Mục lục
[Dịch] Long Huyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khóe miệng sư phụ nàng giật giật vài cái, hắc hắc cười lạnh một trận xông lên đối diện với tên Đường duệ hình cảnh mặc thường phục kia nói: “Ta nếu đã lấy được kim cương, thì quyết không bao giờ lại giao ra. muốn chúng ta thúc thủ chịu trói? Hừ, vọng tưởng!”

Đường duệ hình cảnh kia lông mày giương lên, đề cao âm lượng nói: “Đối với phần tử phạm tội, chúng ta dạo này rất thiếu kiên nhất. Ta lần nữa cảnh cáo ngươi, giao ra kim cương, thúc thủ chịu trói, nếu không chỉ có một con đường chết. Hiện tại bắt đầu, cho các người thời gian năm phút đồng hồ cân nhắc, thời gian vừa hết, chúng ta sẽ xem như các ngươi ngoan cố kháng cự tiến hành trừng trị.”

Hắn nói tới đây , tay chỉ về phía những cảnh sát trang bị súng ống bên cạnh một cái, lại nói: “Đến lúc đó không cần bọn người chúng ta động thủ, chỉ cần bọn họ bóp ngón tay nhẹ một cái, trên người các ngươi sẽ lập tức thêm vô số lỗ máu. Ngẫm lại đi hai vị, sống hay chết ,chỉ ở một ý niệm của các ngươi a!”

Sư phụ của Đường Anh cười “khặc khặc” một trận quái dị, đột nhiên đem viên kim cương Quý Tiết chi tinh kẹp ở hai ngón tay phải, lạnh lung nói: “Ta cả đời xông xáo thiên hạ, trộm hết thế gian, chưa từng có thất thủ một lần, không thể tưởng tượng được lúc này ra quân bất lợi, lại thua trong tay các ngươi. Ha ha, tốt! khá lắm… nổ súng đi, khi súng các ngươi nổ, cũng là lúc miếng Quý Tiết chi tinh này vỡ vụn, có nó chôn cùng, ta cũng thỏa mãn.” Vừa nói vừu đem Quý Tiết Chi Tinh giờ cao lên, làm bộ muốn ném.

Nên biết kim cương mặc dù là khoáng vật tự nhiên cứng rắn nhất, nhưng tính giòn của nó cũng rất lớn, bị va đập mạnh mẽ, cũng rất có khả năng vỡ nát.

Quý Tiết Chi Tinh dù sao cũng là vật phẩm quý trọng nhất trong lần triển lãm châu báu này, giá cả xa xỉ, nếu như bị trộm hoặc bị hủy, cảnh sát địa phương đều rất khó trốn tránh trách nhiệm. Đường duệ hình cảnh kia nao nao, trên mặt có chút do dự. Nhưng mà điều này chỉ là chuyện trong nháy mắt, hắn lập tức cười lạnh nói: “Ngươi muốn dùng cái này uy hiếp chúng ta? Hắc hắc, ngươi thật sự là ngây thơ! Trừng trị tội phạm là sứ mạng của cảnh sát chúng ta, về phần ngươi có hủy hay không hủy kim cương, thế thì không phải chuyện trong chức trách của chúng ta.” Hắn cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay một cái, thâm âm lạnh như băng như sắt, nói: “Hiện tại bắt đầu, năm phút đồng hồ đếm ngược.”

Lời nói của hắn chưa dứt, bóng dáng của sư phụ Đường Anh đột nhiên động. Như thỏ chạy trốn hướng chỗ hắn đứng xẹt qua.

Trong tất cả thành viên cảnh sát ở hiện trường, vẫn nói chuyện chỉ có tên cảnh sát y phục Đường duệ này. Cho nên sư phụ của Đường Anh cho rằng hắn hẳn là người đứng đầu của đám cảnh sát, chỉ cần bất ngờ bắt giữ hắn. Chính mình có lẽ còn có một cơ hội chạy trốn.

Chỉ tiết mặc dù suy nghĩ của bà hay, nhưng lại không ngờ tới đối phương sớm có phòng bị, khi khoảng cách song phương còn có hai, ba trượng, sáu ngã hán tử bên cạnh tên cảnh sát y phục Đường duệ phảng phất đã hợp đồng kỹ, nhất tề ra tay.

Sáu người tích lực xuất kích, hoặc vỗ chưởng, hoặc huy quyền. Giữa quyền chưởng hợp sáu đạo lực đạo mạnh mẽ đánh về phía trước mặt sư phụ Đường Anh đang lao tới. Sư phụ Đường Anh tránh cũng không thể tránh, song chưởng đem hết toàn lực đánh ra một chiêu Miên chưởng, tá lực bứt thân lùi lại chỗ cũ.

Bà lấy một địch sáu, có thể bình yên quay lại, hơn nữa lông tóc không tổn thương, phần thực lực này ngoại trừ Long Dực ở ngoài còn mọi người đều cảm thấy khiếp sợ. Tên cảnh Đường dụê y phục hướng đồng bạn đánh mắt. Nhắc nhở mọi người phải đề cao cảnh giác gấp bội.

“Tiểu Anh, không ổn rồi, đám cảnh sát này quá khó giải quyết. Ta thấy hai thầy trò chúng ta lúc này dữ nhiều lành ít.”

Ánh mắt của sư phụ Đường Anh đảo khắp nơi, cùng đồ đệ đứng sát một chỗ, trở tay đem viên kim cương Quý Tiết Chi Tinh nhét vào trong tay nàng, lớn tiếng nói: “Viên kim cương này giao cho ngươi, không nên sợ hãi, lát nữa ta liều mạng cũng sẽ bảo hộ con xông ra ngòai.”

Thanh âm của bà to lớn, giống như sợ người xung quanh nghe không được, Đường Anh đang trong nguy hiểm, lại không cảm giác được có cái gì không ổn, mà cảnh sát đứng chắn ở hai bên ngã tư đường cũng cho rằng hai người thất sự muốn cường hành chống cự đột phá vòng vây, lần lượt chuẩn bị kỹ càng ngăn chặn hoặc công kích.

“Ha, Long đệ, ngươi có cảm thấy hay không mụ già kia rất giảo họat?” Ngồi ở trong xe bên này Nhâm Yên Nhiên hiển nhiên cũng nghe được lời của sư phụ Đường Anh, không nhịn được nói.

“Sao lại giảo họat?” Long Dực hai mắt chăm chú nhìn trên người Đường Anh, đang vì an toàn tính mạng của nàng mà lo lắng, nghe thế thuận miệng hỏi.


“Nhâm Yên Nhiên hơi nghiêng đầu nghĩ ngợi, nói: “Ta dám đánh cuộc, mụ già kia lớn tiếng nói như vậy, mục đích chính là cố ý làm cho những cảnh sát này nghe được. Những viên cảnh sát kia a, ngoài miệng nói thật dễ nghe, Nói là không quan tâm viên kim cương Quý Tiết Chi Tinh, muốn trừng trị tội phạm gì gì đó, kỳ thật bọn họ chủ yếu tinh lực vẫn ở trên viên kim cương, dù sao bọn họ chính là phòng ngừa hành vi trộm cướp , nếu như đánh mất đệ nhất bảo vật của lần triển lãm này, bọn họ vứt đâu cũng lo lắng chết người…”

“Ân, nói không sai, nhưng như vậy sao lại nói Đường… nói mụ già kia giảo họat đây?”

“Ngươi thật là ngu a!” Nhâm Yên nhiên đánh hắn một cái, nói: “Thử nghĩ một cái coi, nếu như ta là mụ già đó, ngươi là nữ nhân trẻ tuổi kia, ta đem viên kim cương cảnh sát muốn đoạt lại cho ngươi cầm, sau đó hai chúng ta đồng lọat hướng ra phía ngoài xông ra, ngươi nói cảnh sát sẽ đem mục tiêu phòng ngự trọng yếu đặc ở trên người ai?”

“Đương nhiên là ta… ôi cha!” Long Dực nói tới đây, vỗ gáy, giật mình chợt hiểu nói: “Ta hiểu rồi, tỷ nói đúng, Đường… mụ già kia quả nhiên giảo hoạt, bà ta đem kim cương giao cho Đường… giao cho nữ nhân trẻ tuổi kia, nếu như đồng thời hướng ra ngoài xông ra, nữ nhân trẻ tuổi kia khẳng định sẽ phải chịu công kích của phần lớn thành viên cảnh sát, mà áp lực của lão bà đó sẽ giảm bớt rất nhiều… giảo họat, thật sự là rất giảo hoạt! Bà ta chẳng lẽ không quan tâm sống chết của nữ nhân trẻ tuổi kia sao?”

Ngay lúc này, hắn đối với sư phụ Đường Anh sinh ra một sự phẫn nộ và thống hận mãnh liệt, đồng thời vì Đường Anh mà cảm thấy buồn, nghĩ thầm nàng nếu như hiểu được sư phụ vì giữ mạng mà chuẩn bị vứt bỏ mình, không biết trong lòng sẽ thương cảm như thế nào.

“Đã bốn phút, các người còn có thời gian sáu mươi giây cuối cùng để cân nhắc.” Lúc này thanh âm của viên cảnh sát Đường dụê y phục càng thêm lãnh khốc.
Đột nhiên lúc này, thầy trò Đường Anh hai ngừơi thân thể đột nhiên quay nửa vòng, lấy bọn họ là trung tâm, một chum ngân vũ hướng bốn phía bắn nhanh ra, Long Dực hai mắt sáng ngời, đã thấy rõ ngân vũ kia chính là vô số ngân châm rất nhỏ, một loạt tiếng xé gió khó có thể phân biệt, không ít thành viên cảnh sát hoặc trên mặt hoặc trên người bị ngân châm đâm trúng, nhất thời tiếng kêu thảm không dứt bên tai.

“Con trái ta phải, cùng nhau xông ra phía ngòai!” Trong tiếng quát trầm của sư phụ, Đường Anh hướng phía trái nhảy ra hai trượng, dọc theo phía bên phải của ngã tư đường bay vút ra ngòai, đồng thời ngân châm trong tay không ngừng đánh ra, muốn bức khai tiểu tổ thành viên cảnh sát đặc năng cản trở phía trước mặt. Cùng lúc đấy, sư phụ nàng cũng bắt đầu phát động.

Đồng dạng đều là vài cây ngân châm đánh ra, nhưng Đường Anh lại không thể làm cho một thành viên của tiểu tổ đặc năng phía trước né tránh, bọn họ dựa vào chân khí liên thủ phát ra đem ngân châm ngăn rớt xuống, mà sư phụ nàng phát ra ngân châm lại làm bị thương mấy người, đã đem bức tường ngừơi tìm ra một lỗ hổng, mắt thấy trong nháy mắt là có thể vọt tới.

Nhâm Yên Nhiên cùng Long Dực trước đó đoán không sai, cảnh sát bên kia thấy thầy trò Đường Anh phá vây, trong mười người có ít nhất sáu người lắc mình qua chặn Đường Anh, như vậy liền giúp cho sư phụ Đường Anh thừa cơ hội, giúp xác suất bà thoát thân đại tăng.

Đáng tiếc người định không bằng trời định, thành viên tiểu tổ đặc năng phụ trách ngăn chặn sư phụ Đường Anh tuy ít nhưng thực lực lại cao, song phương trong nháy mắt giao thủ mấy chiêu, sư phụ Đường Anh liền dùng tuyệt kỹ tất sát, muốn một lần công kích đánh đối thủ để bỏ chạy, nhưng không nghĩ tới sáu gã đối thủ trước mắt cường ngạnh vô cùng, mặc dù đều ít nhiều bị thương, nhưng lại vẫn cứ ngăn chặn bà ta lại.

“A! Sư phụ, con… con không xong rồi!” Ngân châm trong tay Đường Anh đảo mắt đã phát hết, thực lực tự thân lại không bằng sư phụ, căn bản ngăn cản không được các thành viên tiểu tổ đặc năng thay nhau công kích, một lần không để ý, cánh tay trái bị một cỗ ám kình đánh trúng, cả đầu cánh tay trái đau đớn như gãy rời, viên kim cương Quý Tiết Chi Tinh trong tay thiếu chút nữa bay ra ngòai.

Sư phụ của Đường Anh vừa phân thần, suýt nữa bị bốn cỗ chưởng lực đối diện đồng thời đánh trúng ngực và bụng, bà ta trong lòng cực kỳ tức giận, thấy lần này xông vào lại thất bại, hú lên quái dị, đành phải dùng chân khí bảo vệ quanh thân, lùi về phía đồ đệ bên kia.

Cảnh sát Dường duệ y phục kia mặt cười lạnh nhìn thầy trò bọn họ, trong mắt đầy nhạo báng và trào phúng, phảng phất đang nhìn hai con sơn dương đang đợi làm thịt, lãnh đạm nói: “Rất tốt, cho các ngươi cơ hội không muốn, lại muốn tìm tử lộ. Biết không, các người trước chống cự, sau thương tổn thành viên cảnh sát, dựa theo quy định, ta có thể lập tức hạ lệnh bắn chết các ngươi. Nhưng mà ta xem các ngươi đều là nữ nhân, sẽ cho các ngươi mười giây cơ hội cuối cùng. Sống hay chết, chỉ do các ngươi lựa chọn đi.”

Hắn nói tới đây, vung tay lên, lớn tiếng nói: “Thành viên cảnh sát hai bên chú ý, nghe ta đếm tới mười, lập tức nổ súng. Một… hai…”

Hắn từng chữ từng câu, mỗi lần đọc vài chữ, không khí hiện trường càng khẩn trương vài phần, mà ngay cả xa xa Long Dực và Nhâm Yên Nhiên trong xe đều cảm thấy có chút thở không thông.

“Tam tỷ, ta đi ra ngoài một lát.” Sauk hi Long Dực nói những lời này, nhanh chóng mở cửa xe lách ra ngòai.

Nhâm Yên Nhiên kinh hãi, thò đầu kêu lên: “Này, ngươi muốn làm gì? Nguy hiểm a, mau vào trong xe!”

“Không nên hỏi nhiều, nếu như không thấy ta, tỷ lập tức mướn xe quay trở về biệt thự chờ ta.” Long Dực sau khi nói những lời này, cước bộ chậm rãi di động về phía trước, thân thể căng ra như một dây cung đã kéo hết cỡ.

Long Dực không đành lòng Đường Anh máu nhiễm đương trường, quyết định mạo hiểm đi cứu nàng. Về phần sư phụ nàng… Long Dực đối với bà ta ấn tượng đầu tiên rất tệ, tổng cảm giác thấy lão bà này không phải người tốt, từ lúc mới rồi bà ta đem viên kim cương Quý Tiết Chi Tinh nhét cho đồ đệ là có thể nhìn ra nhân phẩm của bà ta. Rồi lại nói, cho dù hắn niệm tình thầy trò hai người cùng cứu, chỉ sợ cũng là hữu tâm vô lực, dù sao cứu hai người khó khăn hơn nhiều so với cứu một người.

“… bảy…. tám….” Đừơng duệ hình cảnh tiếp tục đếm số, tâm lý của mọi người cũng đều dâng tới đỉnh điểm.

Ngay lúc này, sư phụ của Đường Anh đột nhiên động, nhưng bà ta cũng không phải thúc thủ chịu trói, mà hai tay đột nhiên kéo Đường Anh đã sợ tới mặt mày tái nhợt tới bên cạnh, song chưởng phát lực, đem nàng như là một thứ đồ chơi ném về phía Đường dụê hình cảnh bên kia.

Bao gồm cả Đường Anh ở bên trong, ai cũng không ngờ tới bà ta sẽ sử dụng ra chiêu đấy, nhất thời đều ngây dại. Mấy người bên cạnh Đường dụê hình cảnh kia mắt thấy thân thể Đường Anh rớt xuống đỉnh đầu, trong tiềm thức ra tay đánh tới.
Đường Anh không nghĩ tới tại giờ khắc sinh tử này, sư phụ đối với mình lại tuyệt tình như thế, trong nháy mắt bị vứt lên, trái tim nàng hoàn toàn tan vỡ, hiểu được mình đã trở thành hòn đá dẫm đường cho sư phụ chạy trốn, người trong không trung, không tự chủ được, chỉ có thể đợi tử vong tới. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK