Hôm nay là ngày cuối cùng của hội thao, Long Dực cùng với chín nam sinh khác đang ở tại mức xuất phát, chuẩn bị thi môn chạy 100m nam.
Môn chạy 100m dành cho nam này là môn thi đua kích thích khán giả nhất.
Trong giới sinh viên của trường có truyền một câu nói như sau "người nào đoạt quán quân môn chạy 100m, người đó sẽ trở thành anh hùng của toàn trường"
Mặc dù Long Dực đã lập kỳ tích tại hội thao năm nay, nhưng nếu chỉ cần tại môn này khuất phục quần hùng, đoạt danh hiệu quán quân thì thanh danh cũng sẽ vang dội không thua kém so với kỳ tích của Long Dực.
Hôm nay, Tiễn Như Vũ cùng Đinh Tiểu Lôi, Lý Vân cũng tới cổ vũ và trợ uy cho Long Dực. Mắt thấy khán giả xem và ủng hộ toàn là mỹ nhân xinh đẹp, Tiễn Như Vũ đột nhiên cảm thấy hối hận liền nghĩ thầm “tại sao ta trước kia không chuyên tâm rèn luyện thân thể vậy? nếu không ngày hôm nay ta cũng có thể cùng lão Long đứng cùng một chỗ, tiếp nhận sự hoan hô của mỹ nhân rồi. !"
"Lão Long, cố lên a!" Đinh Tiểu Lôi cùng Lý Vân đồng loạt hét lớn.
Đang khởi động chuẩn bị thì Long Dực nghe được tiếng của hai người, nghiêng đầu hướng bọn họ vẫy tay.
"A, Nguyệt học tỷ cũng đến” Khi Long Dực chuẩn bị quay đi thì thấy Nguyệt Nhã Nhu ngồi cách chỗ bọn Tiễn Như Vũ không xa, đang mỉm cười nhìn mình.
Trong mắt Nguyệt Nhã Nhu toát ra một tia sáng, nàng dùng ngón cái hướng Long Dực giơ lên, mặc dù miệng không nói nhưng trong lòng lại nghĩ "Cố lên nha Long Dực! Chúc đệ đạt được giải quán quân"
Long Dực dường như cảm nhận được ý nghĩ trong lòng mỹ nhân đang chúc phúc cho mình, liền mỉm cười giơ ngón tay cái lên, ý bảo nhất định sẽ đoạt được ngôi quán quân.
Hai người khoảng cách tuy xa, nhưng tâm dường như đã liên thông.
"Hình như tinh thần của nàng không được tốt lắm a, sao so với trước kia gầy đi vậy? Sao lại thế này? Chẳng lẻ có tâm sự phiền muộn gì sao? " Sau khi nhìn kỹ Nguyệt Nhã Nhu, Long Dực liền nghĩ thầm trong lòng.
Tuy Nguyệt Nhã Nhu bề ngoài mỉm cười nhưng Long Dực lại cảm giác đựơc phía sau nụ cười của nàng chắc chắn có uỷ khuất.
"Họ Long kia, giờ này mà ngươi còn tâm trí để ngắm mỹ nhân sao? Thật cao hứng quá ha" một gã nam sinh nhìn Long Dực cười lạnh nói.
Long Dực đảo mắt nhìn lại, lúc này mới chú ý thấy đối thủ của mình chính là tên mặc đồ tây ngồi trong Thính Vũ Hiên hôm đó, và cũng là một trong tứ đại ác nhân của Quang Long đại học này, Tần Ngọc. Không thể tin được hắn cũng tham gia thi cái môn này.
Long Dực "hừ" một tiếng, rồi cũng cười lạnh nói " nhã hứng của ngươi cũng không thấp à nha, giờ này mà còn hơi sức để ý đến ta."
"Họ Long kia, ta trịnh trọng cảnh cáo ngươi, Nguyệt Nhã Nhu là người của ta, sau này ngươi không được phép cùng nàng nói chuyện, nếu không ……" Tần Ngọc hiển nhiên bị vẻ mặt Long Dực chọc giận, nghiến răng nói.
"Nếu không thì sao?"
"Nam sinh trong trường này, mười người hết chín là tiểu đệ của ta, ngươi nói chọc đến ta sẽ có hậu quả gì nhỉ?”
"Ồ, thật là lợi hại à!"
"Hắc hắc ……" Tần Ngọc mở miệng cười, rồi đột nhiên bước đến bên cạnh Long Dực thấp giọng nói: "Long Dực, ta biết ngươi có thực lực rất mạnh, chỉ cần lần này ngươi để cho thắng, ta sau này hứa sẽ không tìm ngươi gây phiền toái nữa."
Long Dực nghe xong cảm thấy buồn cười, nhưng không có cười ra tiếng, nói " vấn đề của ta, ta tự biết cách giải quyết, không cần người khác can thiệp"
Tần Ngọc nuốt cục tức xuống rồi quay đầu đi, khóe miệng nở ra một nụ cười âm hiểm.
"Long Dực, lát nữa tăng tốc một chút cho đối thủ ngửi khói đi! Ta dám cá là huynh sẽ đoạt giải quán quân đó!" Đột nhiên trong biển người vang lên một giọng nữ sinh.
Giọng của nữ sinh này trong trẻo, lại to làm cho 10 người thi chạy đều nghe đựơc hết, ngoại trừ Long Dực, còn lại chín tuyển thủ khác trong lòng lửa giận bốc lên, đều quay đầu nhìn xem ai la to như thế.
Nữ sinh này dáng người cao cao, phía sau đầu có cột một sợi dây như đuôi ngựa rất dễ thương, hai mắt long lanh, mũi cao xinh, giữa hai chân mày lộ ra một cổ anh khí. Nàng mặc một cái áo T-shirt màu hồng ôm sát người, lộ ra bộ ngực tuyệt vời, thân dưới mặt một cái quần lửng màu trắng làm lộ ra cặp mông đầy đặn cùng với đôi chân thon dài trắng như tuyết, đẹp rực rỡ như hoa, dường như át luôn cả ánh mặt trời.
"Ôi thượng đế ơi, thật là một mỹ nhân tuyệt sắc!" Lửa giận của chín tên vận động viên trong nháy mắt đều tiêu tán.
"Với một mỹ nhân tuyệt sắc như vậy thì đừng nói là một câu khó nghe, cho dù nàng có phóng tới đánh đập thì cũng mặc sức cho nàng đánh nữa, nếu đựơc vậy sẽ lưu lại được mùi thơm của nàng a!" Chín tên vận động viên đều thầm nghĩ. (thiệt là.... pó tay)
Long Dực nghe nữ sinh kia ủng hộ cho mình, trong lòng đương nhiên cao hứng, liền nhìn nàng mỉm cười, rồi gật gật đầu ra vẻ cảm ơn.
"Tên họ Long kia mới vào học không đựơc bao lâu mà sao có số đào hoa như vậy nhỉ? Hết Nguyệt mỹ nhân theo đuổi hắn, lại tới cô gái xinh đẹp này. Thật là đáng hận mà! Tần Ngọc ta so với hắn có kém điểm nào đâu? Ông nội của ta là phó thị trường, cha của ta cục trưởng cục cảnh sát, tài sản nhà ta có cả trăm tỷ! Tên họ Long kia nhìn hình dáng thì biết ngay xuất thân từ gia đình bình dân rồi, ngoại trừ có cao hơn ta một chút, còn lại thân thể so với ta cũng xem xem. Con mẹ nó, tất cả phụ nữ đều điên rồi hay sao? Ta đây tốt vậy không chọn lại chọn hắn." Tần Ngọc sắc mặt xám xịt thầm nghĩ.
Sau đó, Tần Ngọc lại quay đầu nhìn kỹ nữ sinh xinh đẹp kia thì mới thấy nàng vô luận là tướng mạo, khí chất, so với Nguyệt Nhã Nhu không hơn không kém a, trong lòng bỗng dưng động tâm nói khẽ với Long Dực: "họ Long kia, tiểu mỹ nhân kia rất xinh đẹp phải không? Hắc hắc, nói cho ngươi biết, nàng hiện cũng là mục tiêu theo đuổi của ta, ngươi có tìm Nhã Nhu ta cũng mặc kệ nhưng ngươi đừng có chủ ý đối với tiểu mỹ nhân này đó. Nếu không đừng trách ta trở mặt vô tình"
"Trận đấu bắt đầu rồi kìa, hãy chuẩn bị đi."
Long Dực nghe những lời của Tần Ngọc làm cho ong ong lỗ tai, hai mắt nhìn về phía trước, không biết lầm rầm cái gì, giống như là nhắc lại lời của Tần Ngọc vậy.
"Họ Long kia, làm người không nên ham muốn quá mức, ngươi chọc đến ta là tự tìm cái chết đó!" Tần Ngọc nghiến răng, nóng giận nói.
Lúc này, nỗi hận Long Dực của hắn đã vào tới tuỷ rồi.
"Vận động viên chuẩn bị …… ……" Trọng tài điều khiển cuộc thi này nhìn nhìn vào đồng hồ trong tay nói lớn.
Mười người nhanh chóng tập trung tinh thần, điều chỉnh trạng thái tới mức tốt nhất, ai cũng hy vọng mình sẽ đạt được ngôi quán quân.
Long Dực qua tìm hiểu cũng biết rằng tên phá kỷ lục 100m nam lần trước của trường không phải ai xa lạ mà là tên Tần Ngọc ác nhân kia.
Tuy nhiên trong lòng Tần Ngọc cũng biết được, đối thủ của mình hiện giờ chỉ có tên tân sinh tên Long Dực này mà thôi.
"Go!" Rốt cục trận thi đấu cũng bắt đầu.
Mười vận động viên cơ hồ cùng lúc rời khỏi vạch xuất phát phóng đi khi nghe hiệu lệnh.
"Cố lên, cố lên ……" Tiếng của cổ động viên vang lên như sấm. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK