Thiên Phật Chưởng của Long Dực không những hóa giải xung kích của hôi y hán tử, mà dý lực tiếp tục công kích ở hai nõi lồng ngực và bụng của hôi y hán tử, hai cổ nhu kình đẩy hắn xuống đài.
Mặc dù không bị thương nặng, nhưng quá bất ngờ nên không kịp đề phòng, hôi y hán tử bị một cú quăng ngã khiến hắn thất điên bát đảo, đứng lên vẫn choáng váng ðầu óc, sắc mặt tái nhợt.
“Mau cùng đệ đi.” Sau khi xuống đài, Long Dực cúi đầu nói một tiếng, đồng thời nắm lấy tay của Nhâm Yên Nhiên, cũng bất kể nàng hô to gọi nhỏ không tình nguyện, hắn bước nhanh ra khỏi địa hạ quyền đàn náo nhiệt nhốn nháo này.
Trong một góc ở nhà thể thao, bốn gã hôi quái lão giả nhìn bóng lưng của Long Dực cùng Nhậm Yên Nhiên biến mất, thấp giọng thảo luận cái gì.
“Tiểu tử này quả nhiên không đơn giản a!”
“Ân, có thể dùng cao thâm mạc trắc để hình dung!”
“Chúng ta bốn ngýời cho dù có liên thủ…Ta xem ra phần thắng cũng khó có thể được năm thành!”
“Vậy nên làm sao bây giờ? Ngừng tay hay vẫn đánh một trận?”
“Nói nhảm, đương nhiên phải đánh! Thiên Hạ hội tứ lão đi khắp thế giới, mục đích chính là khiêu chiến cao thủ của mỗi nước, lúc này gặp được cường giả chính thức, hẳn phải cao hứng mới đúng. Há có thể lùi bước?”
“Ðúng, kiếm cơ hội cùng hắn đánh một trận!”
“Nơi này là thiên đường tội phạm, muốn đánh thì phải càng sớm càng tốt, chờ bọn họ trở về càng không có cơ hội.” Sau tiếng cuối cùng dừng lại một chút, lại nói: “Ba người các ngươi đều phải nhớ kỹ, khiêu chiến chỉ là chuyện phụ, hoàn thành nhiệm vụ mới chính là chuyện chính…Hắc, ta cảm thấy rất kỳ quái, chủ tịch hội ðồng quản trị đột nhiên sao lại không tiếc mạo hiểm cùng tập đoàn Phong Vân kết thù oán, mà lại không đẩy tên tiểu tử họ Long kia vào chổ chết?”
“Mặc kệ. Chúng ta bắt người vì tiền, thay người trừ tai họa, thay chủ tịch hội ðồng quản trị đem sự tình xử lý tốt là được.”
“Cái tiểu cô nương họ Nhâm kia làm sao bây giờ? Nàng ta hình như lúc nào cũng luôn đi theo tên tiểu tử họ Long kia. Có phải đến lúc đó cũng đồng thời…”
“Ả là người mà Lí đại thiếu gia chỉ đích danh phải bắt được, quay về khách sạn cùng thiếu gia thương lượng một chút rồi hãy quyết định.”
“Buông ta ra! Ðệ kéo làm cổ tay ta đau quá!” Bị Long Dực cưỡng ép kéo ra khỏi nhà thể thao mấy trãm thướcc, Nhâm Yên Nhiên rốt cuộc cũng vùng khỏi tay hắn, xoa cổ tay đỏ ửng, hốc mắt cũng có chút đỏ.
“Xin lỗi tam tỷ, khi nãy có thể sẽ phát sinh chuyện nguy hiểm, đệ chỉ nhất thời cấp bách, lúc đấy mới…” Long Dực sử dụng lực tay quả thật có chút mạnh mẽ, vẻ mặt áy náy.
“Nguy hiểm? Ta sao lại không phát hiện chuyện gì nguy hiểm? Ngươi a, từ sau khi ngươi bảo vệ ta. Thì trở nên trông gà hóa cuốc! Nếu cứ sa sút thế này, ngươii thế nào cũng phải vào bệnh viện tâm thần.” Nhâm Yên Nhiên nhìn thấy hắn xin lỗi. Cũng không thể nào tức giận được.
Long Dực cười khổ không nói gì tiếp, nghĩ thầm tính cách của nàng là như thế, ngươi càng giải thích, lời của nàng cũng theo ra càng nhiều, cứ im lặng mới là thượng sách.
Trên ngã tư ðường lòng vòng nửa giờ, hai người lúc này đã trở lại tại khách sạn nghỉ ngơi.
“Long đệ, đệ nghỉ ngơi cho tốt. Ngày mai mang ngươi đi khu vực vui chơi giải trí Ðại Thế Giới xem biểu diễn ‘diễm vũ’ (múa thoát y). Toàn là mỹ nữ có vóc người gợi cảm, nhất định kích thích ngũ quan của ðệ!” Chuẩn bị rời khỏi, Nhâm Yên Nhiên nói một câu cho làm cho trong lòng Long Dực có chút cảm giác sợ hãi, thế nên hắn đã nằm trên giường một hồi lâu mà không ngủ được.
Vì bảo vệ Nhâm Yên Nhiên ở phòng vách bên một cách an toàn, Long Dực thế nào cũng không thể ngủ. ngày thứ hai bắt đầu, mặt trời đã lên cao, hắn lúc này mới gõ cửa đánh thức Nhâm Yên Nhiên còn đang mê ngủ.
“Cái gì? Ðã chín giờ? Ta ngất. Ðệ như thế nào mà không gọi ta dậy sớm? Ai, vốn thời gian du ngoạn không còn nhiều, đệ còn dung túng cho ta lãng phí thời gian. Phạm tội… Ðây là đang phạm tội a!” Nhâm Yên Nhiên sau khi rửa mặt, lao ra khỏi phòng hướng về phía Long Dực ở cửa réo lên.
Long Dực nhún vai, làm vẻ mặt vô tội, thầm nghĩ: “Là tỷ tự mình lười biếng, sao lại liên quan đến đệ? Quên đi, đệ tự nhận tất cả là được, đệ là nơi để tỷ trút giận.”
Sau khi tại phòng ăn khách sạn để ăn bữa sáng, Nhâm Yên Nhiên trong đầu buồn bực, đi nhanh ở phía trước, Long Dực bước đi theo phía sau.
“Hôm nay đi đâu chơi? A được rồi, đệ thấy cảnh thành phố Las Vegas ban ngày cũng không tệ a, không bằng chúng ta hôm nay cứ thế này đi dạo chơi một chút đi.” Nhớ lời nói của Nhâm Yên Nhiên tối hôm qua, Long Dực không nhịn được nói.
“Ðường phố có cái gì đẹp mắt? Không có hứng thú!” Nhâm Yên Nhiên quay đầu lại ha ha cười, “Ta muốn đi xem ‘diễm vũ’.”
“A? Thật…Thật sự muốn đi?” Long Dực thoáng đờ người ra.
“Như thế nào, đệ còn xấu hổ? Tỷ xin, đệ đừng nói cho ta biết đệ vẫn còn là đồng nam a! Hắc hắc, trong trường đại học có rất nhiều hoa thơm, bằng với điều kiện của đệ, không có tám hay mười nữ sinh bám theo mới là lạ! Bám theo đệ là có ý tứ gì, chính là nữ sinh đó cam tâm tình nguyện đem thân thể của mình dâng hiến cho đệ! Ðệ cái gì còn chưa gặp qua, còn không dám đi xem diễm vũ?” Nhâm Yên Nhiên không e dè nói ra những lời này, làm cho Long Dực càng thêm nhận thức sự lớn mật và thoáng của nàng.
“Tỷ…” Long Dực vốn định buột miệng nói ra câu gì đó, nhưng lời đến cổ họng lại nhịn xuống, thu khẩu khí, thầm kêu: “Nguy hiểm thật, nguy hiểm thật! Lời như thế ta sao lại có thể trước mặt tỷ nói lung tung chứ?”
“Ta cái gì ta? Nói a!” Nhâm Yên Nhiên gắng sức ưỡn ngực, trừng lớn hai con mắt, con ngươi trên mặt hắn quay tròn, đổi tới đổi lui.
“Khụ…Không…Không có gì… Chúng ta đi xem diễm… Khụ khụ… Chúng ta tiếp tục đi chơi..” mặt Long Dực nóng lên, hai mắt trái nhìn phải liếc.
Đi vào đại sảnh ‘diễm vũ’ của trung thâm vui chơi giải trí Đại Thế Giới, bên trong chính đang phát ra tiếng nhạc “ầm, ầm” mạnh mẽ, phía trước đám đông chật không chịu nổi, ba vũ nữ diêm dúa lẳng lơ thân hình mảnh dẻ trên sân khấu thân mặc có ba mảnh nội y, thân thể đang uốn éo điên cuồng, mỗi động tác đều cực kỳ phóng đãng, khiêu khích thị giác của mọi người, da thịt mềm mại chảy mồ hôi dưới ánh đèn lộ ra sắc thái mị hoặc.
Nữ lang trên đài như là ăn phải thuốc lắc, nhảy không biết mệt mỏi, nam nữ dưới đài cũng không tự kiềm chế mà uốn nhảy theo.
Nhâm Yên Nhiên sớm đã quen với tràng cảnh này, nàng cũng bắt đầu nhảy theo, bất quá nàng nhảy so với những người khác có vẻ đã thu liễm rất nhiều. Nhưng Long Dực lại như một kẻ ngu, đứng bất động.
Không quá lâu, trên đài thay ðổi vài nữ lang khác, không thể ngờ là nhảy lên cột mà múa. Nữ lang đó ãn mặc càng thêm ít vải, vẻ mặt càng dâm mị câu nhân, thậm chí có chút chổ vốn nên che lại cũng lại mơ hồ lộ ra. Dưới đài một ít người xem tròng mắt tựa hồ rơi xuống đất, có mấy người lại dùng miệng huýt sáo.
Long Dực thấy vậy đã ðỏ mặt, tim đập như trống, liếc mắt nhìn Nhâm Yên Nhiên một cái: “Ði thôi, đệ chịu không được không khí chổ này.”
Nhâm Yên Nhiên cười nói: “Nhanh như vậy đã không chịu được? Nói cho đệ biết, phía sau còn có màn biểu diễn đặc sắc kích thích đấy.”
“Cái gì…cái gì biễu diễn.” Long Dực nhìn thấy nụ cười xấu xa trên mặt nàng, mơ hồ đã đoán ðược cái gì.
“Nhảy đến đoạn cuối cùng, nội y trên người nữ lang kia sẽ không còn, đệ nói có đặc sắc không, kích thích không? Khi đó mới gọi là cuồng nhiệt chứ.”
“Ðệ hiện tại lấy thân phận của người bảo vệ ra lệnh cho tỷ cùng đệ rời khỏi chổ này.” Vừa nghe Nhâm Yên Nhiên nói lời này, Long Dực lại càng không dám xem tiếp nữa, vì vậy hắn không tiếc dùng sức mạnh, lôi kéo Nhâm Yên Nhiên từ diễm vũ đại sảnh của khu giải trí Ðại Thế Giới “chạy” ra ngoài.
Nhâm Yên Nhiên lần này rời khỏi như thế nào lại không tức, chỉ là không ngừng đối với Long Dực đang xấu hổ, nói hắn đường đường là một ðại nam nhân, lại ngay chổ hợp pháp xem mỹ nữ biểu diễn ‘diễm vũ’ này cũng không dám xem, sau lại còn nói hắn là ngại bên cạnh có mình, lúc đó mới giả bộ ðứng đắn, nếu không khẳng định sẽ là người xem cuối cùng.
Long Dực nghe nàng nói lung tung , vừa tức giận vừa buồn cười, cuối cùng dứt khoát làm ra vẻ điếc tai, không hề để ý nàng ta.
Đi qua nhà triển lãm phía Bắc, Nhâm Yên Nhiên phát hiện một thứ quảng cáo hấp dẫn, không ít người dân, du khách dừng chân để xem. Giương mắt nhìn một lần, nguyên lai là từ ngày mai trở đi, nơi này sẽ đảm triển lãm châu báu đá quý trên tòan thế giới trong kỳ hạn ba ngày, đến lúc đó các kim cương châu báu tinh mĩ tuỵêt luân khắp thế giới được bày ở nhà triển lãm, đồng thời tiến hành đấu giá công khai.
Trên thế giới này cơ hồ không có nữ nhân không yêu kim cương châu báu, Nhâm Yên Nhiên đương nhiên không ngoại lệ, nàng ngẩng đầu nhìn người mẫu Châu Phi trên quảng cáo đeo ngọc ngà kim cương phía trên, trong đầu cũng bắt đầu tính toán đem sáu trăm vạn usd thắng được đem mua khuyên tai kiểu gì, vòng kiểu gì, nhẫn kiểu gì....
Bởi vì người xung quanh khá nhiều, vì an toàn, Long Dực tập trung tinh thần giới bị, hai mắt lướt nhìn bốn phía, nhưng trong lúc vô tình lại cùng một hồng phát nữ tử ánh mắt gặp nhau.
Hồng phát nữ tử xinh đẹp đó cũng vừa mới nhìn hắn, đầu tiền là hơi kinh hãi, lập tức hướng về phía hắn trừng mắt nhìn.
“A, là nàng!?” Long Dực dừng mắt nhìn kỹ một chút, lúc này mới dám xác định đối phương chính là lần trước khi từ Tây Thanh Cao Nguyên trở về, trong xe lửa gặp phải đệ tử “Thần Thâu môn” Đường Anh, nghĩ không ra lại cùng nàng ở chổ này gặp nhau.
Gặp lại cô gái từng chung đường ngẫu nhiên gặp được này, Long Dực vô ý thức sờ giữa lồng ngực mình. Nơi đó luôn theo người một miếng ngọc quan âm lúc trước khi chia tay Đường Anh đưa cho mình, sau khi hắn trở về thành phố Trùng Khánh vẫn luôn mang, chí ít vì cái gì luôn mang theo, chỉ sợ hắn chính mình nói cũng không rõầnng.
Ðường Anh từ động tác rất nhỏ của hắn cũng cảm thấy gì đó, nhất thời toát ra một bộ mặt vui mừng vô hạn, cái miệng nhỏ nhắn chu lên, muốn nói gì đó lại thôi, đột nhiên bị một lão bà kế bên đưa tay lôi đi, đảo mắt nhìn Long Dực từ từ biến mất trong tầm mắt.
Long Dực nhìn nàng biến mất, đột nhiên dâng lên một loại cảm xác buồn vô cớ, đột nhiên trong lòng chấn động, nhanh chóng đem ‘Thần Thâu môn’ cùng ‘châu báu kim cương’ liên hệ với nhau, mơ hồ cảm giác lần triển lãm này sẽ có thể phát sinh một số chuyện.
“Này, nhìn cái gì mê mẩn như vậy? Ðã phát hiện mỹ nữ đẹp mắt à?” Ðột nhiên đầu vai bị vỗ một cái, thanh âm của Nhâm Yên Nhiên truyền vào trong tai hắn.
Long Dực “A” lên một tiếng, ngượng ngùng cười: “Không có, đệ đang suy nghĩ…Ðược rồi, con gái các tỷ không phải là rất thích kim cương đá quý gì gì đó hay sao? Không bằng ngày mai đệ cùng tỷ đi xem?”
Nhâm Yên Nhiên ánh mắt sáng ngời, mặt giãn ra cười nói: “Ðệ theo ra đến đó? Thật là khó gặp a, mấy ngày nay mỗi lần ra ngoài vui chơi toàn là tỷ cưỡng ép lôi kéo đệ, nghĩ không ra lần này đệ lại chủ động, chắc mặt trời mọc từ phía Tây a!”
Long Dực khuôn mặt già đỏ lên, hắc hắc cười nói: “Ðệ chỉ là tùy tiện nói ra, tỷ không đến cũng được.” Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK