Mục lục
[Dịch] Long Huyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Trên đường trở về, Nhâm Yên nhiên nghĩ tới chuyện đã xảy ra mới vừa rồi ở trong quán ăn Trung Quốc, đột nhiên cười nói: “Đại danh đỉnh đỉnh trong đám côn đồ trường học Lý Tra Đức đi ăn cơm bị tập kích thụ thương.... ha, cái này chính là tin tức lớn! Buổi chiều tới trường ta liền ra sức tuyên truyền, làm cho cả học sinh giáo viên đại Harvard đều biết Lý Tra Đức nảy sinh ra sự việc bê bối này. Các sinh viên giáo viên nhìn thấy lụa trắng bó trên tay Lý Tra Đức, chính là sẽ không hoài nghi, đến lúc đó xem Lý Tra Đức hắn chịu nổi hay không!”

“Tam tỷ, như vậy không tốt lắm đâu. Nếu như Lý Tra Đức biết tỷ bóc trần cái xấu của hắn, hắn có thể hay không thẹn quá hóa giận? Tỷ không phải nói hậu thuẫn của hắn rất mạnh sao? Nhiều một chuyện không bằng ít một chuyện. Chúng ta coi như việc này không xảy ra đi.” Long Dực nói.

Nhâm Yên Nhiên nói: “Hừ, người khác sợ hắn, ta lại không sợ. Ta hàng ngày muốn lật tẩy điểm yếu của hắn, xem hắn có thể cấm ta như thế nào! Ngươi còn không biết đâu, Lý Tra Đức người này là tên bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh, ngươi ở trước mặt hắn biểu hiện càng mềm yếu. Hắn lại càng cường hoành bá đạo, ngươi nếu cường ngạnh, hắn ngược lại liền trở thành rùa đen rút đầu. Không tin cứ chờ xem đi.”

“Tam tỷ, ta là phụng mệnh cha mẹ nuôi đến bảo vệ tỷ, ta cũng không hy vọng phát sinh bất cứ chuyện gì đối với tỷ bất lợi. Hy vọng tỷ có thể hợp tác, nếu không ta liền gọi điện thoại về trong nước.” Long Dực đổi sắc mặt, mang vợ chồng Nhâm Đạo Viễn đến ép nàng.

“Được rồi được rồi, coi như ta vừa rồi không thốt ra câu nào. Ngươi nha, cùng cha năm đó giống nhau, làm việc tổng yếu phải cân nhắc rất nhiều hậu quả, một chút tinh thần mạo hiểm cũng không có.” Nhâm Yên Nhiên bất đắc dĩ nói.

Sau khi trở lại biệt thự, Nhâm Yên Nhiên có vẻ đặc biệt phấn chấn, không ngại phiền hà giới thiệu cho Long Dực phong thổ của địa phương cùng với các danh lam thắng cảnh nổi tiếng.

Từ một đoạn thời gian trước sau khi truyền ra tin tức có người muốn đối nàng bất lợi, phụ thân ở trong nước xa xôi liền tăng phái thêm thành viên Phong Hổ tổ đến bảo vệ sự an toàn nhân thân của nàng, mỗi ngày đi học tan học. Luôn luôn có một nhóm người đi theo, ngày nghỉ muốn đi ra ngoài tham gia một vài yến hội sinh nhật của bạn học cùng với xã giao hoạt động cũng bị hạn chế, nàng vì thế buồn bực không thôi.

Long Dực đến khiến cho nàng vui vẻ không ít, ít nhất trong thời gian ngắn có người bạn có thể nói chuyện, huống hồ hắn là “cận vệ” do cha chỉ định, chính mình muốn đi ra ngoài, chỉ cần kéo hắn cùng đi là được. Mặc dù Long Dực này cũng có chút bảo thủ, nhưng tổng yếu so với những vệ sĩ như đầu gỗ kia tốt hơn rất nhiều.

“Đi thôi Long hộ vệ của ta, đã đến giờ, ngươi phải bảo vệ ta tới trường học đi nha.” Nhìn thấy giờ lên lớp đã rất gần. Nhâm Yên Nhiên vui tươi hớn hở từ trên ghế sa lon biệt thự phòng khách đứng lên, bắt đầu thúc giục Long Dực.

“Ân. Chúng ta.... đi luôn sao?” Mặc dù Nhâm Đạo Viễn đã an bài cho chính mình toàn bộ rất tốt, nhưng Long Dực ngẫm lại chính là muốn tiến vào trường học nước khác. Tiếp xúc thầy cô học sinh đến từ thế giới các nơi bất đồng màu da, bất đồng ngôn ngữ, trong lòng lại có chút thấp thỏm.

Nhâm Yên Nhiên nói: " cha gọi điện thoại cho ta đã nói rồi, người đã thông báo nhân viên nhà trường, ở trong một tháng thời gian này, ngươi có thể cùng ta đi ra vào trường đại học lên lớp học. Ân, ngươi không phải còn rất thích học sao? Vừa vặn có thể đi theo ta dụng tâm học chút thứ này nọ.”

Có Long Dực “bảo tiêu” này đi theo giúp đỡ, Nhâm Yên Nhiên ‘có lý không sợ’ tịnh không tình nguyện tiếp tục để cho hai gã thành viên Phong Hổ tổ kia đi theo. Hai người hai mặt nhìn nhau, không biết nên như thế nào cho phải, cuối cùng đưa ánh mắt hướng Long Dực.

“Không thành vấn đề, giao cho ta. Hai vị đại ca đã vất vả nhiều ngày, không có việc gì thì ở biệt thự nghỉ ngơi đi.” Long Dực nghĩ thầm lấy năng lực của chính mình hiện tại, bảo vệ một Nhâm Yên Nhiên hẳn là dư sức. Tự tin vỗ ngực nói.

Đại học Harvard ở tại nước Mỹ bang Massachusetts thủ phủ Boston thành phố Cambridge chiếm khoảng hơn trăm hecta, là một đại học tư lập tổng hợp nổi tiếng thế giới. Hàng năm còn có thể hấp dẫn hàng loạt lưu học sinh và phỏng vấn học giả của các quốc gia trên toàn thế giới.

Lúc Long Dực theo Nhâm Yên Nhiên đi vào sân trường Harvard, lập tức đã bị từng tòa kiến trúc gạch màu hồng tinh mĩ hấp dẫn, kiến trúc có phong cách cổ xưa, có tràn ngập hơi thở hiện đại, chung quanh mỗi kiến trúc đều là màu xanh hoa cỏ khắp mặt đất, cây cối xanh tươi, mà những giáo sư và lưu học sinh các nước ôm sách ở trên đường đi vội vội vàng vàng qua lại, lại có thể khiến cho người ta cảm thụ không khí học tập nồng hậu khẩn trương.

Long Dực trong lòng tràn ngập tò mò, xung quanh quan sát, song hắn lại không có quên chức trách chính mình tới nơi này, chỉ cần chung quanh có một chút điểm khác thường xuất hiện, đều khó thoát khỏi hai mắt của hắn.

Không bao lâu hắn đi theo Nhâm Yên Nhiên đi vào lớp học, mặc kệ ba mươi hai mười bảy, ngồi xuống vị trí ngay bên người nàng. Không ít sinh viên thấy hắn khuôn mặt xa lạ, lại không chút nào cố kị cùng Đông Phương mỹ nữ nổi danh bổn trường ngồi cùng một chỗ, không khỏi vừa kinh ngạc vừa kì lạ.

“Yên Nhiên, hắn là ai vậy a?” Một nữ lưu học sinh cũng đến từ quốc nội tiếp cận thấp giọng hỏi.

“Đoán xem.” Nhâm Yên Nhiên thần thần bí bí nói.

“Chẳng lẽ là.... bạn trai của ngươi? Trước kia như thế nào chưa từng thấy hắn a? Chẳng lẽ là lớp khác?” Nữ sinh đó nhìn Long Dực, trong ánh mắt phát quang, hâm mộ nói: “Hắn nhìn qua rất đẹp trai a! Yên Nhiên, ngươi như thế nào câu được ?”

Long Dực lông mày giương lên, đang muốn giải thích, Nhâm Yên Nhiên cướp lời nói: “Hắn a.... hắn là ta dùng tiền mướn tới bảo tiêu, chuyên môn bảo vệ ta không bị nam sinh khác làm phiền.”

Nữ sinh đó che miệng cười nói: “Thật hay giả a, theo như ngươi vừa nói thế, hắn hình như là chức nghiệp hộ hoa sứ giả. Ngươi ở lớp nào mướn thế? Ngày mai ta cũng đi mướn người.”

“Không nói, bí mật.” Nhâm Yên Nhiên ha ha cười nói.

Hai nàng ngươi một lời ta một lời thấp giọng cười nói, đề tài không rời Long Dực, mãi tới khi giáo sư giảng bài đến, lúc này mới đồng thời ngậm miệng.

Long Dực vốn đang tràn đầy hy vọng có thể đi theo học chút gì đó, nhưng đáng tiếc chính là, vị giáo sư này toàn bộ chương trình đều là nói tiếng anh, mà hắn trình độ tiếng anh chẳng ra làm sao, đến cuối cùng chỉ nghe kiến thức nửa vời.

Đợi được đến sau khi khóa học buổi chiều kết thúc, Nhâm Yên Nhiên mang theo Long Dực đi ăn bữa cơm Tây. Trong đó hỏi tình huống hắn nghe học, Long Dực cười khổ lắc đầu nói: “Không được, lão giáo sư đó giảng bài quá nhanh, lại không giải thích rõ ràng tỉ mỉ, ta nghe được tỉnh tỉnh mê mê, vào đầu có chút ít. Quên đi, từ sau khi tiến vào đại học Long Quang, ta mới phát hiện chính mình không có sở trường phương diện quản lý kinh tế, khi học rất khó đem chính mình dung nhập trong đó. Kì thật ta đây người rất truyền thống, bởi vậy càng thiên về một chút truyền thống tốt đẹp gì đó của quốc gia chúng ta, tỉ như lịch sử văn học, thậm chí thích Đông y tranh Trung Quốc đều so với kinh tế chuyên nghiệp thích hơn....”

Nhâm Yên Nhiên nói: “Ngươi không hiểu, cái gì lịch sử văn học gì đó đều là trước đây Nhật Hoàng lừa dối, sớm đã ít lưu ý, học được tinh thông hơn nữa, mang lên xã hội cũng không có tiền đồ lớn gì.”

Long Dực cười nói: “Ta rất dễ dàng thấy thỏa mãn, không muốn có tiền đồ lớn gì, sau này có thể có miệng ăn cơm là được.”

Nhâm Yên Nhiên xì nói: “Ngươi như thế nào có thể nghĩ như vậy? Nếu cha biết rồi, nhất định sẽ rất thất vọng . Người là muốn đem ngươi bồi dưỡng trở thành một nhân tài quản lý xuất sắc, sau này phụ trợ đại ca quản lý tập đoàn Phong Vân. Ngươi nha... ngươi...”

Long Dực thở dài nói: “Người đều có chí, chí có khác nhau. Có người một lòng một dạ muốn phát tài, có người tranh phá cúi đầu làm quan, nhưng ta không có sở thích đó. Ta ngày đó tới nhà của Dã thầy thuốc, thấy nhà mái bằng và sân nhỏ của ông ấy xây ở bên cạnh hồ phong cảnh rất đẹp, khắp nơi đều là hoa cỏ và cây liễu......”

Nhâm Yên Nhiên ngắt lời nói: “Uy, ngươi lời này nghe rất sa sút tinh thần a, chẳng lẽ chịu cái gì đả kích ? Muốn ẩn cư tránh né thế giới không ra ngòai? Thật không hiểu nổi ngươi cái người này!”

Long Dực gãi đầu cười nói: “Ẩn cư tránh thế ta ngược lại không nghĩ, ta chỉ cầu sau này có cái nghề nhỏ rất thanh nhàn, có chỗ ở rất thoải mái an tĩnh, ngòai công việc cùng các hảo bằng hữu tâm sự, sau đó đánh cờ...... A, cái loại cuộc sống này thật dễ chịu a!”

“Dễ chịu?” Nhâm Yên Nhiên trừng trừng đôi mắt đẹp nói “Nếu là ta a, ta sẽ bị những loại hoàn cảnh như ngươi nói bức điên ! Phồn hoa náo nhiệt thật tốt a, ăn uống ca hát vui đùa, cái gì cũng không thiếu!”

“Nhưng chờ sau khi tỷ ăn uống đùa vui qua, khi tỷ một người một chỗ, sẽ cảm giác được rất nhàm chán trống rỗng. Tỷ chẳng lẽ cũng không có loại cảm giác này?”

“Không có, một điểm đều không có, ta cảm giác được rất phong phú! Hừ!”

“....”

Vốn phòng ăn kiểu Tây tràn ngập không khí lãng mạn, lại trở thành đầu trường biện luận về nhân sinh triết học của hai người. Sau đó hai người ngồi xe trở về bịêt thự, hồi tưởng lại khi tranh luận, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, không khỏi cười ha ha.

Sau vài ngày. Trong lúc Long Dực cùng Nhâm Yên Nhiên đến đại học Harvard cùng biệt thự, thỉnh thoảng đến phòng ăn Trung Tây, cũng không có phát hiện cái gì nguy hiểm phát sinh, hơn nữa hắn đối hòan cảnh địa phương cũng quen thuộc rất nhiều, tâm tình khẩn trương khi mới tới đã không còn.

Về một chuyện Lý Tra Đức bị thương, hai ngày trước cũng không có người nào nói đến, xem ra Nhâm Yên Nhiên quả nhiên cũng không nói gì ra, ai ngờ tới buổi chiều ngày thứ ba, cả sân trường đại học đột nhiên bắt đầu nhiệt lịêt bàn nghị sự kiện này. Loại sự tình này một truyền mười, mười truyền trăm, rất nhanh liền nhịêt náo tới tơi tả tới tấp, các học sinh sôi nổi phỏng đóan ai dám đả thương Lý Tra Đức.

Vài tên nam sinh thầm mến Nhâm Yên Nhiên thấy nàng mỗi ngày cùng Long Dực kết bạn mà đi, hai người thần thái thân mật, không khỏi lửa ghen thiêu đốt, lại có sinh viên biết Lý Tra Đức cũng là một trong những người theo đuổi Nhâm Yên Nhiên, vì vậy liền tạo lời đồn nhảm Long Dực vì muốn Nhâm Yên Nhiên vui, cố ý thương hại Lý Tra Đức.

Lời đồn truyền tới tai Nhâm Yên Nhiên, nàng chỉ là nhìn Long Dực ha ha mà cười. Long Dực nhưng lại buồn bực không thôi, hắn biết như loại sinh viên nhà giàu công tử bột Lý Tra Đức này tuyệt đối không thể ăn thua thiệt, sợ rằng tìm tới chính mình là chuyện sớm muộn, xem ra sau này phải đề phòng nhiều hơn.

Bất quá chỉ cần mục tiêu của Lý Tra Đức không phải Nhâm Yên Nhiên, mà là nhằm vào chính mình, vậy hết thảy đều không cần sợ, chính mình hẳn là có thể thoải mái ứng phó; nếu như hắn cả Nhâm Yên Nhiên cũng đồng thời giận lây, dám đối với nàng có điều mạo phạm, chính mình cũng không chút khách khí kiên quyết phản kích, dù sao bảo vệ Nhâm Yên Nhiên không bị bất cứ thương tổn gì là nhiệm vụ trước mắt trọng yếu nhất của mình.

Đảo mắt tới hai ngày nghỉ, nghĩ tới hai ngày không cần đi theo Nhâm Yên Nhiên tới trường học, thần kinh căng thẳng nhiều ngày của Long Dực cuối cùng có thể thả lỏng một chút.

Buổi tối cùng Nhâm Yên Nhiên ở trong phòng ăn ăn cơm xong, cùng nàng ngồi ở trong phòng khách xem ti vi, liền khuyên nàng trở về phòng nghỉ ngơi.

“Long đệ, nhờ ngươi chuyện này có được hay không?” Nhâm Yên Nhiên đột nhiên nói.

Long Dực sợ nàng nhờ lại là chuỵên tình gì kỳ lạ cổ quái, bởi vậy không dám trực tiếp trả lời, cười nói: “Trước tiên nói xem, có thể làm được ta nhất định đáp ứng.” Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK