Mục lục
[Dịch] Long Huyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



“Đệ tên “Tiễn* Như Vũ”, ha ha, nghe tên thôi cũng biết là có tiền nhiều, có rất nhiều thứ để xài rồi.” Thanh âm Tiễn Như Vũ rất to, dường như sợ người khác nghe không rõ, “Lúc đệ khởi hành, ông già đệ nói phải đích thân ổng lái xe chở đi, nhưng lại bị đệ từ chối.”

“Ồ? Sao vậy?”

“À, huynh không biết đâu, ông già đệ rất giống đàn bà a, rất thích nói lằng nhằng dai nhách. Nếu đệ ngồi trên xe với lão, trên đường đi chắc chắn não đệ sẽ bị lão nói cho nổ tung a!”

“Ôi, thật đáng thương cho tấm lòng của cha mẹ trong thiên hạ. Ông già đệ thích nói dai là vì ông quan tâm đệ thôi.” Long Dực cười ha hả nói.

“Quan tâm con khỉ khô! Tiễn Như Vũ ta không phải là trẻ con nữa, hoàn toàn không thể đi một bước lại nhìn một bước. A ha, một mình ra khỏi cửa thật tốt, không bị câu thúc, tự do tự tại, nghĩ cái gì làm cái nấy, muốn nhìn cái gì thì nhìn .. oa …” Tiễn Như Vũ vừa nói vừa đưa mắt nhìn xung quanh, đột nhiên dừng lại trên người một cô gái đẹp ở phía bên trái.

“Nhìn cái gì mà nhìn, chưa từng thấy con gái hả, đáng ghét!” Cô gái đó rõ ràng không phải tay vừa, mày liễu dựng ngược, hung hăng trừng mắt lại Tiễn Như Vũ.

Tiễn Như Vũ nhếch miệng cười hăng hắc, vẻ mặt xuất hiện vẻ dâm đãng, quay lại nhìn Long Dực nói, “Con bé đó thật là có cá tính, đệ rất thích loại này. Thế nào Long Dực, huynh có thể đo lường được chiều cao, trọng lượng, ba vòng khác nhau của cô ta được hay không?”

Tiễn Như Vũ vừa nói dứt lời, Long Dực liền phát hiện mắt của hành khách trên xe đều hướng về phía mình, ánh mắt đầy vẻ coi thường và khinh khỉnh.

“Khục khục .. cái này … Tiễn Như Vũ … đệ nghĩ sao về Quang Long đại học?” Long Dực rất xấu hổ, vội vàng cất tiếng đổi chủ đề.

Tiễn Như Vũ sợ run run nói: “Nghe nói nơi đó thật loạn, đánh lộn đánh lạo, tán tỉnh gái gú, lập bè kết phái, tạo băng tạo đảng …Trời ạ, huynh nói coi, có phải là một nơi học hành không? Quả thực là một thiên đường của xã hội đen.”

“Không thể như thế được, Quang Long đại học là trường đứng đầu toàn quốc, hẳn phải rất chính quy chớ.” Long Dực bán tín bán nghi nói.

“Chính quy? Ha ha, đó chỉ là bề ngoài thôi. Huynh không biết sao, sinh viên của Quang Long đại học một nửa là nhờ vào bản lĩnh chân chính để vào, nửa còn lại nhờ vào quan hệ và chi phiếu mới vào đựơc thôi.”

“Á! Như thế cũng có thể vào đại học được à?”

Tiễn Như Vũ cố gắng nhịn cười nói: ”Cứ lấy bản thân đệ mà nói, tuy thành tích không ra gì, không phải cũng đã vào học ở Quang Long đại học sao? Vậy thì vì cái gì đây? Đó là nhờ ông già của đệ âm thầm tìm đến hiệu trưởng của trường, đưa cho lão một tờ giấy “Giáo viên kiến thiết tán trợ phí” (hối lộ mà cũng ghi cái tên hay wá). Trên thế gian này cái gì lợi hại nhất? Chính là tiền! Cho dù vật gì đi nữa cũng không thể thắng được tiền a!”

“Cho dù Quang Long đại học thật sự hỗn loạn như đã nói, thì chỉ cần ta không để tâm, một lòng chăm chỉ, lo gì học không tốt.” Long Dực thầm nghĩ.

Tiễn Như Vũ thấy Long Dực cúi đầu không nói, lại nghĩ rằng hắn bị mình lời nói của mình “Quang Long đại học là thiên đường của xã hội đen” dọa cho chết khiếp, vỗ vỗ vào đầu vai hắn, hào sảng nói: “Tân sinh viên mới nhập học như chúng ta bị các sinh viên cũ bắt nạt là điều không thể tránh được. Bất quá huynh đừng lo, có đệ lo lắng cho huynh, người nào dám động đến một sợi lông của huynh, đệ sẽ cắt một ngón tay của hắn, dám động đến hai sợi lông của huynh, đệ lại sẽ cắt hai ngón tay của hắn, nếu cứ làm tới làm lui, đệ sẽ dùng dao cắt cổ hắn như cắt tiết gà!”

“Ồ, đa tạ … đa tạ …” Long Dực hàm hồ cất tiếng đáp lời, trong lòng thầm nghĩ trong trường học thì làm sao mà có thể tùy tiện cắt ngón tay của người ta, lẽ nào hỗn tạp không tưởng tượng được?
Sau một hồi trò chuyện, Long Dực cơ bản cũng hiểu rõ Tiễn Như Vũ là hạng người như thế nào: háo sắc, xem tiền như cỏ rác, vô học vô thuật, … tất cả đúng là hình mẫu của một gã công tử nhà giàu được nuông chiều quá đáng.

Cha mẹ Tiễn Như Vũ kinh doanh thời trang tại Thành phố Tây An, có gia tài hơn mười tỷ, nổi danh là thương gia giàu có ở địa phương. Tiễn Như Vũ còn có một người em gái hai tuổi, có tên là Tiễn Tiểu Khiết, là đứa con được cưng chiều duy nhất trong Tiễn gia. Tiễn Như Vũ ở nhà tự nhiên có thể kêu mưa gọi gió, phong quang vô cùng, cũng nhân đó thành một loại xài tiền như nước, làm đủ điều bại hoại.

Mặc dù Long Dực cũng là thành viên trong một gia đình giàu có, nhưng hắn căn bản không nghĩ chuyện này có gì hay ho. Khi Tiễn Như Vũ hỏi đến hoàn cảnh gia đình, hắn chỉ nói cha mẹ mình đều đã mất, đang ở tạm trong nhà của người thân. Nhưng đối với chuyện mình hoài dị năng, hắn không hề đề cập đến một lời.

Xe khách chạy trên đường, mỗi lần đến giờ ăn đều ghé vào quán và dừng lại một thời gian để hành khách đi vào ăn cơm. Tiễn Như Vũ quả nhiên có phong độ công tử, mỗi lần ăn cơm đều giành trả tiền tất. Nếu Long Dực đi tính tiền, hắn trừng to hai mắt, tức giận đùng đùng nói lớn: “Thế là thế nào? Lẽ nào mấy đồng tiền lẻ ấy đệ cũng không trả nổi sao? Long Dực, nếu huynh còn khách khí với đệ, đệ sẽ nổi giận với huynh đó.”

Long Dực thấy hắn “nhiệt tình” như vậy, chỉ lắc đầu cười khổ, chiều theo hắn thôi.

Khi xe khách đến bến xe tại Bắc Kinh cũng đã hơn một giờ chiều rồi, Long Dực vốn đề nghị đi thuê nhà nghỉ ở vùng phụ cận của trường để nghỉ ngơi một ngày cho lại sức, ngày thứ hai thì đến trường đăng ký cho tiện. Nhưng đề nghị này lập tức bị Tiễn Như Vũ bác bỏ.

“Hiếm khi đến sớm trước nửa ngày, nên tận dụng chút thời gian này đi chơi mới đúng. Đi, đệ dẫn huynh đến một nơi tốt lắm!” Tiễn Như Vũ không để giải thích thêm, nắm ngay lấy tay của Long Dực kéo ra khỏi bến xe, tiện tay ngoắc một chiếc taxi.

Tiễn Như Vũ nhiều lần cùng cha mẹ hắn đến đây, vì vậy mọi sự ở nơi này tự nhiên rất thông thuộc. Hắn kêu tài xế taxi đưa đến trước một khách sạn, xuống xe rồi hắn nói với Long Dực: “Đây là Khách Sạn Minh Châu, loại bốn sao, trong đó có ăn, ở, chơi đủ tất cả. Đêm nay chúng ta ngủ lại nơi này.”

“Một đêm này tốn không ít a” Từ lúc Long Dực đảm nhiệm vị trí đứng đầu gia tộc, đã thông suốt những chuyện xung quanh, kiến thức lịch duyệt cũng tăng lên không ít, biết được giá phòng khách sạn bốn sao quả là không rẻ.

“Dù cho có tốn nhiều đi nữa thì chỉ cần đệ cảm thấy thích là Ok . Trước đây đệ cùng với ông già đến Bắc Kinh đều đến chỗ này thuê phòng nghỉ ngơi, một phòng loại tổng thống hạng sang hai người, một đêm 888 tệ . Ha ha. Ba số ‘tám’, nghe giống như ‘phát phát phát’, số này rất may mắn đó !”

Sau khi hoàn tất những thủ tục ở quầy tiếp tân, hai người nhận phòng thì một điều trùng hợp là số phòng cũng lại là 88. Tiễn Như Vũ vì thế mừng rỡ, cứ nói luôn miệng hôm nay nhất định sẽ có hảo vận (may mắn).

Quăng hành lý lên giường trong phòng, cả hai đi ăn cơm ở nhà hàng bên trong khách sạn, rồi Tiễn Như Vũ lại kéo Long Dực đi đến nơi tắm hơi của khách sạn, nói vì đã hai ngày liên tục trên xe khách, trên người nồng nặc mùi mồ hôi dơ dáy, nếu không đi tắm rửa sạch sẽ, ngày mai đến trường đăng ký thì trước mặt nhiều mỹ nữ sẽ bị mất đi hình tượng.
Long Dực ngẫm nghĩ cũng đúng, dù sao sau khi ngồi trên xe quá lâu, đi tắm rửa đương nhiên là tốt. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK