Rạng sáng ngày hôm sau, bảy người đã thu thập hành trang, trước sau từ tân quán xuất phát. Mặc dù một tháng sau mới có thể gặp mặt, nhưng mọi người vô cùng bịn rịn, mọi người đều ôm lấy nhau để chào từ biệt nhất là Phong Linh, từ âm thanh cho đến ánh mắt không rời Long Dực, 2 mắt ngấn nước, thấy vậy Long Dực cũng không khỏi thương tâm
" Phong Linh, trên đường bảo trọng a! Sau khi khai giảng anh sẽ mời em ăn cơm." Long Dực cố gắng mỉm cười nói.
" Hảo a, em sẽ nhớ kỹ những lời anh nói, đến lúc đó anh nhất định không được nuốt lời Phong Linh cười duyên cùng mọi người chia tay.
nhìn nàng đi xa dần, Long Dực trong đầu hiện lên mấy ngày cùng nàng đồng cam cộng khổ ở Vạn Động Sơn phía sau núi sơn cốc cùng những lúc 2 người cùng nhau dùng Âm Dương Hợp Nhạc Cộng để khống chế Chí Dương Linh Khí, hắn ánh mắt như ngây ngốc, có cảm giác trái tìm cũng tựa hồ đi theo Phong Linh.
" Long đại ca, Phong Linh tỷ rất thích huynh a." Triệu Hiểu Hạm ngồi ở trên xe lăn, nhìn nơi Phong Linh biến mất, lại xem Long Dực nói.
" Sư phụ cũng thích cô ấy." Thạch Điện đẩy xe lăn của Hiểu Hạm tiếp lời nói.
" Long đại ca, anh sau này cưới Phong Linh tỷ?" Triệu Hiểu Hạm hỏi nhỏ ánh mắt trong sáng hiện lên sự thản nhiên nhưng giọng nói lại ưu thương.
Long Dực chỉ lo nghĩ tâm sự, cũng không lưu ý ánh mắt của nàng, nghe vậy cười khổ nói:" Các ngươi hai người nói đến vấn đề này làm gì? Ai, tàu của chúng ta cũng sắp chạy rồi. Chuẩn bị xuất phát đi."
nửa giờ sau, xe lửa xuất phát tới thành phố Trung Khánh, Long Dực biết đây là xe lửa cao tốc, đến tối đêm thì có thể tới nơi, nghĩ đến vợ chồng Nhâm Đạo Viễn đối với mình quan tâm cùng từ ái. Hắn trong lòng nổi lên một trận ấm áp cùng kích động.
mà Thạch Điện cùng Triệu Hiểu Hạm, bọn họ một người chỉ biết Long Dực là sư phụ, một người chỉ biết là Long Dực " Long đại ca", hai người đến bây giờ cũng không biết thân phận thật sự của Long Dực nhưng bọn họ cũng đều tin tưởng Long Dực, tin tưởng mình đi theo hắn là tuyệt đối chánh xác.
tàu hoả đi nhanh như gió, Thạch Điện cùng Triệu Hiểu Hạm cũng không thiện ngôn từ, một người hai tay chi di, xuất thần nhìn phía ngoài cửa sổ, một người chính là có chút phiền muộn. Hai mắt nhìn về phía trước, hào khí có chút trầm lắng
" Ai. Đáng tiếc lão Tiễn bọn họ không có ở đây, nếu không cũng không tịch mịch như thế này." Long Dực mân mê ngón cái mang bích ngọc hoàn, âm thầm thở dài nói.
bích ngọc hoàn là tín vật của Nhâm gia, cơ hồ tất cả thành viên của phong vân tập đoàn cũng có thể từ chỉ hoàn mà nhận ra thân phận của người đeo nó, vốn vợ chồng Nhâm Đạo Viễn đêm cái giới chỉ hoàn này đưa cho Long Dực, để cho hắn đeo ở trên tay, như vậy vô luận đi tới nơi nào, gặp phải khó khăn cùng nguy hiểm thì cũng đều nhận được sự trợ giúp từ trong sáng lẫn trong tối nhưng khi Long Dực tiến vào Long Quang đại học cũng không muốn mọi người quá chú ý, bởi vậy vẫn đem nó giấu ở trên người, lần này trở lại Trùng Khánh đi gặp nhị lão Nhâm gia thành viên, không mang là không được, Vì vậy khi ở trên tàu hoả, hắn cẩn thận chà lau một lần lâu rồi cung kính mang nó trên tay. Hắn móc ra điện thoại di động. Đang muốn gọi cho Nhâm Đạo Viễn, nói là mình đang ở trên tàu hồi gia, nhưng đột nhiên cảm ứng được một cổ khí ba từ phía sau tới lại gần. cổ khí ba miên nhu cường đại, cơ hồ bằng tám phần chân khí của Chung thiên Tú.
" Ai, trước kia tại long quang đại học không biết bên ngoài cao thủ có bao nhiêu, cư nhiên một chuyến đi chơi gặp vô số kỳ nhân dị sĩ, thu hoạch không ít a!" Long Dực ngạc nhiên chậm rãi quay đầu lại nhìn lại.
chỉ thấy khí ba truyền, một cô gái khoảng mười bảy, 18 tuổi ngồi ở đối diện mũi ngọc môi anh đào, da trắng mịn như tuyết,tóc nhuộm phớt vàng, chiếc áo T-Shirt màu đỏ bó sát người cái quần Jean màu lam bó sát làm lộ ra đôi chân thon dài, dưới chân là đôi giàu màu vàng trông rất ngộ nghĩnh, mặc dù là đang ngồi, nhưng cũng có thể hiển xuất vóc người thon dài đẹp, đường cong lả lướt. cô gái nhìn qua như là một nữ tinh linh xinh đẹp, chỉ cần liếc mắt, sẽ lưu lại ấn tượng thật sâu.
tử phát nữ lang ( tạm gọi là thiếu nữ áo tím vậy ) tựa hồ cảm thấy được có người đang nhìn mình, lập tức đưa mắt tìm kiếm chợt phát hiện ánh mắt của Long Dực đang nhìn mình
Long Dực thực lực đã đạt tới cảnh giới phản phác quy chân, căn bản là không cảm ứng được trong cơ thể tản mát ra khí tức đặc dị, chỉ cho rằng hắn là phổ thông thanh niên đệ tử, cô gái áo tím giờ phút này có cảm giác chính là loại này.
bất quá Long Dực tuấn lãng làm cho nàng trong lòng không khỏi xúc động, mơ hồ cảm giác được từ trên người lộ ra một loại khí chất khác hẳn với thường nhân, loại khí chất này rất hấp dẫn mình, Vì vậy nàng nhìn Long Dực thản nhiên cười, đôi mắt linh động nhẹ nhàng nháy mắt với hắn.
Long Dực cảm giác được ánh mắt của cô ta phảng phất mang theo tia điện ba, cách không khí cũng có thể truyền đến đây, mỗi lần con mắt của nàng ba động, tim mình không khỏi nhảy thót lên một chút.
" Nàng là ai? Như thế nào lại có tu vi cao như vậy?" Long Dực thu hồi ánh mắt, tọa chính thân thể âm thầm thầm nghĩ.
nếu thuyết Du Hoa Nhị gây cho Long Dực cảm giác kiều diễm như hoa, động lòng người, còn cô gái áo tím kia thì từ xương cốt lộ ra một loại quyến rũ, làm cho nam nhân thần hồn điên đảo.
hắn mặc dù không hề nhìn nhưng lại cảm giác được con mắt của cô gái ấy nhìn chằm chằm vào mình, cả người cũng không được tự tại, khinh khái một tiếng, tiện tay rút từ bao lý mang theo một quyển truyện xưa lật xem.
tay phải xem sách trên ngón tay mang bích ngọc hoàn khó tránh khỏi lộ ra ngoài, tử phát cô gái ánh mắt sắc bén bén nhọn, tùy ý liếc hai mắt, từ sắc trạch cùng thành sắc liền dễ nhìn ra đây là dụng thật tốt ngọc thạch mà chế tạo thành, giá trị không nhỏ, mi sao giương lên, trong mắt nhất thời hiện ra vui mừng lẫn sợ hãi.
" Sư phụ, cô gái kia một mực chú ý đến Người." Thạch Điện ngồi ở đối diện với Long Dực, vừa lúc cùng tử phát cô gái nhìn Long Dực, hắn thấp giọng nhắc nhở Long Dực, lập tức hướng tử phát cô gái nhìn lại.
tử phát cô gái cùng hắn bốn mắt chạm vào nhau, chỉ cảm thấy hắn ánh mắt lý mang theo khinh thường cùng khiêu khích, đầu tiên là ngẩn ra, lập tức nhe răng cười, mị thái hoành sanh.
nàng đối với dung mạo của mình vô cùng đích tự tin, vốn cho rằng nụ cười của mình có thể làm cho Thạch Điện hồn phi phách tán, vậy mà Thạch Điện cư nhiên không động thanh sắc, phảng phất là nàng ở trước mặt hắn giống như là tảng đá nhân bình thường, không khỏi cắn răng, thầm nghĩ:" Đó căn bản là một cái đầu gỗ!"
" Nga. Có đúng không?" Nghe được Thạch Điện nhắc nhở, Long Dực hiển nhiên cũng không để ý, vẫn như cũ cúi đầu đọc sách.
" Sư phụ, nàng một mực nhìn chằm chằm vào tay phải của người, ta hoài nghi nàng có phải hay không tưởng...... Muốn cướp đoạt của ngươi bích ngọc hoàn."
người xấu thiện ác, có khi thường thường có thể thông qua ánh mắt cùng cử chỉ ngôn hành nhìn ra, Thạch Điện tại Thanh Y Môn lịch duyệt hai năm, đã luyện được ánh mắt nhìn người liền lập tức nhìn ra tử phát cô gái không có hảo ý.
" Muốn cướp đoạt?" Long Dực cười nhẹ nói:" Nàng chỉ là tưởng mà thôi, lại không thật sự động thủ lai cướp đoạt, không cần để ý tới nàng!"
" Ân, đã biết." Thạch Điện gặp ung dung bình tĩnh, trấn định tự nhược, chỉ bằng vào một thân hàm dưỡng công phu, tựu cũng đủ để mình học được.
mặc dù Long Dực không để ý tới tử phát cô gái, nhưng làm đồ đệ, sư phụ phân ưu giải nạn là bổn phận cho nên Thạch Điện cả người đề phòng, đối với tử phát cô gái vẫn duy trì cảnh giác.
Long Dực buồn cười lại rất cảm động.
" Không thể nào, nàng đẹp như vậy như thế nào lại là một người phạm tội được?" Triệu Hiểu Hạm nghe được đoạn đối thoại giữa Long Dực cùng Thạch Điện không khỏi quay đầu nhìn tử phát cô gái.
" Chẳng lẻ tất cả người xấu đều có bộ mặt rất xấu sao?" Long Dực cùng Thạch Điện nghĩ thầm.
lúc này một lão gù mặc áo xám đi theo xa sương đã đi tới gần chỗ của nhóm người Long Dực bên tay trái mang một cái túi màu xanh đã cũ, tay phải để lên một cây gậy long đầu quải côn, thỉnh thoảng ho khan một trận, hiển nhiên thân thể không được khoẻ. Mặc dù xe lửa chạy với tốc độ cao nhưng vững vàng như trên mặt đất, không làm cho người ta có thể tuỳ thời mà bị ngã sấp xuống.
Long Dực cũng có chút lo lắng cho lão gù mặc áo xám nhưng khi hắn tiếp cận lão thì mới biết là mình lo lắng dư thừa.
" Nghĩ không ra lão gù này cũng là một cao thủ nếu luận về thực lực thì lão già gù này so với cô gái mặc áo tím còn muốn cao hơn một chút." Nhìn lão gù áo xám chậm rãi đi qua bên cạnh mình Long Dực cảm ứng được trên người hắn mang theo một tia cường đại khí tức, Long Dực nhịn không được phải rùng mình.
trước kia khi hắn gặp phải các dị thế cao nhân thì chỉ cần đối phương không trêu chọc đến mình, Long Dực cũng đều là ẩn dấu thực lực, kính nhi viễn chi, nhưng là lần này chỉ trong chốc lát tương ngộ lưỡng đại cao thủ, thì trong tâm lý của Long Dực lại sinh ra một chút hưng phấn.
Lão gù áo xám sau khi đi bộ rời khỏi xa sương này thì tử phát cô gái cũng chậm rãi đứng dậy đi theo lão gù áo xám, đi qua bên nguời Long Dực bên nàng cố ý va phải Long Dực.
Nhưng khi nàng đi qua hương phong xẹt qua, Long Dực tâm thần ngây ngát, song ngay lức này hắn vừa phân thần liền cảm thấy tay phải tại ngón cái bích ngọc hoàn cánh nhiên rơi xuống dưới bàn tay của cô gái đó.
thủ pháp của thiếu nữ áo tim tuy diệu, tuy khoái, nhưng chỉ tiếc lại không nhanh bằng động tác của Long Dực, nàng vừa cầm lấy bích ngọc hoàn trong tay còn chưa có kịp lùi về, liền cảm giác ngón tay một trận ma thống, không ngờ là bị năm ngón tay như thiết của Long Dực nắm chặt lấy.
" Chỉ hoàn là của ta, bây giờ vật quy nguyên chủ. Ngươi cũng đi đi ." Long Dực từ tử mở bàn tay trắng noãn của tử phát cô gái nhanh chóng lấy lại bích ngọc hoàn, cười rồi buông tay nàng ra.
Hắn cũng không muốn cùng cô gái so đo cái gì, chỉ là thế nàng cảm thấy tiếc hận, như vậy một người cái cô gái tuổi còn trẻ xinh đẹp hoàn toàn có thể kiếm 1 công việc tử tế, tại sao lại đi làm ra cái loại hành vi phạm tội này?
tử phát cô gái liếc mắt nhìn phải trái một chút thấy cũng không có ai chú ý đến mình, không khỏi thu một hơi khẩu khí, cấp cho Long Dực một nụ cười quyến rũ, sau đó cúi xuống nói với hắn :" Cám ơn." rồi nàng chuyển thân bỏ đi, tiếp tục đuổi theo lão gù áo xám.
Thạch Điện cùng Triệu Hiểu Hạm cũng không thấy được Long Dực cùng tử phát cô gái âm thầm giao thủ, nghe xong hai người một câu đơn giản đối thoại, đều là đầu đầy vụ thủy.
" Làm sao vậy sư phụ?" Thạch Điện nhìn tử phát cô gái đi xa, lúc này mới hỏi.
" Long đại ca, cô ta với anh có chuyện gì thế?" Triệu Hiểu Hạm cơ hồ cùng Thạch Điện hỏi Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK