Cửa quán đã bị bốn đại hán cường hãn ngăn chặn, phía sau nhìn lại, đều là đầu người đông nghịt, trong số này có người La Tư quốc, có người là hậu duệ của người Đường di dân ở khu Đường Nhân Xã, ăn mặc đều khác nhau, nhưng giống nhau một chỗ chính là cổ tay trái ngoài hoa văn còn có một bàn tay máu, mặc dù rất nhỏ, nhưng lại khiến cho người ta một cảm giác nhìn mà phát hoảng. Ngoại trừ số ít vài người trong tay không có cái gì, còn lại đều cầm theo khảm đao sắc bén dài hơn một thước.
"Đây là Huyết Thủ đảng?" Long Dực trong lòng vừa động, chuyển ánh mắt qua, nhìn cặm nam nữ lúc trước chạy vào.
Thanh niên tuổi trẻ kia hơi cao lớn, khoảng chừng ba mươi tuổi, để đầu bằng, thân cao vạm vỡ, mày kiếm mắt sáng, mặc một thân y phục sơn trang, nhìn qua rất tuấn lãng, rất có khí phách; nữ nhỏ hơn nhiều, phỏng chừng cũng khoảng hai mươi tuổi, tết duy nhất một cái bím tóc dài, vóc người nhỏ nhắn nhu mì, mày liễu mắt phượng, trên thân mặc áo len màu vàng nhạt không có tay bó sát người, dưới là quần jean màu xanh da trời, giữa hai lông mày ẩn ẩn xuất ra một cổ anh khí, thuộc loại cân quắc không nhượng cánh đàn ông.
“Đây là một đôi huynh muội, thực lực cũng không yếu a.”
"Ân, dung mạo thần tình đều có vài phần giống nhau, khẳng định là huynh muội. Thực lực của bọn họ có lẽ cùng nhị cấp thành viên của Phong Hổ, Vân Long tổ không khác biệt lắm." Long Dực nói.
Trong nhà hàng có mười mấy người khách, sau khi thấy tình hình này đều kinh hãi thất sắc, bởi vì cửa quán bị người của Huyết Thủ đảng ngăn chặn, bọn họ đành phải trốn vào một góc vắng của nhà hàng. Những người sợ hãi bắt đầu hai tay hợp thành chữ thập, niệm A di đà phật.
Thấy Long Dực cùng Chư Cát Dã ngồi vẫn không nhúc nhích, trong tay còn bưng chén rượu, thần thái tự nhiên, huynh muội kia trao đổi ánh mắt. đồng loạt đi tới phía trước.
"Rất xin lỗi hai vị, nơi này sắp có nguy hiểm, mời các ngươi trước tiên trốn đi!" Người nam vẻ mặt mắc lỗi nói.
"Hai huynh muội các ngươi có đảm lượng a, hai người đi chọi hơn một trăm người. Có hứng thú hay không ngồi xuống uống một chén?" Chư Cát Dã ha ha cười nói.
"Ca ca ta không lừa các người đâu, bên ngoài đều là ngươi của Huyết Thủ đảng, thủ đoạn rất tàn nhẫn! Cái này là chuyện giữa chúng ta, không muốn liên lụy đến người khác." Nữ thanh niên âm thanh trong trẻo nói, ánh mắt khi đảo qua mặt Long Dực, không khỏi sáng ngời.
"Huyết Thủ đảng là cái trò vui gì vậy? Các ngươi hai người là ai?" Chư Cát Dã nghiêng người liếc mắt hướng ra phía ngoài, vẻ mặt khinh thường. Mặc dù biết Huyết Thủ đảng lợi hại, nhưng hắn không sợ trời, không sợ đất. Nghĩ thầm chỉ cần mình không công khai thân phận, thì sẽ không gây ra họa cho tập đoàn Phong Vân. Uống đủ ăn no đánh một hồi. khẳng định rất thống khoái.
"Ta là Mộ Phượng, đây là ca ca ta, gọi là Mộ Tường, còn như Huyết Thủ đảng… hừ, đúng là một đống rác rưởi!" Mộ Phượng oán hận nói.
"Rác rưởi? Rác rưởi ở đâu? Ta là người vệ sinh của thành phố, quét sạch rác rưởi là chức trách của ta."
Mộ Phượng, Mộ Tường hai huynh muội hai mặt nhìn nhau, nghĩ thầm: "Người này đã say rượu!"
Mộ Tường ngửi thấy được Long Dực trên người cũng có mùi rượu. Nhưng hình dáng hình như rất thanh tỉnh, vì vậy quay về phía hắn nói: "Huynh đệ, ngươi cùng vị lão bá này đứng lên đi, phiền ngươi dẫn ông ấy trước tiên trốn đi. Người của Huyết Thủ đảng sắp vào đấy."
Long Dực lau mỡ dính ở miệng, mỉm cười nói: "Dã thầy thuốc là người vệ sinh của thành phố, ta cũng vậy. Thấy ở bên ngoài nơi nơi là rác rưởi, ta lúc này trong lòng cũng không thoải mái!"
"Ài! Hai người đều say rượu rồi! Thật là." Mộ Phượng thở dài. Đang muốn tiếp tục nói chuyện, lại nghe ca ca Mộ Tường trầm giọng nhắc nhở nói: "Mộ Phượng chú ý, chuẩn bị ứng chiến!"
Mộ Phượng thấy Huyết Thủ đảng thoáng một cái xông vào hơn hai mươi người, không để ý đến bọn Long Dực, Chư Cát Dã nữa, cùng ca ca sóng vai đứng một chỗ.
Bọn người Huyết Thủ đảng sau khi xông vào, một số đem bàn ghế dẹp ra một bên, số khác bao vây Mộ Tường, Mộ Phượng huynh muội lại.
Đúng như lời vừa rồi Chư Cát Dã nói, Huyết Thủ đảng quả nhiên là ngư long hỗn tạp, Long Dực dựa vào cảm ứng, ngoại trừ phát hiện trong đó có bốn người sóng khí so với Mộ thị huynh đệ hơi yếu ra, ngoài ra đều là bọn ô hợp, hù dọa người bình thường còn được, gặp phải cao thủ chính thức, thì chỉ có thể trở thành bia ngắm luyện quyền.
Chỉ nghe một người trong Huyết Thủ đảng lớn tiếng nói: "Chọc Huyết Thủ đảng, chỉ một đường chết! Huynh đệ giết a!"
Tên còn lại dùng thanh âm càng lớn kêu lên: "Chém chết nam, nữ lưu lại, bắt được gian chết!" Một gã thành viên trong Huyết Thủ đảng của La Tư quốc oa oa nói thêm một câu này, khiến những thành viên còn lại của Huyết Thủ đảng hô hos cười lên dâm đãng, Long Dực mặc dù nghe không hiểu, nhưng cũng biết lời của hắn khẳng định là dâm ngôn uế ngữ.
Tiếng cười qua đi, thành viên Huyết Thủ đảng bắt đầu phát ra công kích, dùng đao không lưu tình chút nào, hung hăng bổ về phía Mộ Tường, tay không giương nanh múa vuốt đánh về phía Mộ Phượng.
Mộ thị huynh muội cũng không có nửa điểm sợ hãi, thiết côn trong tay mạnh mẽ đập tàn nhẫn, một thoáng sau đã đánh văng mấy tên Huyết Thủ đảng. Nhưng mỗi lần đánh bại một người, lập tức thì có một gã thành viên Huyết Thủ đảng khác từ ngoài phòng xông vào bổ sung cho vòng vây.
Chư Cát Dã đã sớm nghe nói Huyết Thủ đảng là những tên hung tàn bạo lệ, hôm nay thấy, thật đúng là danh bất hư truyền, mặc dù có đồng bọn không ngừng bị thương ngã xuống đất, nhưng thành viên còn lại thì như không thấy, ngược lại vẻ mặt càng ngày càng hiếu chiến, miệng không ngừng gào thét điên cuồng, thanh thế kinh người. Nếu là người bình thường, sợ sớm đã bị loại khí thế này khiến cho khiếp đảm.
Mộ thị huynh muội thực lực mặc dù rất mạnh, nhưng Huyết Thủ đảng nhân số rất đông, cuồn cuộn không ngừng xông vào nhà, giống như không có người cuối cùng. "Ca, bọn họ đang dùng xa luân chiến tiêu hao thể lực của chúng ta, tiếp tục như vậy không phải biện pháp!" Mộ Phượng đánh bật khảm đao của một thành viên Huyết Thủ đảng, đùi ngọc phi ra một cước đá bay hắn ra xa vài trượng, giọng sốt ruột nói.
"Không có biện pháp, bây giờ phá vây xông ra thì cũng không ra nổi, chỉ còn nước tử thủ chống đỡ một trận. Mẹ kiếp, bang đồ ranh con đông thế! Đường nhân hội chúng ta người cũng không ít, chỉ cần sư phụ dẫn người chạy tới, nhất định đánh cho bọn chúng tè ra quần!" Mộ Tường phát công tàn nhẫn, thiết côn nện trên đùi một gã thành viên Huyết Thủ đảng, nhất thời người đó xương đùi vỡ vụn, ngã xuống đất kêu khóc bi thảm.
"Sư phụ lại không biết chúng ta ở chỗ này, sao mà đến được?"
"Đừng quên, nơi này là khu vực Đường nhân xã, cũng có người của Đường nhân hội, Huyết Thủ đảng ở chỗ này tụ tập gây loạn, khẳng định sẽ có người đi tìm sư phụ báo tin."
"Vạn nhất … ca, ta là nói vạn nhất a, vạn nhất chúng ta kiên trì không tới khi sư phụ tới, vậy làm sao bây giờ?"
"Thật phải tới lúc đó, ca sẽ liều chết phải bảo vệ muội lao ra."
"Muội không!" Mộ Phượng lớn tiếng nói: "Ca, chúng ta cùng đi ra, phải cùng trở về, huynh để cho muội một mình đi, muội tuyệt không muốn!"
Mộ Tường kêu một tiếng "hảo muội tử!", phấn khởi thần uy đập bay vài thanh khảm đao đang chém tới đầu, thân thể nhảy lên vài thước cao, hai chân liên hoàn đá ra, nhanh như gió táp. Bốn, năm tên thành viên Huyết Thủ đảng ngực trúng cước, thân thể bay ngược, máu tươi điên cuồng phun ra, mười thành đã đã chết chín thành.
Chiêu thức ấy dấy lên tác dụng chấn nhiếp nhất định, thành viên Huyết Thủ đảng gần với Mộ Tường đều bị ép lui về phía sau.
Long Dực cảm ứng được bốn tên thành viên Huyết Thủ đảng sóng khí hơi mạnh mẽ một mực thờ ơ lạnh nhạt, không có ra tay, thấy Mộ Tường dọa lui đồng bọn, một gã trong đó là hán tử tóc dài người La Tư quốc trông như cái cột sắt, kêu lên: "Tất cả lui ra, để hắn cho ta!"
Long Dực nghe hắn dùng ngôn ngữ của quốc gia mình nói chuyện, đầu lưỡi gượng gạo như là một miếng sắt, quái giọng quái thanh, không khỏi âm thầm buồn cười.
Hán tử La Tư quốc đứng ở trước măt Mộ Tường, khinh thường dùng ngón tay chỉ Mộ Tường, dùng giọng gượng gạo nói: "Ngươi, dùng chân đá ta xem! Không dám đá, không có gan!"
"Ta đá chết ngươi, đồ trứng thối!" Mộ Tường nổi giận gầm lên một tiếng, phi hai chân hướng giữa ngực hắn, hướng phía cửa đá ra.
La Tư quốc hán tử hai mắt trừng lên hung bạo, cũng gầm lên giận dữ, một đôi thiết quyền nghênh đón.
Long Dực thấy hắn song chưởng thô dài, cơ thể cấu kết giống như một khối gang, có vẻ rất khó đánh ngã, nghĩ thầm: "Người này thực lực so với Mộ Tường mặc dù yếu một chút, nhưng nhờ quyết tâm ngoan độc liều mạng, cũng thực khó đối phó. Mộ Tường kia vừa rồi cùng mấy tên côn đồ của Huyết Thủ đảng đánh nhau một trận, đã hao phí chút khí lực, bây giờ ai mạnh ai yếu không dễ nói."
Hắn nhận xét ở trong đầu nhanh như ánh chớp, một đôi thiết quyền của hán tử La Tư quốc bên kia đã cùng hai chân của Mộ Tường nghêng tiếp, hai người đồng thời phát ra một tiếng kêu đau đớn.
La Tư quốc hán tử xương tay muốn nứt ra, đau đớn nhe răng nhếch miệng, hai tay không ngừng run rẩy; Mộ Tường cũng không chiếm được bao nhiêu ưu thế, thân thể hắn ở trong không trung phản ngược lật nhào, tan biến lực đạo hai đấm của đối phương, sau đó hạ trên mặt đất, hai chân đau đớn cơ hồ đứng thẳng không được.
"Ca, huynh làm sao vậy?" Mộ Phượng thấy chân của ca ca có chút run rẩy, vội vàng bước lên phía trước đỡ lấy, lo lắng ân cần hỏi.
"Ta không có sao! Nắm tay của hắn thật là lợi hại!" Mộ Tường cắn chặt răng, nhẫn nhịn chịu đựng cơn đau dưới chân, nói.
Hán tử La Tư quốc chịu thiệt thòi nhiều, không thể tái chiến, nhanh chóng lui ra khỏi nhà hàng, ba gã thành viên Huyết Thủ đảng khác thực lực cùng hắn tương đương trao đổi ánh mắt, nhìn Mộ thị huynh muội, trên mặt lộ ra nụ cười dữ tợn.
Mộ Tường biết chỉ cần ba người này ra tay, chính mình cùng muội muội chỉ có nước chờ chết, rồi đột nhiên quát: "Mộ Phượng, theo ta xông ra!"
Trong tiếng quát lớn, hắn cố nén đau đớn, thiết côn trong tay phân biệt hướng ba người quét ngang ra ngoài, thừa cơ hội ba người thối lui né tránh, phi thân hướng phía cửa nhà hàng lao đi.
Hắn trong lòng tính toán chắc thời gian phương vị, bởi vậy động tác rất nhanh, nhưng Mộ Phượng vừa nghe, chưa kịp phản ứng, đã bị một trong ba gã thành viên Huyết Thủ đảng nhào tới chặn lại.
Mộ Tường cùng Mộ Phượng huynh muội tình thâm, thấy nàng bị vây khốn, sốt ruột nổi giận, phản ngược thân nhảy trở lại.
"Ca, huynh vừa rồi rõ ràng có thể chạy đi, vì sao không đi?" Mộ Phượng một mặt né tránh chống đỡ công kích của gã Huyết Thủ đảng, một mặt oán trách kêu lên.
Mộ Tường cười khổ nói: "Ta chạy đi? Ta nếu một mình trở về, không phải bị ba mẹ đánh chết sao! Thôi, hôm nay huynh muội chúng ta liền liều một trận, kết quả nghe theo thiên mệnh đi!"
"Chỉ mong sư phụ có thể sớm biết được tin tức, dẫn người tới trợ giúp chúng ta." Mộ Phượng nói.
Ba gã thành viên thực lực mạnh mẽ của Huyết Thủ đảng có hai tên liên thủ công kích Mộ Tường, chắc chắn chiếm thượng phong, tên kia gọi them mấy tên côn đồ áp vào bên cạnh Mộ Phượng thèm thuồng chăm chú nhìn, chỉ cần nàng tinh thần hơi có sơ sẩy phân tán, lập tức sẽ có vài tên hung tợn nhào lên, đồng lòng với nhau muốn bắt sống Mộ Phượng.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK