gia rồi.

Một lát sau, Lam Hải bỗng nhiên ngẩng đầu lên, nhìn Lam Thiên Mai nói:

- Trước khi đi, ngươi đi thăm bà ta đi, bà ta vẫn luôn che chở cho ngươi, so với ta người cha này còn phải nhờ ngươi che chở.

Lam Thiên Mai nhẹ nhàng gật gật đầu, sau đó nói:

- Con đi đây.

Lúc này, bỗng nhiên Lam Thiên Mai biến sắc mặt, như là nghe thấy cái gì, sau đó lộ ra một tia ánh mắt không dám tin nhìn Lăng Tiêu ngơ ngác nói:

- Bà ta... bà ta muốn gặp ngài!

Lăng Tiêu sửng sốt:

- Ai muốn gặp ta?

Lam Thiên Mai nhẹ giọng nói:

- Nãi nãi lão tổ Lam gia...

Lăng Tiêu lúc này thật đúng là có chút ngoài ý muốn, đi vào Thánh Vực cũng đã lâu, đương nhiên hắn biết rõ bên trong Thánh Vực nữ nhân vẫn luôn không có địa vị gì cao lắm, ở đây vẫn còn là xã hội nam nhân nắm quyền chủ đạo!

Có lẽ là lần đầu tiên hắn nghe nói có nữ nhân có thể tu luyện đến cảnh giới tối cao, bởi vì Lăng Tiêu vừa mới cảm nhận được một tia dao động năng lượng rất nhỏ, dạo qua một vòng trên người mình sau đó liền biến mất. Điều này có thể kết luận, người nọ thực lực rất mạnh, ít nhất ở cấp trên Đại viên mãn!

Lam Thiên Mai đi ra ngoài cửa Lăng Tiêu theo sau, Lăng Tiêu cảm nhận được người nhà này khi nhắc tới người đó, sắc mặt đều có chút cổ quái, cũng không có tự hào gì.

Lam Thiên Mai dẫn theo Lăng Tiêu đi về hướng phía sau núi, thấy bốn bề vắng lặng, nàng thấp giọng nói:

- Nãi nãi lão tổ tính tình quái dị, ngài nói chuyện với người nên cẩn thận một chút. Nếu bà ta có chỗ nào đắc tội, mong ngài có thể bỏ qua cho.

Lăng Tiêu gật gật đầu, không nói gì, đi theo Lam Thiên Mai đi vào phía sau núi, tới một chỗ phía dưới vách núi. Vách núi cao tới mấy trăm mét, ở khoảng giữa có một hang động, cửa động cao khoảng một thân người. Hai người bay lên sau đó đi vào bên trong.

Bên trong hang động trái lại rất rộng, hơn nữa đầy đủ các loại gia cụ, phân bố đều trong mấy gian phòng. Khi Lăng Tiêu đi vào, lại thấy một nữ nhân dáng người cực kỳ yểu điệu thon thả đang ngồi ở đó đưa lưng về phía bọn họ. Nàng ta cầm trong tay một quyển sách, nghe tiếng hai người bước vào, quay đầu lại cười cười nhìn hai người, thanh âm thốt ra như châu ngọc, cực kỳ trong trẻo, thoạt nhìn thật ra càng giống như là một thiếu nữ hai tám, hơn nữa vóc dáng cực kỳ xinh đẹp!

- Các ngươi đến đây? Tùy ý ngồi đi.

Dù Lăng Tiêu tự mình có thể luyện chế ra Trú Nhan Đan vĩnh viễn giữ tuổi thanh xuân, cũng bị dung mạo của nữ nhân này làm cho hoảng sợ.

Thông thường mà nói, con người theo thời gian trải qua không ngừng lịch lãm, tuổi tác không ngừng già lão, khuôn mặt kia cho dù không có gì biến hóa, nhưng ánh mắt và tâm tính đều sẽ phát sinh biến hóa không nhỏ. Thế cho nên lão nhân và người trẻ tuổi, trên cơ bản liếc mắt một cái liền có thể nhận ra được.

Mà trong mắt nữ nhân trước mắt này lại không nhìn thấy mảy may nét tàn phá của thời gian, hơn nữa nghe thanh âm nàng nói chuyện thậm chí còn mang theo một chút non nớt, cử chỉ hào phóng, không mảy may làm ra vẻ chút nào, bất kể ánh mắt tâm tính, gần như không có gì sơ hở! Nếu gặp trên đường đi, Lăng Tiêu khẳng định sẽ không tin thiếu nữ mặc váy dài màu xanh ngọc này lại là cái gì nãi nãi lão tổ của Lam gia.

Lam Thiên Mai cùng nữ nhân này dường như rất thân thiết, nàng tự động đi lấy chén rót nước cho Lăng Tiêu, sau đó ngồi xuống, nhìn nữ nhân, cúi đầu nói:

- Nãi nãi lão tổ! Con sắp đi rồi! Xin cáo biệt với ngài.

Thiếu nữ thản nhiên nói:

- Ta đã biết! Là vì chuyện phụ thân ngươi phải không?

Lam Thiên Mai gật gật đầu, nói:

- Bọn họ đều không thích con, con cũng đi luôn! Không bao giờ quay lại nữa!

Thiếu nữ nhướn mày, sau đó nói:

- Hồ đồ! Tự mình sống cho chính mình, quản bọn chúng thấy thế nào? Hừ! Bọn chúng đối với nãi nãi lão tổ ta này, không phải trong lòng cũng phiền chán như vậy sao, chỉ là ngoài miệng không dám nói ra mà thôi! Bọn chúng biết cái gì, công pháp này tu luyện đến mức tận cùng, thì có thể phản lão hoàn đồng, nói cái gì công pháp không tốt, cái gì lẳng lơ các thứ, hết thảy đều là nói bậy nói bạ! Ta cả đời không đi tìm một nam nhân nào, cũng là lẳng lơ không đứng đắn sao?

Lam Thiên Mai trộm nhìn thoáng qua Lăng Tiêu.

Thiếu nữ trước mắt này quả thật là nãi nãi lão tổ Lam gia, là thân muội muội của lão tổ tông hiện giờ, đạt tới cảnh giới Đại viên mãn cao cấp!

Tên là Lam Hi, thuở còn nhỏ đã biểu hiện ra thiên phú hơn người, tu vi thực lực tăng tiến cực kỳ thần tốc. Nàng ta thu được một quyển trục hiện thế ở Thánh Vực, trên mặt ghi là công pháp thiên thứ nhất, đúng là vật của Thần giới!

Sau khi tu luyện mới biết được, công pháp này dường như là một loại mị công! Sau khi tu luyện mỗi một cái nhăn mày mỗi một nụ cười đều có năng lực mê hoặc tâm thần mọi người. Bởi vì Lam gia ở Nam châu là danh môn chính phái, bên trong gia tộc lại xuất hiện nữ nhân tu luyện loại công pháp này, phản ứng đầu tiên của những người đó, dĩ nhiên là ngăn cản, cho rằng tu luyện công pháp này là làm bại hoại nề nếp gia phong của gia tộc.

Chỉ có điều năm đó lão tổ tông Lam gia còn là Thiếu chủ của Lam gia cực kỳ cưng chiều cô em này, cố sức bảo vệ cô em, công khai bày tỏ ủng hộ Lam Hi. Đương nhiên năm đó cãi nhau huyên náo ầm ĩ, lúc ấy tổ tiên Lam gia còn sống vì chuyện này thống hận không thôi, thiếu chút nữa tước luôn thân phận Thiếu chủ của lão tổ Lam gia. Cũng may lão tổ Lam gia đương thời là một thiên tài kinh thế hãi tục, triển hiện ra năng lực hơn người, mới giữ vững địa vị thân phận của mình, hơn nữa cả đời bảo vệ ủng hộ cho cô em này.

Đã qua hơn ba vạn chín ngàn năm, ngày xưa là Thiếu chủ Lam gia, hiện nay đã thành Lão tổ Lam gia, hơn nữa cũng đã rất nhiều năm không có ra mặt, rất nhiều người thậm chí cho rằng lão tổ đã đi theo ông bà rồi.

Gần như tất cả cường giả cảnh giới Đại viên mãn đều giống nhau, sau khi sống tới mấy vạn năm, vẫn không thể phi thăng, cuối cùng hoặc là bị linh khí vô tận trong cơ thể không chống đỡ được bùng nổ, hoặc là chính mình tự động mai một.

Nhưng thật ra Lam Hi nãi nãi lão tổ Lam gia này, không ngờ càng sống càng trẻ lại, cứ giống như một yêu quái, cho tới bây giờ đã thành hình dáng một thiếu nữ! Nàng là người có bối phận cao nhất Lam gia hiện nay, đồng thời cũng là một người dễ nhìn thấy nhất!

Tuy nhiên, cảm tình của người Lam gia từ trên xuống dưới đối với nàng rất phức tạp, thử hỏi có ai muốn khi gặp một thiếu nữ phải kêu bằng bà cô nãi nãi lão tổ? Thường ngày hầu như không ai dám đến trêu chọc nàng. Mà công pháp của nàng cũng theo thời gian trôi qua, từng đời từng đời truyền xuống. Cho nên, nói đến, nàng coi như là sư tổ của Lam Thiên Mai.

Lam Thiên Mai chu miệng, có phần ủy khuất nói:

- Dù là không cần quan tâm tới ý tưởng của bọn họ, con cũng muốn bỏ đi. Tổ nãi nãi! Con cũng muốn đạt tới cảnh giới như ngài!

Lam Hi nhìn thoáng qua Lam Thiên Mai, sau đó khẽ mỉm cười nói:

- Ta tin rằng ngươi có thể!

Nói xong nhìn về phía Lăng Tiêu vẫn ngồi lặng im một bên, giọng thanh thúy nói:

- Ngươi đúng là Lăng Tiêu? Chưởng môn nhân Thục Sơn phái? Tổn thương của tiểu tử Lam Hải kia được ngươi trị à?

Lăng Tiêu khẽ gật gật đầu. Thời điểm thiếu nữ này nói chuyện chỉ tự nhiên trong sáng, nhưng từ trên thân thể của nàng, Lăng Tiêu cảm nhận được một tia hàm ý của “đạo”! Dù không có chút dao động năng lượng nào, nhưng làm cho người ta một loại cảm giác sâu không lường được.

Lam Hi nói:

- Ngươi rất không tệ! Ngươi và võ giả Thánh Vực không giống nhau!

Lăng Tiêu trong lòng rùng mình, đột nhiên hỏi:

- Xin hỏi tiền bối... ngài tới cảnh giới gì rồi?

Lam Hi cười hì hì nhìn Lăng Tiêu:

- Ta vì sao phải nói cho ngươi? Có lợi gì đâu? Không bằng chúng ta đánh một trận đi, như vậy ngươi sẽ biết thực lực của ta là cái gì!

Lăng Tiêu ánh mắt sáng lên, cả người lập tức dâng lên một cỗ chiến ý, như là một ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, trong nháy mắt độ nóng trong phòng tăng lên rất cao.

Năm đó ở Tu Chân Giới tu sĩ của kiếm phái Thục Sơn, có tiếng là hiếu chiến, các môn phái người tu chân đó lấy kiếm nhập “đạo”, một lời không hợp ý liền rút đao giao đấu, quả thực quá mức bình thường, càng đừng nói tới trừ ma vệ đạo, loại chuyện này xưa nay là tôn chỉ của kiếm phái Thục Sơn.

Giống như Lăng Tiêu, nếu xét ra ở kiếm phái Thục Sơn được xem như hạng người tính tình ôn hòa.

Lam Hi nũng nịu cười nói:

- Ai nha! Nhìn không ra tiểu tử ngươi này còn rất hiếu chiến nha! Ta cũng không nhớ rõ đã bao nhiêu năm không có động thủ với người khác. Hì hì! Đến đây! Hôm nay chúng ta đánh một trận cho biết. Nếu ngươi có thể thắng ta, ta cũng đi theo ngươi tới Thục Sơn được rồi!

Lam Thiên Mai cả kinh, thầm nghĩ: “Nãi nãi lão tổ thật là nói cái gì cũng dám nói nha! Người khác không rõ ràng lắm, nhưng nàng sao lại không biết, nãi nãi lão tổ đã đạt tới cảnh giới Đại viên mãn cao cấp, một thân năng lượng nếu như bộc phát ra, cái loại uy thế kinh khủng đó đủ để cho thiên địa biến sắc!

Lăng Tiêu... làm sao có thể là đối thủ của bà ta! Nghĩ thế nàng không kìm nổi có chút lo lắng nhìn thoáng qua Lam Hi.

Lam Hi khoát tay, sau đó nói:

- Chỉ là vui chơi thôi, ngươi sợ cái gì? Ta cũng sẽ không làm tổn thương đến hắn! Năng lượng trong thân thể ta hiện giờ cũng quá mức khổng lồ, nếu không thể kịp thời phóng xuất ra, cũng không tránh khỏi kết cục bị đầy ứ nổ tan xác mà chết! Ôi! Ta thật không nên chết như vậy, nghĩ tới thực là đáng sợ.

Lăng Tiêu không kìm nổi hỏi:

- Thực có người bị đầy ứ nổ tan xác mà chết ư?

Lam Hi cười nói:

- Đương nhiên là có! Càng đạt tới cảnh giới tối cao, càng có cảm giác như vậy, đó là... thân thể còn rất yếu! Thậm chí người cảnh giới Đại viên mãn mà muốn bay ra khỏi tinh cầu này cũng rất khó khăn. Cứ như vậy, hắn tự nhiên sẽ không cảm thấy năng lượng của mình quá dư thừa, sau đó bế quan, tu luyện, tiếp tục bế quan, tiếp tục tu luyện, nhưng không có biện pháp chuyển đổi loại năng lượng này thành một loại năng lượng khác, năng lượng bị dồn nén đầy ứ sẽ bùng nổ kinh mạch, sau đó chết đi. Từ xưa đã có như vậy.

Lam Hi ngưng một chút, nhìn Lăng Tiêu nói tiếp:

- Không nói cái này nữa! Ra đây giúp ta đánh nhau!

Nói xong, thân mình nhoáng một cái liền biến mất bóng dáng.

Lúc này Lam Thiên Mai vội vàng nói:

- Lăng Tiêu! Ngài nhất định phải cẩn thận, nãi nãi lão tổ... bà... bà ta ra tay rất nặng.

Nói xong, nỗi sợ hãi trong lòng còn hiện ra trên nét mặt, dường như nàng đã nếm qua nỗi khổ này rồi.

Lăng Tiêu gật gật đầu cười, cảm giác nãi nãi lão tổ Lam gia này cũng không phải là người vui giận bất thường, mà chỉ là có bản tính hồn nhiên như một thiếu nữ mà thôi. Người như vậy, nếu như có người nghiêm trang quỳ rạp xuống trước mặt nàng ta kêu nàng bằng “nãi nãi lão tổ”, đương nhiên nàng ta sẽ không muốn nghe.

Thân hình Lăng Tiêu cũng biến mất tại chỗ, ngay sau đó, xuất hiện trên không trung.

Lam Hi vung tay lên, bày ra một màn kết giới thật lớn! Từ bên ngoài hoàn toàn không nhìn được tình huống bên trong.

Sau đó Lam Hi liếc mắt đánh giá Lăng Tiêu từ trên xuống dưới, cười nói:

- Ta sắp ra tay đấy! Ngươi phải cẩn thận!

Nói xong, gần như không có dấu hiệu gì, trên gương mặt trong sáng thuần khiết như ngọc của Lam Hi, trở nên vô cùng trang nghiêm, không có một tia quyến rũ nào, nhưng lại khiến cho người ta có một loại cảm giác mê hoặc đến mức tận cùng; không có phát ra một âm thanh gì, nhưng dường như có vô số tiếng rên rỉ từ bốn phương tám hướng truyền đến!

Lăng Tiêu khẽ mỉm cười, niệm lên kinh văn Đại Tự Tại Tâm Kinh, linh đài của Lăng Tiêu toàn bộ thanh tĩnh, đồng thời phía sau Lăng Tiêu dâng lên một pho pháp tướng cực kỳ to lớn. Pháp tướng này hai mắt nhắm chặt, đủ loại mây lành vờn quanh, vang lên đủ loại diệu âm. Thân thể Lam Hi tản phát ra cái loại khí tức mê hoặc đến mức tận cùng nhưng dường như đã gặp phải khắc tinh trí mạng, trong nháy mắt bị pho pháp tướng này phá tan!

Trên mặt Lam Hi hiện lên một chút kinh hãi, dường như gặp chuyện không thể tin được, sau đó Lam Hi chỉ vào Lăng Tiêu, thanh âm có chút run rẩy nói:

- Ngươi... ngươi là chân thần chuyển thế?

Lăng Tiêu giờ phút này chiến ý dạt dào, quát một tiếng:

- Cái gì chân thần chuyển thế! Tiếp một kiếm của ta!

Yêu Huyết Hồng Liên kiếm bộc phát ra một khí thế hùng mạnh, một luồng hào quang chứa đầy uy lực của thiên địa, kích về hướng Lam Hi!

- Tịch Diệt!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK