Tiếng cười ngưng lại, Thiết Trung Đường lại nói: “Tốt, rất tốt, Bưu nhi quả nhiên có đầu óc, so với ta còn có tiền đồ hơn.” dừng lại một chút, lại nói: “Bất quá ….. Cha nghe nói chuyện Lục Hải Thiên bị giết đã khiến cho cảnh sát vô cùng chú ý, hơn nữa còn phái nhân viên có thực lực bắt đầu điều tra, con cũng phải cẩn thận, đừng để cho bọn chúng bắt được nhược điểm gì.”
Thiết Bưu khinh thường nói: “Chỉ bằng bọn phế vật đó thôi á? Bọn chúng nếu có thể tra ra được cái gì, heo mẹ cũng có thể trèo cây. Ha ha!!”
Thiết Trung Đường cười theo con trai lớn, uống một hớp trà, phất tay nói: “Được rồi! hôm nay nói tới đây thôi. Chuyện Hải Thiên tập đoàn ta sẽ tiếp tục quan sát, mặt khác tên Lục Thừa Vân kia gần đây hành động quái dị, không biết đang làm cái quỷ gì, con phải đề phòng một chút. Tổ chức Hỏa Thiêu Vân của Hỏa Thiên tập đoàn không phải ngồi không đâu, cha của Lục Thừa Vân bị giết, hắn nhất định sẽ điều động thành viên Hỏa Thiêu Vân tiến hành điều tra trên quy mô lớn. Tập đoàn Thiết Thị và Hải Thiên bất luận là trong sáng hay ngoài tối luôn luôn cạnh tranh kịch liệt, mục tiêu điều tra đầu tiên của bọn chúng hẳn sẽ là chúng ta.”
Thiết Bưu cười lạnh, tiếng cười phảng phất như phát ra từ địa ngục: “Để cho chúng điều tra, chẳng bao lâu nữa sẽ cho hắn tới chỗ Diêm Vương lão tử kêu oan, con đi trước đây.”
Thiết Trung Đường gật đầu nói: “Ừ! trên đường cẩn thận một chút. Sau khi trở về thay mặt cha thăm hỏi hai mươi mấy huynh đệ đã vất vả.”
Đoạn đối thoại này, Long Dực ở bên ngoài nghe thấy vô cùng rõ ràng, nhất là câu nói cuối cùng của Thiết Bưu, hiển nhiên sẽ cố ý xuống tay với Lục Thừa Vân.
Tiếng bước chân vang lên, Thiết Bưu chậm rãi bước xuống lầu, hắn vừa mới xuất hiện trước cửa biệt thự thì phía xa đã có một cỗ xe chống đạn ba hàng ghế nhanh chóng đi tới.
Xe chống đạn vừa tới cửa Ưng Tường sơn trang đã đã được hai cỗ xe màu đen chờ sẵn ở đó, một trước một sau bảo vệ, nhanh chóng tiến vào màn đêm.
Long Dực nhìn xe chống đạn của Thiết Bưu và hai cỗ xe bảo vệ nhanh chóng đi xa, suy nghĩ một lát rồi triển khai thân hình trở về theo đường cũ.
“Ha, em nóng ruột rồi ah?” Thấy Phong Linh thành thành thật thật đứng yên ở chỗ cũ, trong tay không ngừng bẻ nhánh cây, Long Dực trong lòng vui vẻ, kéo tay nàng nói: “Mau theo anh đi.”
“Sao lại như vậy? Anh .. Anh kéo em đi đâu?” Phong Linh không hiểu gì cả.
“Thấy mấy chiếc xe kia không?” Long Dực chỉ về phía xa trên đường. “Đó là Thiết Bưu và vệ sĩ của hắn. Vừa rồi anh nghe được cha con bọn họ nói chuyện, bây giờ có thể khẳng định là Lục Hải Thiên chính là do bọn chúng bày mưu ám sát. Bọn chúng còn có thể ra tay với Lục Thừa Vân con Lục Hải Thiên và cả Hải Thiên tập đoàn nữa.”
Phong Linh nói: “Hừ, quả nhiên không ngoài dự liệu! Ý của anh là bây giờ đi theo Thiết Bưu sao?”
“Đúng, địa điểm Thiết Bưu đi tới chính là nơi tập trung của bọn người đã sát hại Lục Hải Thiên, nói không chừng đến đấy còn có phát hiện lớn.”
“Đi mau.” Phong Linh không đợi Long Dực tiếp tục nói, bản thân đã thi triển Tiên Vũ Thần Du thân pháp đuổi theo, nghĩ thầm nếu có thể tìm được địa điểm của hung thủ, mình cũng chẳng cần phải nghĩ làm có đúng luật hay không, cứ dùng hắc đối hắc, liên thủ với Long Dực trị cho bọn chúng một trận, cho gã Thiêt Trung Đường kia tổn hại, để xem hắn có điên cuồng hơn không.
Bọn xe của Thiết Bưu mặc dù tốc độ rất nhanh, nhưng khinh thân công phu của Phong Linh và Long Dực không hề yếu thế, bọn họ rượt theo phía sau, thủy chung vẫn duy trì khoảng cách gần năm mươi thước, đề phòng bị phát hiện.
Xe chạy trên đường ở ngoại thành được nửa giờ rồi rẽ vào một con đường nhỏ, xuyên qua khu vực rừng cây thưa thớt không bao lâu, tới một khu biệt thự diện tích không nhỏ, tính ra cũng có tới hơn hai mươi tòa biệt thự.
Bởi vì đủ loại nguyên nhân, trong nội thành một số kẻ có tiền đều mua đất ở ngoại ô xây biệt thự, ở tại nơi thanh sơn lục thủy này, hưởng thụ hương thơm hoa cỏ cùng không khí trong lành, so với ở nơi ồn ào náo nhiệt dễ chịu hơn nhiều. Có những kẻ chuyên môn mua một khu đất lớn, sau đó xây dựng, cho nên ở ngoại ô xuất hiện một khu biệt thự lớn như vậy cũng không khiến người khác thấy lạ.
Chỉ có chút kỳ quái chính là mấy tòa biệt thự này không phải độc môn độc viện mà là chỉnh thể, dùng tường cao vây quanh, dùng chung một cửa lớn đi vào, tựa như một khu tiểu thành thị. Cửa lớn làm bằng sắt có thiết bị giám sát, xem ra cũng là nơi bảo vệ nghiêm mật, bất quá so với Ưng Tường sơn trang của Thiết Trung Đường, phòng ngự nơi này buông lỏng hơn nhiều.
Mắt thấy xe của bọn Thiết Bưu đi vào trong cửa khu biệt thự, Long Dực và Phong Linh giảm tốc độ, chuyển thân ẩn vào trong bụi cỏ ven đường chậm rãi di động.
“Đừng nhúc nhích, đừng lên tiếng.. Vùng này có người, nhân số không ít.” Khi còn cách khu biệt thự một đoạn, Long Dực bỗng nhiên nắm lấy vai Phong Linh, cùng nàng nằm sấp xuống.
Thực lực Long Dực so với Phong Linh mạnh hơn rất nhiều, cho nên hắn có thể cảm ứng được phía trước có mười đạo khí ba mà Phong Linh lại không cách nào hay biết.
Mười đạo khí ba đã nói lên có hơn mười người, hơn nữa mười người này hiển nhiên cũng đều tận lực áp chế khí ba, không cho nó tản mát ra cực hạn của mình.
Phong Linh trên mặt lộ vẻ nghi hoặc, ngẩng đầu nhìn hai bên rồi thấp giọng nói: “Thật sự có người? Sẽ không là bảo vệ của Thiết Bưu chứ?”
“KHông rõ lắm, chúng ta trước tiên án binh bất động, xem tình huống ra sao đã” Long Dực nói xong, lại thi triển Thiên Nhĩ Thông.
Hai người bọn họ ẩn thân cách nơi song khí truyền tới chừng năm sáu mươi thước, gió đêm thôi nhẹ, chẳng những đem những tiếng nói nhỏ như muỗi kêu truyền tới, cả âm thanh hít thở rất nhẹ cũng được đưa tới bên tai Long Dực.
Phong Linh thấy Long Dực nghiêng đầu lắng nghe, ban đầu không có dũng khí gạn hỏi, sau rốt cục không nhịn dược, khẽ kéo ống tay áo hắn, nói: “Anh nghe thấy gì rồi?”
Long Dực quay đầu lại nhìn nàng một cái, khẽ thở dài nói: “Xem ra đêm nay khu biệt thự này sẽ phát sinh một cuộc huyết chiến rồi.”
“Sao lại như vậy?” Phong Linh mở mắt, ngạc nhiên nói.
Long Dực nói: “Anh đem những gì vừa nghe được kể lại một chút, phía trước cách chúng ta sáu mươi thước, mai phục bốn mươi tám tên nhất đẳng hảo thủ, mặt khác còn có một người thường. Những người này em biết là ai không? Dẫn đầu chính là Lục Thừa Vân, bốn mươi tám người khác là thành viên tinh nhuệ của Hỏa Thiêu Vân của Hải Thiên tập đoàn.”
“Lục Thừa Vân? Bọn họ tới làm gì? Chẳng lẽ muốn giết Thiết Bưu?” Phong Linh đôi mắt càng mở to hơn.
“Không sai.” Long Dực gật đầu nói: “Ngoại trừ Thiết Bưu, còn có hai mươi bốn gã thành viên Thiết Ưng tổ, những người này đều tham gia hành động ám sát Lục Hải Thiên, Lục Thừa Vân lần này có chuẩn bị mà tới, hắn muốn giết sạch nơi này kể cả Thiết Bưu lẫn thành viên Thiết Ưng tổ, báo thù cho cha, đây là ta nghe được từ miệng bọn Lục Thừa Vân, bọn họ chuẩn bị hành động rồi.”
“Lục Thừa Vân này có bản lãnh a, vậy mà có thể tra ra hung thủ phía sau, còn có thể tra tới đây, hèn chi gia gia nói hắn thật không đơn giản.”
Long Dực suy nghĩ một chút rồi nói: “Ta nghĩ đây có thể là công lao của Hỏa Thiêu Vân, trong số bọn họ không thiếu kỳ nhân dị sĩ, muốn tra ra một số thứ cũng không khó, nói không chừng Thiết Thị tập đoàn còn có tai mắt của Hải Thiên tập đoàn.”
“Bốn mươi tám người đánh với hai mươi bốn người, hai đánh một, phần thắng của bên Lục Thừa Vân rất lớn a. Chúng ta trước tiên cứ ở một bên xem náo nhiệt đi.” Phong Linh nói
Long Dực khẽ cười nói: “Em không muốn nhân cơ hội hiển lộ thân thủ à, xả giận cho gia gia bị thương.”
“Đúng a... anh không vừa nói, em cũng có chút ngứa tay rồi.” Phong Linh vỗ vỗ đôi bốt trên chân. “Kinh Hồng Kiếm em vẫn mang bên người, vẫn chưa từng lấy nó ra, lát nữa bộn họ ra tay, em sẽ lấy thân phận nữ hiệp che mặt xuất hiện, trước tiên xử lý tên Thiết Bưu kia…”
Nàng còn muốn tiếp tục nói, Long Dực bỗng cảm thấy mười đạo khí ba ở phía trước bắt đầu chậm rãi chuyển động, vội vàng thấp giọng nói: “Bọn họ hành động rồi, chúng ta theo sau thôi.”
Vừa nói vừa cẩn thận tiến về phía trước, Long Dực nín thở thu khí, yên lặng theo phía sau.
Tới khi hai người bọn họ tới chân tường cao ở phía tây, Lục Thừa Vân đã dẫn bốn mươi tám tên tinh anh của Hỏa Thiêu Vân phá hỏng các cameras theo dõi trên tường, đều nhảy vào trong viện, động tác của bọn họ rất nhanh, mau chóng đem một tòa biệt thự ba tầng bao vây.
Lục Thừa Vân được bốn thành viên Hỏa Thiêu Vân bao bọc xung quanh bảo vệ, nhìn biệt thự phía trước, trong mắt lửa giận phun trào trong tay phải hắn cầm khẩu súng tự động mini. Hắn chỉ là một người thường, trong mắt hắn luôn khinh thường nhân sĩ dị năng này, vũ khí hiện đại mới là lợi khí công kích và phòng thủ tốt nhất.
Bên trong biệt thự đầy bong người, từa hộ có không ít người đang nói chuyện bên trong, Lục Thừa Vân đoán rằng đây khẳng định là thàh viên Thiết Ưng tổ đang nói chuyện phiếm, hắn lúc này trong lòng ngoại trừ phẫn nộ còn có kinh hỉ và vui mừng, nắm chặt khẩu súng trong tay thầm nghĩ: “Thiết Bưu, tên chó má nhà ngươi dám ám sát cha ta, có thể đánh Hải Thiên tập đoàn không? Thật là trò cười! Ta Lục Thừa Vân đêm nay không đem ngươi và thành viên Thiết Ưng tổ của ngươi băm thành vạn mảnh thề không bỏ qua.”
Có thể là người trong biệt thự cảm giác được tình huống khác thường, ngọn đèn bỗng nhiên vụt tắt, trở nên lặng yên không một tiếng động.
“Xuất hiện đi, Thiết Bưu, nam tử hán đại trượng phu trốn trốn tránh tránh không sợ mất mặt hả!” Lục Thừa Vân cười lạnh nói: “Có mời ai tới giúp cũng gọi ra đi, đến cùng huynh đệ Hỏa Thiêu vân của ta đánh một trận! Có chết cũng phải chết như một nam tử!”
Mặc cho hắn kêu gào, mắng chửi thế nào, bên trong biệt thự đều yên tĩnh không một tiếng đông, Lục Thừa Vân lửa giận trùng trùng, nhằm vào biệt thự, một chuỗi đạn bắn ra đánh vỡ từng cửa sổ một .
“Mau lui lại.” Thành viên Hỏa Thiêu Vân, không biết là ai cảm ứng được nguy hiểm, quát lớn.
Nhưng hắn nói đã chậm, đột nhiên bốn phía đồng thời phát sáng, bốn mươi chin người toàn bộ bại lộ trong bạch quang.
Một tiếng cười đắc ý vang lên từ mái nhà một gian biệt thự khác, tiếng cười ngưng lại, thanh âm Thiết Bưu vang lên: “Lục Thừ Vân, lão tử ở đây chờ ngươi mỗi ngày, ngươi quả nhiên đã tới rồi. Tốt lắm ……. Tốt lắm …. Ha ha…….”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK