Tiếng huýt cảnh cáo tịnh không có tạo nên tác dụng gì, mà càng thêm kích thích tâm lý hiếu kỳ của đám người Long Dực, bọn họ đều muốn vượt hồ tìm hiểu ngọn ngành.
“Ta cùng Tiểu Long, Đường lão ca ba người qua hồ, còn lại tạm thời lưu lại ở chỗ này tiếp ứng.” Chư Cát Dã nhìn bờ bên kia chậm rãi nói.
Sáu gã thành viên của tập đoàn Phong Vân không có dị nghị gì, Mộ thị huynh muội lại mặc kệ. Mộ Tường đem ống phóng hỏa tiễn ném trên mặt đất, miệng kêu lên: “Dã thầy thuốc, vì cái gì không cho ta cùng đi? Cự mãng là ta xử lý, đại công chính là do ta lập mà!”
Mộ Phượng cũng trừng đôi mắt phượng nói: “Ta cũng muốn đi. Ta muốn nhìn qua người có thể sai khiến độc vật, cự mãng công kích chúng ta là ai, còn Huyết Liên sống ở chỗ nào, là hình dạng gì...”
“Các người đều đi ta cũng không phản đối.” Chư Cát Dã vuốt râu mỉm cười hỏi: “Nhưng các ngươi như thế nào vượt qua? Chẳng lẽ muốn nhảy vào hồ bơi qua?”
Mộ Phượng nói: “Vậy các người như thế nào đi qua?”
Chư Cát Dã nói: “Thực lực của Tiểu Long ngươi cũng đã nhìn thấy, hắn thi triển Ngự Không thuật có thể tới bờ bên kia. Ta cùng Đường lão ca mặc dù thua kém không ít, nhưng nhờ một ít cành khô, liên tục vài lần tung mình, lên tới tiểu đảo cũng không thành vấn đề. Mà các ngươi...”
“Thực lực của chúng ta còn kém rất nhiều, cự ly xa như vậy căn bản là không có khả năng qua được.” Mộ Tường cúi đầu ủ rũ thở dài: “Ai, cái này cũng trách ta, ta là trăm mật nhất sơ a, cái gì cũng chuẩn bị tốt, nhưng lại quên mất tới đây còn phải qua hồ, nếu không ta chắc chắn sẽ mang hai chiếc xuồng tới.”
“Bỏ đi, cứ ở chỗ này đợi là được.” Mộ Phượng đặt mông ngồi xuống mặt cỏ dưới chân, bỗng nhiên lại đứng lên, đem súng tiểu liên trong tay đưa cho Long Dực. Trong mắt đầy vẻ ân cần nói: “Long Dực, cầm cây súng này, khi gặp nguy hiểm ngươi không phải sợ nữa.”
Đường Nghĩa Nhân sờ sờ bộ râu hoa râm, cười nói: “Không cần Mộ Phượng, Long Dực là cường giả chân chính, khẩu súng trong tay ngươi đối với hắn mà nói, chỉ là khối sắt vụn.”
“Không tin, hắn chẳng lẽ có thể so với súng còn lợi hại hơn?” Mộ Phượng bĩu môi nhìn Long Dực.
“Ta không dám nói hắn so với súng lợi hại hơn, nhưng ta dám khẳng định súng khó có thể thương hại tới hắn.” Trong những người tới Gia Nhĩ hồ ngày hôm nay, Đường Nghĩa Nhân chính là cảm thụ không được sự tồn tại khí sóng của Long Dực, biết hắn vượt qua mình nhiều. Vừa rồi lại tận mắt thấy hắn thi triển Ngự Không thuật thế gian độc nhất vô nhị, lực đấu cự mãng, lúc này mới nói ra những lời này.
Mặc dù Mộ thị huynh muội đều biết Long Dực mạnh mẽ, nhưng một người có thể thắng một khẩu súng hiện đại, bọn họ vẫn là có chút khó có thể tin.
Long Dực cúi xuống nhìn tiểu liên trong tay Mộ Phượng, giống như đùa cười nói: “Đường lão bá nói ta so với súng còn lợi hại hơn, khẩu súng bá nói đó là súng rỗng không có trang bị đạn dược, mà khẩu súng nhỏ trong tay ngươi lại là đầy đạn, bấm một phát, ta nhất định bị bắn thành than tổ ong. Mặc kệ nói thế nào, vẫn là phải cảm tạ sự quan tâm của ngươi.”
Mộ Phượng ha ha cười nói: “Súng không lắp đạn? Nói như vậy, nếu như một người bình thương cầm một khẩu súng không cùng ta đối đầu, hắn cứ như thế đánh không lại ta, ta cũng có thể nói chính mình so với súng lợi hại. Ha ha...”
Long Dực nhìn nàng cười như nắc nẻ, lộ ra hàm răng trắng như tuyết. Rất đẹp mắt, lại nghĩ tới lúc một nụ hôn trên xe, không khỏi tâm thần phơi phới. Tiếp theo cũng cười một trận.
“Đừơng lão ca, Tiểu Long, việc không nên chậm trễ, chúng ta lúc này liền qua đi.” Chư Cát Dã nói xong thân hình vượt lên trước lướt ra. Đường Nghĩa Nhân lập tức tiến theo.
Chư Cát Dã ở trên đường tới Gia Nhĩ hồ đã cùng Đường Nghĩa Nhân nói ra phương pháp vượt qua hai trăm thước mặt hồ, trong tay hai người sớm đã chuẩn bị vài nhánh cành cậy, đợi thân hình lướt ra mấy chục thước, khi khinh thân công phu đạt tới cực hạn, liền lập tức tung nhánh cây tá lực tiếp tục lướt tới trước.
Hai vị lão giả thực lực không khác biệt lắm, sau khi toàn lực thi triển khinh thân pháp, phảng phất là một đôi phi yến một đen một trắng lướt ngang trên mặt hồ, tốc độ nhanh kinh người. Điều này khiến cho Mộ thị huynh muội cùng với sáu gã thành viên của tập đoàn Phong Vân trên bờ vô cùng thán phục.
Long Dực kính trọng Chư Cát Dã cùng Đường Nghĩa Nhân hai người là tiền bối, không muốn tranh hơn vượt phía trước, chờ sau khi bọn họ sắp tới bờ bên kia, lúc này mới thi triển Ngự Không thụât đi theo.
Hắn mặc y phục màu trắng, thân ở trên không trung cao vài trượng, phảng phất như một đóa mây trắng bị gió thổi bay. Mộ Phượng mỗi lần chớp mắt, liền phát hiện Long Dực đã hướng về phía trước “tung bay” ra khá xa, khiến cho nàng một loại cảm giác phiêu dật tiêu sái như hành vân lưu thủy.
Chư Cát Dã, Đường Nghĩa Nhân hai người cơ hồ đồng thời hạ xuống trên mặt đất tiểu đảo, quay đầu nhìn Long Dực, thấy hắn như thiên mã hành không bay tới. Sau khi hạ xuống đất, bề ngoài thầm so sánh thấy chính mình thì thở hổn hển, còn hắn lại thần sắc như thường.
Diện tích của tiểu đảo này tuy nhỏ, nhưng cũng có mười mấy dặm vuông, địa thế xung quanh khá cao. Hướng vào trong lộ trình đi đại khái có hai trăm dặm, giống như là bị thiên thần dùng cự chùy mạnh mẽ đập một cái xuống, trung ương tiểu đảo mở rộng xuất hiện một cái thâm cốc cự đại. Địa hình trong cốc phức tạp, bởi vì rất nhiều nơi cây cỏ um tùm, che che đậy đậy cũng nhìn không rõ có cái gì.
“Đây là Khô Lâu cốc trong lời đồn?” Chư Cát Dã đứng ở bên bờ sơn cốc nhìn xuống, nói: “Ta vốn nghĩ cốc này đã gọi là Khô Lâu cốc, thì thi cốt khắp nơi, nghĩ không ra phong cảnh cũng không tệ, có thể xây dựng thành làng du lịch.”
Đường Nghĩa Nhân cười nói: “Chủ ý này không tệ, ta từ nay về sau tìm ít người hùn vốn đầu tư, đem nơi này xây thành khu du lịch, nhất định sinh ý hưng vượng.”
“Vậy thì tốt, chờ ngươi kiếm được nhiều tiền, đừng quên mời huynh đệ ta tới uống rượu.”
“Chủ ý này là ngươi xuất, ngươi là người nghĩ ra, sau khi kiếm được tiền ta ngoại trừ mời ngươi uống rượu, còn muốn chia phần cho ngươi cơ.”
Hai người nói xong, nhìn nhau cười ha hả.
Long Dực lên đảo, quan tâm chỉ là Huyết Liên hoa sống ở nơi nào, nghe hai lão này nói tầm phào, không khỏi cười khổ, nói: “Sơn cốc này diện tích không nhỏ, Huyết Liên cũng không biết ở chỗ nào đi, chi bằng chúng ta phân tán ra đi tìm.”
“Đường Nghĩa Nhân nói: “Huyết Liên cũng là sen, nó chắc sinh trưởng ở trong nước hoặc ao đầm. Chỉ cần Khô Lâu cốc thật sự có loại thực vật này, ta nghĩ vẫn là rất dễ tìm.”
Chư Cát Dã nói: “Vì tiết kiệm thời gian, chúng ta liền án theo lời Tiểu Long phân tán ra tìm hoa. Hình dạng của Huyết Liên cùng sen phổ thông sai biệt không nhiều, chính là màu sắc đỏ như máu. Nếu có người phát hiện Huyết Liên hoặc gặp cường địch, liền hô lên đề tỉnh, mọi người lập tức tới tương trợ.”
Long Dực cùng Đường Nghĩa Nhân đều gật đầu tỏ vẻ đã nhớ.
Vì vậy ba người phi thân xuống Khô Lâu cốc, Long Dực ở giữa, Chư Cát Dã bên trái, Đường Nghĩa Nhân phải, giữa mỗi người kéo ra cự ly khoảng ngàn mét, phân biệt hướng về phía trước lùng tìm.
Long Dực mục lực cực tốt, khu vực đã qua chỉ cần tùy ý đảo qua, từng hoa từng cỏ liền toàn bộ tiến vào mắt, bởi vậy tốc độ hắn tiến lên so với Chư Cát Dã cùng Đường Nghĩa Nhân nhanh hơn rất nhiều.
Xuyên qua một mảnh rừng thưa thớt, đi qua một trảng cây bụi hỗn tạp. Trước mắt loạn thạch lởm chởm, khi Long Dực ngưng mắt nhìn, thế nhưng lại phát hiện trong vùng loại thạch này rải rác rất nhiều bạch cốt. Hơn nữa càng đi về phía trước, bạch cốt càng nhiều, người đứng ở trong, như là lâm vào âm tào địa ngục, sự uy nghiêm đáng sợ, không lạnh mà run.
Long Dực ở giữa bạch cốt khô lâu đi xuyên qua, rốt cụôc hiểu được nơi này vì sao gọi là Khô Lâu cốc, trong lòng thầm nghĩ: “Những cái này đều là thi cốt a, xem qua chắc có nhiều năm rồi. Những người này đều là thân phận gì? Bọn họ tới tiểu đảo này làm cái gì? Làm sao mà chết? Chẳng lẽ cũng có liên quan đến Huyết Liên?”
Hắn mang theo một bụng nghi vấn tiếp tục đi tới trước, sau khi qua đống khô lâu cốt, dưới chân lại là đầm lầy diện tích thật lớn. Trên mặt đầm sinh trưởng một ít cỏ tạp, không lưu ý có thể cho rằng nơi này là đất thật, nhưng chỉ cần hai chân dẫm lên trên, lập tức sẽ cảm thấy nhè nhẹ mềm mềm, nếu phản ứng không đủ nhanh, có thể liền bị sa vào trong đầm.
Mặc dù vẫn không thể thoải mái đi giống như bình thường, nhưng đi trên đầm lầy so với mặt nước dễ dàng hơn nhiều. Long Dực chỉ cần hơi tăng linh lực, đem trọng lượng thân thể nhẹ một chút là được, căn bản không cần lại hao phí đại lượng tinh lực thi triển Ngự Không thuật.
Cuối đầm lầy là một gò đất thấp nhỏ, gò đất phần lớn trọc lốc không có một ngọn cỏ, trung tâm giải đất xây hai lều cỏ nhỏ, đều là mặt hướng nam lưng hướng bắc. Phía trước lều cỏ ba thước có cái ao nhỏ có một mét vuông, nước ao đỏ như máu, nồng đặc giống như một khối nước tương cô đặc.
Nhưng mà hấp dẫn ánh mắt Long Dực không phải là hai gian tiểu phòng, cũng không phải nước ao quái dị, mà là ở trong ai sinh trưởng bốn gốc Huyết Liên, Huyết Liên chỉ lớn như một nắm tay người, cánh hoa giống như là sau khi tiên huyết đóng băng cẩn thận điêu khắc thành. Nhìn qua kiều thúy dục tính, bày ra một vẻ đẹp quỷ dị, tỏa ra một loại hương vị đặc thù từ địa phương rất xa đều có thể ngửi thấy, loại hương vị này tịnh không phải là ngửi thấy mơ màng, loại dục vọng say mê trong con người đó, mà là khiến người thanh tỉnh cực kỳ, tinh thần phấn chấn.
“Đúng rồi, bốn khóm sen này nhất định chính là Huyết Liên mà Dã thầy thuốc nói!” Long dực trong lòng cuồng hỉ, cơ hồ phải đối với Huyết Liên hoa chân múa tay.
Hắn phát động khí trong đan điền, dùng sức thổi một tiếng huýt mang, tiếng huýt truỳên khắp cả tiểu đảo, Chư Cát Dã xa xa cùng Đường Nghĩa Nhân nghe được tiếng huýt, không biết đã phát sinh sự tình khẩn cấp gì, lập tức toàn lực hướng hắn bên này phi tới.
“Dã thầy thuốc, mau tới đây nhìn xem, cái này có phải hay không Huyết Liên trên sách dược của ông ghi lại? Đường đại bá, người cũng mau tới nhìn!” Vừa thấy hai lão giả lên tới gò đất, Long Dực vui vẻ vẫy tay, lớn tiếng gọi.
Chư Cát Dã chạy vội tới trước, nhìn thấy bốn khóm Huyết Liên Long Dực đang chỉ, đầu tiên là ngây người một khắc, sau đó đầu từ từ hướng về phía trước thăm dò, chóp mũi cơ hồ muốn tiến sát tới trên Huyết Liên, cố sức ngửi một lát, kích động run rẩy cả bộ râu, thì thầm: “Không sai, không sai, đây chính là Huyết Liên, Huyết Liên thần kỳ trong truyền thuyết có thể cứu sống người chết, tạo thịt từ bạch cốt.
Đường Nghĩa Nhân đứng ở bên cạnh Long Dực, tỉ mỉ thưởng thức Huyết Liên, thật lâu mới cảm khái than thở: “Hình dạng, màu sắc và mùi vị của Huyết Liên này, tuỵêt đối không có đóa hoa nào trên thế gian có thể so với, quả nhiên là thần phẩm trong loài hoa a! Ta nghe nói loại hoa này vốn là hoa sen bình thường, sau này do thời kỳ thượng cổ thần ma hỗn chiến, máu của thần rơi xuống vùng này, liên hoa hấp thu linh khí trong thần huyết, lúc này mới trở thành Huyết Liên. Ân, thượng cổ thần ma... thượng cổ thần ma... những cái này đều là truyền thuyết bách tính biên soạn ra a, chẳng lẽ thật sự có thời đại này? Còn có, Huyết Liên này có thực sự thần kỳ tới mức có thể chữa bách bệnh hay không?”
Chư Cát Dã lấy lại tinh thần, đứng lên nói: “Nói như thế nào về thần ma thì những thứ này ta trước đây cũng căn bản không tin. Nhưng sau khi trải qua rất nhiều sự tình, hiện tại quan điểm của ta lại có thay đổi, có lẽ bọn họ thật sự tồn tại cũng không chừng. Cho nên hiệu dụng của Huyết Liên, ta cũng nắm không chắc Hiểu Hạm cô nương sau khi dùng sẽ có kết quả gì, chỉ mong có thể giúp nàng một lần nữa đứng lên đi được.”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK