Tốc độ của cáp rất nhanh còn có loại sử dụng bằng điện, cúi đầu nhìn xuống, khoảng cách với rừng cây phía dưới càng ngày càng xa,cáp lên tới đỉnh núi thì, rừng cây đã thành một mảnh nhỏ mơ hồ.
Phía trên buộc vào một cái bánh xe lớn, bánh xe này là khởi động bằng máy, khó trách tốc độ nhanh như vậy. Máy kéo này được đóng chặt trên mặt đất bằng nhiều tấm plastic dày cùng với dây thừng, xem ra thiết bị này tại không cần dùng vội nên dùng plastic để che lại, lại dùng dây thừng buộc quanh, để ngừa bị băng tuyết đóng lại bị hỏng
Long Dực không nghĩ đến đỉnh núi trống trải như vậy, lại có mấy gian nhà đá, lúc này đứng ở bên cạnh thao tác chiếc máy là mấy tên thanh y nhân có thể là mấy kẻ ở trong mấy gian nhà đá kia, chắc là phụ trách canh chừng chiếc máy cùng với vận chuyển thiết bị đều là nhân viên cao thấp của thanh y môn.
Từ bên này đi lên đỉnh núi Tuyết Phong, lại dùng cáp hạ xuống bên kia, tính toán một chút, cơ hồ tốn gần hai mươi phút, Long Dực nghĩ thầm tự mình dùng ngự không thuật chỉ cần 2 3 phút là được, người của thanh y môn bố trí cáp treo này, xem ra đa số đệ tử bọn họ tu vị đều thấp, không đủ sức ngự kiếm phi hành lên tuyết sơn.
" Tên Phí Lãnh kia hiển nhiên là có chút thực lực, hắn phi hành từ chỗ này lên tuyết sơn cũng không hao phí bao nhiêu lực, sư phụ thanh y thần tôn của hắn khẳng định cũng không thành vấn đề, còn lại chúng đệ tử thanh y môn thì không biết, phỏng chừng cũng không bao nhiêu cao thủ. Hắc hắc, lần này chỉ cần có thể trước tiên đánh bại thanh y thần tôn, là ta có thể khiến cho vạn động sơn long trời lỡ đất!" Long Dực thầm nghĩ.
Sau khi hạ xuống tuyết phong, lại có 4 gã thanh y môn tới tiếp đón.
Long Dực cảm ứng ra, bốn gã thanh y nhân này so với 2 người cao nhất ở ải vừa rồi thì mạnh hơn một bậc, bốn người chia làm bốn phương vây mình ở giữa, cước bộ tiến về phía trước nhẹ nhàng nương theo thế núi mà đi.
Long Dực vốn cho rằng" Vạn động sơn" chỉ là tên một ngọn núi mà thôi, cũng không để ý lắm, nhưng khi hắn đi đến phía trước đỉnh của ngọn núi thì lúc này mới đột nhiên rõ ràng ý nghĩa chánh thức của nó
vạn động sơn cũng không phải chỉ là một ngọn núi mà là nhiều ngọn núi liên tiếp nhau, chỉ thấy dưới chân núi tuyết hùng vĩ này, một hang động rộng ba thước cơ hồ nối với nhau, có phân ra cao thấp mấy tầng, quả thực giống như là " Sơn lâu" nằm nối tiếp nhau vậy
hắn cũng không biết vạn sơn động này hình thành từ thời thượng cổ, đã có mấy ngàn ngàn năm lịch sử. Một ngàn năm trước, bởi vì chiến tranh, một chi quân đội bị đánh bại chạy tới nơi này, vài tên cao nhân trong quân đội đi tìm vật thực, trong lúc vô tình phát hiện sơn động do tự nhiên hình thành này, vì vậy bọn họ dẫn dắt chúng binh sĩ đi tới vạn động sơn, ở này nghĩ ngơi và hồi phục sức khỏe. Sơn động này đã được bọn họ tiến hành khai tạc cùng tu chỉnh, mới có được bộ dáng ngày hôm nay.
thanh y thần tôn thời trẻ bởi vì trên giang hồ gây ra vô số huyết án, đồng thời lại đắc tội với rất nhiều người trong giới đồng đạo, cho nên trở thành đối tượng bị cảnh sát đuổi bắt và đồng đạo đuổi giết, sau này bị buộc vào tình thế không còn đường lui, đành phải trốn vào vạn động sơn. Hắn ẩn cư ba mươi năm, khổ tu bổn môn công pháp, thực lực đột nhiên tăng mạnh, trở thành cao nhân hiếm có đương thời. Sau lại tiếp tục hành tẩu thế gian, tiếp tục làm ác, cũng thu mấy trăm đồ đệ, trở thành tà ma bang phái, cũng biến vạn động sơn trở thành tổng đàn của thanh y môn.
Bốn gã thanh y nhân mang theo Long Dực đi tới trước một cái thạch động lớn nhất, nói với gã thanh y nhân trẻ tuổi đứng gác trước cửa động vài câu, người thanh y kia nhíu mày, nhìn Long Dực từ trên xuống dưới một trận, lúc này mới chuyển thân đi vào trong thạch động.
Khi người thanh y đệ tử kia đánh giá Long Dực thì Long Dực cũng thấy rõ dung mạo của hắn, vóc người của hắn so với mình thấp hơn một chút, mái tóc ngắn, bên trái dưới khóe miệng có một nốt ruồi lớn, trong lòng hắn vừa động:" Nhìn tuổi cùng bộ dáng của người thanh y này, so sánh với miêu tả tiểu nhi tử của lão giả ở trạm xe lửa không sai biệt lắm? Chẳng lẻ hắn chính là Thạch Điện?"
Không lâu sau thì, người thanh y kia chạy ra, lạnh lùng nhìn Long Dực nói:" Long Dực, ngươi theo ta , sư phụ ta trong động đang chờ ngươi."
Vì vậy hắn ở phía trước dẫn đường, Long Dực ở phía sau bất từ bất tật đích cân vào trong động.
" Thạch Điện!" đi vào sâu trong động thì, Long Dực gắt gao đuổi kịp vài bước, từ phía sau người thanh y dẫn đường quát.
Người thanh y phía trước thân hình chấn động, đột nhiên quay đầu lại, một đôi mắt hổ tràn đầy kinh hãi , run giọng nói:" Ngươi...... Ngươi đang nói cái gì?"
" Ta gọi ngươi đó." Long Dực quan sát, biết người trẻ tuổi này chính là Thạch Điện không thể nghi ngờ, liền thấp giọng nói," Ta tại trạm xe lửa lạp nhã sơn khẩu gặp được cha của ngươi , hắn kêu ta đến hỏi ngươi có khỏe không."
Nghe nói như thế, Thạch Điện đã tin Long Dực, hắn thở phào nhẹ nhỏm, vãng sơn động trước sau nhìn một chút, lôi kéo Long Dực tiến đến một chỗ tối, gấp giọng hỏi:" Ba...... ba ta! ông có khỏe không?"
" Tốt lắm! Hắn chính có chút lo lắng cho sự an toàn của ngươi ."
" Ai, ta cũng tốt lắm, ta không có việc gì cả." Thạch Điện trong mắt hiện lên một tia nước mắt, lẩm bẩm nói:" Gần một tháng rồi, ta cũng nên trở về xem lão nhân gia."
" Thanh y thần tôn người này ngươi hiểu rõ không?" Long Dực nghĩ thầm bây giờ thời gian không nhiều lắm, hay là nhân cơ hội biết rõ hơn về tình huống của thanh y thần tôn, cũng tốt một hồi gặp mặt thì tùy cơ ứng biến.
" Không hiểu rõ, ta chỉ biết là thực lực của hắn rất cường đại, cường đại đến mức không cách nào hình dung. Hắn giết người tựa như bóp nát một con kiến vậy."
Thạch Điện nói những lời này thì, thanh âm khẻ run, hai bàn tay gắt gao nắm lại, hiển nhiên đối với thanh y thần tôn vừa sợ vừa hận.
" Bằng hữu của ta gọi là Phong Linh, là nữ nhân, ngươi biết nàng bây giờ ở nơi đâu không?"
" Ngay động thất phía trước đó, thanh y thần tôn cùng phí lãnh bây giờ cũng đều ở nơi này." Thạch Điện nhìn Long Dực, trên mặt đột nhiên hiện ra vẻ mặt tiếc hận và bi phẫn, khẽ thở dài:" Ngươi thật sự không nên tới."
" Bằng hữu của ta bị bắt đi, ta tại sao lại không đến? Xích huyết linh giới ta mang đến rồi, có thể dùng nó đổi người."
" Chỉ sợ sau khi đổi người xong, ngươi và bằng hữu của ngươi không có giá trị nữa, sẽ lập tức bị bọn họ giết chết."
" Hắc hắc, nếu sợ chết, ta sẽ không tới. Hơn nữa, bọn họ muốn giết ta sợ rằng cũng không dễ dàng vậy đâu!" Long Dực ngạo nghễ nói.
" Ân, ta đã nghe Phí Lãnh nói qua, thực lực của ngươi cũng rất mạnh. Bất quá,…." Thạch Điện ưu tâm vội vàng nói," một mình thanh y thần tôn cũng đủ đối phó với ngươi rồi, hơn nữa phí lãnh ở bên tương trợ, còn có chung quanh vạn động sơn trọng trọng vây quanh cùng mai phục, cho dù ngươi có thể từ trong tay bọn họ cứu ra bằng hữu của ngươi, chỉ sợ cũng khó chạy thoát. Ta cũng không phải nói dối, xin ngươi tin tưởng ta."
Long Dực nghiêm mặt nói:" Ngươi cùng thanh y môn có huyết hải thâm cừu, ta đương nhiên tin tưởng ngươi. Ta trước tiên nhắc nhở ngươi một câu, một hồi ta cùng thanh y thần tôn bọn họ gặp mặt , rất có thể sẽ có ác chiến, ngươi đến lúc đó tốt nhất không nên nhúng tay, nếu không bại lộ thân phận, ta muốn cứu vị kia bằng hữu đi ra ngoài, không thể chiếu cố cho ngươi. Ngươi hiểu chưa? Cừu hận của gia đình các ngươi, ta sớm muộn gì cũng sẽ giúp ngươi báo."
Hắn mặc dù tuổi so với Thạch Điện không lớn hơn bao nhiêu, nhưng Long Dực nói ra lời này có một loại ma lực khiến kẻ khác phải tin tưởng, Thạch Điện không tự chủ được bất giác gật đầu. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK