Long Dực lần này hạ thủ không chút lưu tình, sau khi giải quyết tráng hán có uy hiếp lớn nhất với Nguyệt Nhã Nhu, tay trái liền ôm eo Nguyệt Nhã Nhu, tay phải nắm lại, nhanh chóng vũ động, lập tức đem bốn gã tráng hán toàn bộ đánh bay, không cần biết là sống hay chết.
“Nguyệt học tỷ! Không sao rồi! Không việc gì nữa rồi…!” Long Dực cảm thấy thân thể Nguyệt Nhã Nhu không ngừng run rẩy, biết nàng đang quá sợ hãi, trong lòng tự nhiên sinh ra cảm giác quan tâm thương xót vô cùng.
“Long Dực, ư ư…!” Nguyệt Nhã Nhu trong kinh sợ, ngẩng đầu nhìn hắn một cái, ôm chặt hắn khóc lớn: “Ta rất sợ… rất sợ a…!”
“Đừng sợ! Có ta ở đây, đừng sợ…!” Long Dực nhẹ nhàng vuốt mái tóc đang rối tung của nàng, ngữ khí nhẹ nhàng an ủi.
Bỗng dưng một cơn gió thổi qua, Nguyệt Nhã Nhu không tự chủ được run rẩy, không biết vì lạnh hay vì kinh sợ, thân thể gần như lõa lồ của nàng dính sát vào thân thể Long Dực, vùi đầu vào ngực hắn, không muốn rời ra.
“Nguyệt học tỷ! Nói cho ta biết chuyện gì xảy ra được không?” Long Dực cởi áo nhẹ nhàng khoác lên người Nguyệt Nhã Nhu.
Nguyệt Nhã Nhu ngừng khóc, chậm rãi ngẩng đầu lên, trong mắt nàng còn vương lệ, nhìn qua vô cùng đáng thương:
“Hôm nay ta cùng một bạn học nữ ra ngoài ăn cơm, sau khi ăn xong chúng ta đi mua sắm, sau đó bạn kia vào một cửa hàng quần áo mua đồ, ta đợi cô ấy ở cửa, bỗng dưng một chiếc xe hơi đỗ xịch trước mặt ta, mấy nam tử từ xe nhảy xuống, bắt ta vào xe, sau đó một đường đưa tới đây.” Nguyệt Nhã Nhu kể lại những chuyện phát sinh, trong lòng sợ hãi.
Long Dực gật đầu than vãn: “Ta nghĩ nguyên nhân của chuyện này là vì ta. May mắn ông trời phù hộ nàng không xảy ta việc gì, nếu không ta sẽ áy náy đến chết.”
“Vì ngươi?” Nguyệt Nhã Nhu đương nhiên không biết những chuyện phát sinh bên trong đó, ánh mắt nhìn Long Dực mang theo vài phần khó hiểu.
“Dù sao chuyện cũng rất phức tạp, sau này có thời gian ta sẽ nói với nàng.” Long Dực không biết cố ý hay vô tình nhìn về phía xe hơi, trong lòng chợt động: “Trong xe còn có năm người đúng không?”
“Ừ, là năm lão đầu gỗ mặc quần áo đen, xem qua đều khoảng sáu mươi, sau khi ta bị bắt cóc lên xe đưa đến đây, bọn họ một câu cũng chưa nói, giống như là… tượng gỗ, đáng sợ lắm!” Nguyệt Nhã Nhu nói, không khỏi nhích lại gần Long Dực, bỗng nhiên nghĩ đến thân thể lõa lồ của mình thì đỏ mặt, trống ngực đập ầm ầm.
“Lão đầu gỗ?” Long Dực nhìn về phía xe hơi, năm cao thủ trong xe vẫn không chịu hiện thân, không biết bọn họ còn có âm mưu quỷ kế gì.
Hắn hừ lạnh một tiếng, kéo tay Nguyệt Nhã Nhu rời đi.
“Ân, ta … ta ... chân của ta.” Đi không được vài bước, Nguyệt Nhã Nhu đột nhiên kêu lên.
Long Dực cúi đầu nhìn xuống, lúc này mới phát hiện trên chân Nguyệt Nhã Nhu chỉ có một đôi tất dài màu trắng, giày có thể đã bị mất trong lúc giãy dụa.
Bãi tha ma đã hoang phế rất lâu, trên mặt đất nơi nơi đều là sỏi đá, nếu không đi giày thì di chuyển rất khó khăn. Vừa rồi Nguyệt Nhã Nhu giẫm phải một cục đá, đau thiếu chút nữa khóc thành tiếng.
“Để ta bế nàng!” Cường địch bên cạnh nên Long Dực không muốn lãng phí thời gian, thân thể cúi xuống, hai tay vòng lại, đem Nguyệt Nhã Nhu ôm trong ngực.
“Hốt…! Hốt…! Hốt…!”
Trong lúc này, theo tiếng quần áo vang lên, năm đạo hắc ảnh từ trong xe xuất hiện, đứng cách hai, ba trượng vây Long Dực và Nguyệt Nhã Nhu ở trung tâm.
Nguyệt Nhã Nhu kinh hãi kêu lên, còn Long Dực mặt lạnh như sương, trên mặt mang theo vẻ phẫn nộ, hắn biết năm người này mới là đối thủ chính thức, lúc này ác chiến mới bắt đầu.
Giống như lời Nguyệt Nhã Nhu nói lúc trước, năm hắc y lão nhân trước mặt đều khoảng sáu mươi, da tay vừa đen vừa khô, như là vỏ cây khô, mặc dù nhìn qua có vẻ già yếu nhưng con mắt năm người đều có tinh quang, tản mát ra thần thái mà người trẻ tuổi không có được.
Mặc dù năm người đối phương tất cả đều là cao thủ nhưng bắt cóc một nữ sinh để uy hiếp, loại thủ đoạn này thật là đáng hận, đáng xấu hổ, trong lòng Long Dực chỉ có khinh miệt và coi thường.
“Nào, nắm lấy tay ta! Ngàn vạn lần không được buông lỏng! Một lúc nữa đánh nhau nếu nàng sợ hãi thì hãy nhắm mắt lại, hiểu chứ?” Long Dực quyết tâm lần này phải hạ sát thủ, một lần nữa thả Nguyệt Nhã Nhu xuống đất, mỉm cười ôn nhu nói.
“Có ngươi bên cạnh, ta không sợ.” Nguyệt Nhã Nhu nắm chặt tay trái Long Dực, trên khuôn mặt trắng trẻo đang tươi cười toát lên thành sắc kiên nghị ít thấy ở đàn bà.
Trong mắt nàng lúc này, Long Dực không phải một người bình thường mà là một vị thần, một thần bảo hộ có thể cho nàng cảm giác an toàn vô hạn, nàng tin rằng vô luận gặp phải khó khăn và nguy hiểm cỡ nào, Long Dực đều có thể giải quyết được. Nàng si ngốc nghĩ, căn bản không bận tâm đến hết thảy mọi chuyện trước mắt.
Sự chú ý của Long Dực đã chuyển lên người năm tên hắc y lão nhân.
Năm tên hắc y lão nhân vốn dùng đặc dị khí ba kết hợp với nhau một cách thần kỳ, hơn nữa lại thi triển ra bốn phía, như là tại phương viên mười trượng tạo nên một bức tường khí vô hình, muốn đem Long Dực và Nguyệt Nhã Nhu nhốt vào bên trong.
Nguyệt Nhã Nhu một mực ngẩng đầu nhìn Long Dực, thấy sắc mặt hắn đột nhiên trở nên ngưng trọng, nghiêm túc, trong mắt lộ ra thần tình phức tạp, nàng thấy quan tâm nên mở miệng hỏi: “Long Dực, ngươi… ngươi làm sao vậy?”
Long Dực lắc đầu không trả lời. Năm tên hắc y lão nhân gây cho hắn áp lực lớn, hắn không khỏi chuẩn bị mười hai phần tinh thần đề phòng.
Thực ra, năm tên hắc ý lão nhân trước mắt nếu đơn đả độc đấu không ai là là đối thủ của hắn, nhưng lúc này bọn họ chiếm năm phương bị như tạo thành một trận thế quỷ dị, năm cỗ lực lượng dung hợp cùng một chỗ thật sự không phải chuyện đùa.
“Thủy … hỏa … thổ … a! Bọn họ dựng lên bức tường khí có ba loại nguyên tố này, còn có hai loại là… Nếu dựa theo ngũ hành mà nói chắc là hai nguyên tố kim, mộc rồi.” Tuy Long Dực sử dụng Tụ Nguyên Thuật bao gồm thủy hỏa phong thổ tứ đại nguyên tố nhưng đối với các loại nguyên tố khác, hắn cũng có cảm ứng đặc thù, chẳng trách lúc đầu hắn cảm giác trên người năm tên hắc y lão nhân phát ra khí tức như đã từng quen biết.
“Nếu muốn đi, trước hết phá ngũ hành trận của chúng ta đã!” Một gã hắc y lão nhân môi giật giật thản nhiên nói.
“Ngũ hành trận?” Long Dực đầu tiên ngẩn ra, lập tức tâm trạng chấn động: “Ta hiểu được rồi, kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, ngũ hành tương sinh, ngũ hành tương khắc, mỗi người bọn họ khống chế một loại nguyên tố năng lực, gặp phải đối thủ mạnh thì dùng phương pháp ngũ hành tương sinh khống chế năm loại nguyên tố đồng thời ứng chiến đối địch, như vậy lực lượng của bọn chúng sẽ sản sinh không ngừng…”
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK