Mục lục
[Dịch] Long Huyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Tên này chắc chắn vẫn còn là xử nam rồi" Tiễn Như Vũ liếc nhìn Long Dực không khỏi lắc đầu buồn cười, thấy hắn vẻ mặt khẩn trương, thân thể không động, liền nghĩ thầm mát xa là hưởng thụ mà, vẻ mặt của hắn như vậy, quả thực so với bị tra tấn còn khổ hơn.

"Sau khi vào học, ta nhất định sẽ tìm giúp cho hắn một mỹ nhân để cho hắn nhanh chóng chấm dứt kiếp xử nam a, nếu không là bằng hữu của hắn, thật mất mặt quá." Tiễn Như Vũ nghĩ thầm.

Tiễn Như Vũ cùng tuổi với Long Dực, nhưng hắn là một tên lưu manh chuyên hái hoa, không lâu sau đó, hắn bắt đầu động đậy, một mặt miệng khen kỹ thuật mát xa của cô gái hết lời, một mặt hai tay lại động đậy trên ngừơi người ta, còn cô nhân viên thì cười khanh khách, nũng nịu không ngừng, rốt cuộc không biết là mát xa hay là ngừơi tình đang giỡn với nhau nữa.

Tiễn Như Vũ thấy cô nhân viên cúi người xuống, giống như đang mời gọi mình nhìn vào vùng cấm vậy, không khỏi cảm thấy vui vẻ, hắn dùng đôi mắt của hắn dán vào, nếu không kịp ngậm miệng lại, nước miếng đã trào ra như nước vỡ đê.

"Nè, một tờ …… hai tờ …… ba tờ ……" Tiễn Như Vũ đưa tay lên đầu giường móc ra năm tờ tiền mới tinh, khi cô gái khom người xuống thì hắn cầm tờ tiền chậm rãi nhét vào khe hở.

Ở bên này Tiễn Như Vũ boa tiền quá nhiều làm cho cô nhân viên hưng phấn không thôi, còn cô nhân viên bên Long Dực thì không cam vì nhìn thấy tiền trong tay Tiễn Như Vũ dần dần chuyển qua người bạn đồng nghiệp, liền thầm mắng Long Dực là tên khó hiểu, là tên khùng tên ngốc chẳng biết phong tình là gì cả.

Cô nhân viên thì nghiến răng ken két, còn Long Dực lúc này hai mắt khép hờ, sắc mặt lạnh nhạt.

Vì Long Dực đang mặc tụng Bàn Nhược Tâm Kinh tâm pháp trong lòng, hơn nữa còn tiến vào vong ngã cảnh giới, mặc cho cô nhân viên có thủ đoạn khiêu khích như thế nào, Long Dực chỉ cảm thấy như luồng gió mát thổi qua.

Chân khí của Bàn Nhược Tâm Kinh trong cơ thể Long Dực vận hành đuợc vài lần, khí tích tụ lại, cuối cùng giống như nước đổ ra biển, mãnh liệt không ngừng.

Long Dực thử dùng cỗ chân khí mạnh mẽ này đột phá vào tầng thứ bảy của Bàn Nhược Tâm Kinh, nhưng lần nào cũng thất bại.

Tại Từ Bi Tự lúc đó, Long Dực cũng gặp phải tình huống tương tự như vầy, bất kể thế nào cũng không đột phá nổi cửa ải cuối cùng, trong lòng quýnh lên, chân khí nhất thời tản ra, một số khí tự quay trở lại đan điền, số khác ẩn trong kỳ kinh bát mạch, một số khác xuyên thấu ra ngoài cơ thể.

Vào lúc này, cô nhân viên mát xa cho Long Dực cảm thấy có một dòng điện từ người hắn phát ra giật cô, thân thể cô nhân viên liền hoảng sợ lùi về sau, miệng kêu lên một tiếng "má ơi" sợ hãi, hai môi run lên, sắc mặt trắng bệch.

Tiễn Như Vũ nghe được tiếng kêu sợ hãi vang lên, đột nhiên ngồi dậy.
"Cô làm cái gì thế hả? Sao lại không phục vụ tốt cho huynh đệ của ta?”

Thấy tình huống trước mắt, Tiễn Như Vũ còn tưởng Long Dực bất mãn với cô gái này, trong lòng liền giận dữ bước đến kéo nàng xuống giường.
"Không phải, em không có, là anh ta …… trên người anh ta có điện, em vừa mới bị …… bị điện giật" Cô nhân viên chỉ vào Long Dực, thần tình ủy khuất giải thích.

"Cô nói sao? Trên người huynh đệ của ta có điện hả? Cô bị điện trên ngừơi của hắn giật? Được, để ta thử xem ……" Tiễn Như Vũ nói xong, đến nơi Long Dực đang nằm, đưa tay sờ lên người hắn, chà chà vài cái.

"Cô nói bậy bạ gì vậy, điện ở đâu? Hắc hắc, ta phải đi kiếm ngừơi quản lý ở đây nói rằng các cô miệt thị khách”

"Nè bỏ đi Tiễn Như Vũ, đừng làm khó cô ấy nữa." Long Dực thấy cô nhân viên ủy khuất sắp khóc đến nơi, liền mở miệng giải vây.

"Hừ, nể mặt huynh đệ ta, chuyện hôm nay bỏ qua! Cút hết đi, thật là mất hứng mà!" Tiễn Như Vũ thần tình phẫn nộ, cầm 500 tệ mới tinh đưa cho cô nhân viên mát xa cho Long Dực rồi đuổi các nàng ra ngoài.

Sau khi hai cô nhân viên ra khỏi phòng, Long Dực vẻ mặt đau khổ nhìn Tiễn Như Vũ nói : "Ta cầu xin đệ, sau này nếu muốn làm chuyện này nữa nên nói trứơc với ta một tiếng”

"Nói trước mất vui sao, đệ muốn đem đến ngạc nhiên cho huynh thôi”

"Ngạc nhiên nỗi gì, kinh hoàng thì có, ta không cảm thấy hứng thú với việc này chút nào cả. Nếu sớm biết đệ kêu người đến mát xa, ta đã đi ra ngoài rồi, để cho hai nàng ấy hầu hạ đệ luôn, vậy sẽ sung sướng hơn đó”

"Ôi, các nàng ấy ngực nở, eo thon, chân dài, da trắng như tuyết, tốt xấu gì cũng đựơc xem là mỹ nhân rồi, huynh sao lại không có hứng thú nhỉ? Ai!" Tiễn Như Vũ nhìn Long Dực giống như là nhìn một tên từ hành tinh khác mới đến địa cầu vậy, nói "Long Dực, đệ dám đánh cuộc, huynh nhất định là bị rào cản nào đó”

"Sao? Rào cản nào? " Long Dực trong lòng run lên sợ hắn biết bí mật.

"Rào cản tâm lý”

"……" Long Dực thiếu chút nữa té xuống.

"Không nói nhiều nữa, đi ăn cơm thôi, mặc quần áo đi!" Tiễn Như Vũ nghiêng đầu nhìn vào đồng hồ trên tường, sau đó nhanh chóng mặc quần áo.

Long Dực đối với con người của Tiễn Như Vũ hiểu rõ, tên này là công tử, đồ hiệu không nổi tiếng không mua, khách sạn không nổi tiếng không ở, thức ăn không ngon không ăn, tuy nhiên lần này đi ăn cơm chiều, hắn lại lựa chọn địa điểm ngoài suy nghĩ của Long Dực.

Hai người ra khỏi khách sạn, vòng vo một hồi, không lâu sau đó tiến vào một con đường nhỏ, bước vào quán ăn có tên "Quán nướng Tào Ký”.

"Huynh đừng xem thường quán này nhỏ nha, đồ nứơng của họ nổi tiếng lắm đó. Trước kia mỗi lần đến đây, ông già đệ đều dẫn đệ đến nơi này ăn uống" Tiễn Như Vũ thấy Long Dực dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn mình, chỉ nhếch miệng cười.

"Ah, xem ra đệ nói đúng, ta phải thửơng thức thử xem" Trong quán khách ăn rất đông, cơ hồ không còn chỗ ngồi nữa, Long Dực lúc này đã tin vào lời của Tiễn Như Vũ vài phần.

Tiễn Như Vũ gọi đồ ăn nào là đùi dê nướng, đùi heo nướng, thịt xiên cùng với rượu. Đợi một chút, thức ăn đồ uống cũng được mang đến.

Tiễn Như Vũ tiện tay mở bình rượu, rót ra cho mình và Long Dực một ly rồi nói “ngày mai chúng ta đi đăng ký học rồi, đêm nay uống cho đã”

"Tiễn Như Vũ, chúng ta đều là sinh viên, đừng uống nhiều. Ta thấy một bình này là đủ rồi."

"Này đừng nói nhiều nữa, vô đi, tửu phùng tri kỷ thiên bổi thiểu, uống"

"Ta tửu lượng không tốt lắm. Như vậy đi, đệ uống hai ly thì ta uống một ly, được không?”

"Huynh nói thế vậy huynh có xem đệ là bạn không hả?"

"Được rồi, đựơc rồi, uống thì uống" Đối với tính tình của Tiễn Như Vũ, Long Dực chỉ biết cười khổ lắc đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK