Mục lục
[Dịch] Ngạo Kiếm Lăng Vân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lăng Tiêu nhiều ít cũng có chút kỳ quái, Hoàng thất. Bản thân vừa rồi còn hung hăng chì chiết hoàng thất quá trọng sĩ diện, bên này hoàng thất liền phát thiệp mời đến, tốt hay không tốt? Nhìn thiệp mời rất đơn giản, nói rằng tối nay tại lâm viên hoàng gia sẽ cử hành một hồi yến hội long trọng, mời Lăng Tiêu tới trước để tham gia.

Theo lý thuyết thì loại yến hội long trọng này cho dù là tướng quân Lăng Thiên Không không ở nhà cũng sẽ mời Lăng phu nhân đến trước, tuyệt đối không có lý do gì mời Lăng Tiêu trước như vậy.

Hai nàng Xuân Lan và Thu Nguyệt cũng không thể nói ra được nguyên nhân, theo trí nhớ của hai nàng thì những năm gần đây, Lăng phủ cũng nhận được một ít thiệp mời cùng loại, bình thường đều là mời Lăng phu nhân tham gia, không có mời các thiếu gia, tiểu thư.

Diệp Vi Ny đối với xã hội thượng lưu không hiểu biết, cũng không có hứng thú nhiều, chỉ nhắc nhở Lăng Tiêu:

- Chàng vừa mới giết người của đại vương tử, liền được mời đi tham gia yến hội hoàng gia, đây có phải âm mưu hay không?

Xuân Lan và Thu Nguyệt cũng nhận ra được người đưa thiếp tới, biết người kia đúng là người bên cạnh quốc vương bệ hạ, điều này không phải là giả. Lại nói, mạo danh quốc vương truyền chỉ là tội chết, cho dù là thái tử cũng không có lá gan lớn như vậy!

Liếc mắt nhìn tĩnh thất của tiểu muội và mẫu thân một cái, trải qua thời gian hơn nửa đêm vẫn im ắng như cũ, không phát hiện tình huống không thích hợp. Quá trình Tử Lam Chu Quả đả thông kinh mạch tuy rằng rất thống khổ, nhưng dù là mẫu thân hay tiểu muội cũng không phải người bị thiên mạch, thống khổ tất nhiên giảm xuống rất nhiều.

Hơn nữa quá trình này người khác căn bản không thể làm thay đổi được, nói tóm lại, xuất hiện nguy hiểm là cực nhỏ. Vả lại với những người khác nhau thì thời gian cải thiện thể chất và đả thông kinh mạch cũng khác nhau. Như Diệp Vi Ny đã có thiên phú rất tốt, cho nên việc nàng tiến giai là phi thường ngắn. Mà Lăng phu nhân vì đã qua tuổi hoàng kim dành cho tu luyện cho nên thời gian đả thông kinh mạch cần lâu hơn nhiều.

Ánh sáng buổi sớm chậm rãi lan tỏa đến mái đình viện, chiếu lên thân ảnh cao lớn của Lăng Tiêu, lộ ra vẻ mạnh mẽ và kiên cường của Lăng Tiêu. Xuân Lan và Thu Nguyệt ở một bên luyện kiếm, Lăng Tiêu tùy tiện chỉ điểm vài câu.

Hiện giờ hai nàng đối với việc sử dụng Ngọc Nữ kiếm kỹ đã thành thục mười phần, trong lòng Lăng Tiêu cũng rất hài lòng.

Diệp Vi Ny thì quay về học viện, kiến thức càng nhiều, nàng càng cảm thấy kiến thức mà mình biết nông cạn bao nhiêu, nàng chuẩn bị trở về học viện để trau dồi thêm tri thức cho mình.

Nhiệt độ ngày càng cao, không khí bắt đầu trở nên nóng nực, cửa phòng Lăng Vận Nhi đã mở ra, cô gái nhỏ vẻ mặt ngạc nhiên vui mừng lao tới, khuôn mặt nhỏ nhắc tràn đầy hưng phấn kêu lên với Lăng Tiêu:

- Tam ca, ta đã đột phá huyệt đạo Liêm Tuyền rồi, hiện tại đã tới Đại Kiếm Sư bậc bốn rồi!

Lăng Tiêu hơi hơi nhún vai, tiểu muội tuy rằng thiên tư không tồi, nhưng chung quy vẫn chưa bằng Diệp Vi Ny, vẫn còn kém một bậc! Tuy vậy hoàn hảo, cái có là thời gian, dù sao thì Lăng Vận Nhi vẫn còn nhỏ, chỉ cần khắc khổ tu luyện thành tựu ngày sau vẫn không thể hạn lượng!

Loại Tử Lam Chu Quả này thực nghịch thiên, dù chỉ có thể dùng một lần, nhưng lại có thể đưa khởi điểm của một người lên cao! Tuy vậy bởi vì lấy được quá mức gian nan, hơn nữa không phải ngươi cứ tìm được Tử Lam Chu Quả liền có thể ngắt được quả, có khi, thứ mà ngươi gặp, lại chỉ là thân cây thôi.

Mà ma thú trông coi Tử Lam Chu Quả tỷ như khi Lăng Tiêu gặp Tuyết Sơn Thiểm Điện Ưng bậc năm, có thực lực ngang với Ma Kiếm Sư! Cho dù là Ma Kiếm Sư bậc sáu cũng không nguyện ý cùng một con ma thú phi hành bậc năm trở thành kẻ địch.

Cũng vì vậy mà nhiều năm qua, các đại gia tộc chỉ có thể ngẫu nhiên xuất hiện một hai cao thủ. Ma Kiếm Sư tuy rằng rất hùng mạnh, nhưng không phải vô địch. Vì một Ma Kiếm Sư mà có thể tổn thất vài Cuồng Kiếm Sư và rất nhiều Đại Kiếm Sư, đối với rất nhiều gia tộc mà nói thì là mất nhiều hơn được.

Nếu người của các đại thế gia này biết không ngờ Lăng Tiêu lại có vận may kinh người như thế, một lần lại được đến mười lăm quả Phạm Đế Á Thánh Quả, nhưng lại phung phí của trời xem như hao quả thường cấp cho người nhà sử dụng, tin rằng chắc chắn tất cả sẽ điên cuồng cả lên.

Lăng Vận Nhi vội vàng chạy đi tắm rửa, Tử Lam Chu Quả cũng có công hiệu tẩy tủy, sau khi dùng đều bài xuất ra rất nhiều tạp chất. Không phải Lăng Tiêu không muốn luyện chế ra Trúc Cơ đan cho người nhà dùng, thật sự là bọn họ không ai có được linh căn, dùng Trúc Cơ đan hay Tử Lam Chu Quả cũng không khác biệt quá rõ ràng, còn có thể làm lộ rất nhiều thứ. Cho nên Lăng Tiêu thấy để các nàng sử dụng Tử Lam Chu Quả vẫn tốt hơn.

Kỳ thật Lăng Tiêu vẫn muốn kiến thức Kiếm Thần của thế giới này, xem họ làm sao tu luyện được thế này, so với Tu Chân Giới thì có gì khác.

Lăng Vận Nhi sau khi tắm rửa, cả người giống như tiên nữ, trên người tràn ngập khí chất xuất trần, vốn khuôn mặt cao quý xinh đẹp lại tăng thêm một phần tự tin. Hơn nữa đã được tẩy lễ qua sự thống khổ khi đả thông kinh mạch, Lăng Vận Nhi như trưởng thành lên rất nhiều, tuy rằng tính cách cởi mở chưa thay đổi, nhưng so với trước có thêm vài phần thận trọng.

- Tam ca! Cảm ơn huynh, Vận Nhi thật cao hứng, ngày mai Vận Nhi phải đi Kiếm Công hội kiểm tra. Đại Kiếm Sư bậc bốn, hì hì, không biết những người đó sẽ kinh ngạc thành cái dạng gì đây? Đúng rồi, bọn họ sẽ không nảy sinh chủ ý với chúng ra chứ? Huynh, muội, còn có mẫu thân, Xuân Lan và Thu Nguyệt, thực lực đều đột nhiên tăng lên rất nhiều, có thể bị người để ý hay không?

Lời nói của Lăng Vận Nhi làm cho Lăng Tiêu giật mình, hôm nay hoàng thất mời có thể liên quan đến việc này hay không? Lập tức ngẫm lại, việc này cũng không phải. Thực lực Xuân Lan và Thu Nguyệt tuy rằng mạnh nhưng chưa hiển lộ ra ngoài nhiều, chỉ có mình Lăng Tiêu thôi. Theo lý thuyết mà nói, dù những người đó hoài nghi, thì cùng lắm cũng chỉ cho rằng Lăng Tiêu đã trải qua “ Dược dục” khủng bố kia mà thôi! Căn bản sẽ chẳng có ai tin tưởng một kẻ bị Thiên Mạch như Lăng Tiêu, lại có thể lên Thánh Sơn lấy được Thánh Quả. Đây là việc không có khả năng!

Lăng Tiêu thản nhiên cười nói:

- Không cần sợ, muội khiêm tốn một chút không phải là được sao?

Cái miệng nhỏ nhắn đáng yêu của Lăng Vận Nhi hơi hơi chu lại, ra sức mấp máy, sau đó ảo não nói:

- Người ta còn muốn sau khi thực lực tăng lên thì đi giáo huấn tiểu tiện nhân Ô Lân Mẫn Mẫn kia một chút! Cái này chơi không tốt.

- Được rồi, đừng nghĩ nhiều nữa, Ô Lan Mẫn Mẫn trong nhất thời nửa khắc chắc gì đã có lá gan tòn muội gây phiền toái! Lăng Tiêu nói:

- Mẫu thân giờ giao cho muội, ta muốn đi hoàng cung một chuyến.

Lăng Vận Nhi bĩu môi:

- Tham gia vũ hội quý tộc? Cực kỳ nhàm chán! Mau đi đi!

Thời điểm Lăng Tiêu mang theo Xuân Lan và Thu Nguyệt tới đi vào hoa viên hoàng gia, đã có rất nhiều đại quý tộc đến nơi này, xem biểu tình của họ, hơn nửa cũng không biết chủ đề của yến hội lần này.

Lăng Tiêu đưa thiệp mời cho thủ vệ, thủ vệ kia sắc mặt chấn chỉnh, hướng đến Lăng Tiêu thực hiện một cái chào theo nghi thức quân đội, vẻ mặt cung kính nói:

- Lăng thiếu gia, bệ hạ đã phân phó qua, nói muốn gặp ngài!

- A? Lăng Tiêu trăm suy ngàn nghĩ, lại không nghĩ đến quốc vương bệ hạ không ngờ lại muốn gặp mình, như là nói đùa vậy. Xuân Lan xuất ra hai kim tệ, trên mặt có chút đau lòng, trên tay không một chút dấu vết mười phần chính xác ném vào túi tiền của thủ vệ.

Nét cười trên mặt thủ vệ rõ ràng tăng lên nhiều, nhẹ giọng nói:

- Quốc vương bệ hạ cũng nhiều năm không cùng lão Nguyên soái xuất hiện trước mặt công chúng. Lần hình như khá vui vẻ, còn việc khác thì ta không biết.

Lăng Tiêu nói:

- Đa tạ ngươi!

Tên thị vệ kia thấy Lăng Tiêu khách khí như thế, cũng lễ phép hơn. Người mà Quốc vương bệ hạ muốn gặp trên cơ bản là đại biểu cho việc thăng tiến rất nhanh, một thị vệ như hắn được đối phương khách khí như thế trong lòng liền nở hoa.

Xuân Lan và Thu Nguyệt vừa muốn đi theo, thị vệ kia hơi khó xử nói:

- Hai vị, thực xin lỗi, bệ hạ chỉ gặp một mình Lăng Thiếu gia thôi.

Lăng Tiêu nhìn thoáng qua lâm viên hoàng gia náo nhiệt, chỗ nào cũng thấy quý tộc tao nhã, liền nói Xuân Lan và Thu Nguyệt:

- Khó mà được tới đây một lần, hai người các nàng đi chơi cho tốt đi!

Xuân Lan và Thu Nguyệt chung quy cũng là con gái, lâm viên hoàng gia không phải là chỗ ai cũng có cơ hội vào thăm! Bên trong tràn ngập các chủng loại kỳ hoa dị thảo thực đa dạng, đình thai thủy tạ xa hoa lộng lẫy, có cơ hội tiến vào xem đương nhiên không thể bỏ lỡ.

Lập tức, Lăng Tiêu đi theo thị vệ kia, đi vào một hành cung thanh nhã tĩnh mịch.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK